21 Cỏ nhỏ thân rắn thượng cũng xuất hiện rồi dần dần biến hóa, màu vàng trên người nó cũng dần dần biến thành màu vàng, càng lúc càng rực rỡ. Từng vạch màu kim tuyến của nó từ phần đuôi hướng về phía trước, cơ thể kéo dài ra khoảng 8cm, tất cả kim tuyến trên đầu nó hội tụ lại, cuối cùng ngưng tụ tại trên trán một điểm, một khối nhỏ chừng hạt gạo lân phiến cũng theo đó biến thành màu vàng.
22 Đường Vũ Lân lúc này mới chú ý tới sự hiện hữu của Mang Thiên, ngạc nhiên nói:
- Lão sư.
Mang Thiên gật đầu:
- Đến đây đi.
Đường Vũ Lân nhìn nhìn lại lão sư, từ trên giường nhảy xuống, hắn nâng tay phải của mình lên, khẽ cử động,đột nhiên tia sáng vốn mờ tối trong căn phòng sáng lên.
23 Lóng lánh ánh sáng màu lam lóe ra, bên trong nhàn nhạt màu vàng hình lưới hoa văn tản ra nhàn nhạt hào quang, Mang Thiên xé nó ra, vì dĩ nhiên không thể đem nó kéo đoạn.
24 Sáng sớm, Đường Vũ Lân tỉnh lại, phát hiện mình còn đang ở trên sân cỏ.
Nơi đây thuộc về Lam Ngân Thảo, rõ ràng so với ở nhà cảm thụ tại đây tốt hơn, không biết là bởi vì hồn lực tiến vào hồn sư cấp độ, hay là bởi vì do vũ hồn biến dị, lúc tu luyện, hồn lực tăng lên tốc độ so với trước đây nhanh hơn không ít.
25 - Thấy không? Ta đây là đao mang đệ nhất hồn kỹ, cộng thêm tốn một vạn đồng liên bang, mời Truyện Linh Sư đại nhân giúp ta chọn lựa hồn. Hồn cũng là đao, trực tiếp bám vào vũ hồn bên trên của ta.
26 Khảo thí sức mạnh của rèn sư phải cần trợ thủ đắc lực, Đường Vũ Lân ngạc nhiên mừng rỡ khi lần đầu tiên khảo nghiệm được Mang Thiên giúp, ông là trợ thủ đắc lực sức mạnh vô cùng cân đối, chỉ có điều cánh tay phải của hắn phát huy được sức mạnh so với cánh tay trái lớn hơn một chút.
27 Nhớ lại những thứ có liên quan đến kiến thức về khối bạc, Đường Vũ Lân cầm chùy thép từ bên cạnh.
Cầm chùy thép trong tay, cảm giác vững tay cầm khiến Đường Vũ Lân mừng rỡ.
28 Đúng! nhiệt độ càng cao, khối bạc có thể kéo dài và dát mỏng càng tốt.
Sau Hai canh giờ kiên trì cảm thụ, bỗng chốc Đường Vũ Lân không chút nào nương tay.
29 Quá mệt mỏi, Đường Vũ Lân ngồi bệt xuống đất, Mang Thiên từ ngực mình lấy băng gạc ra, băng bó lại vết thương trên cổ tay của hắn
Thiên tài, đúng là một thiên tài.
30 Kỳ thực, không đợi Mang Thiên nói, Đường Vũ Lân cũng đã tiến sát tới, chăm chú nhìn tác phẩm của chính hắn
So sánh với lúc ban đầu thì nó nhỏ một vòng lớn, bản thân màu bạc cũng biến thành quang sắc, thâm trầm, nội liễm, phong cách cổ xưa, đây là cảm giác đầu tiên của Đường Vũ Lân.
31 Thoáng nhìn qua, chùy bạc cũng giống như những đôi chùy khác. Nhưng khi nhìn gần, nhìn kỹ, sẽ phát hiện, có hình cuộn sóng, hoa văn trải rộng khắp thân chùy, lan tỏa khắp ngõ ngách.
32 - Đây là tác phẩm trước kia của ta, mỗi một cái, bản thân có thể tích một phần tám thước vuông, vừa lúc thích hợp ngươi dùng.
Mang Thiên nói.
Đường Vũ Lân ngạc nhiên nhìn Mang Thiên, hắn tại sơ cấp học viện học ba năm hồn sư tri thức, hơn nữa lời của Mang Thiên, hắn đã ý thức được đây là cái gì:
- Lão sư, đây là trữ vật hồn đạo khí sao? Không được,ta không thể nhận, cái này quá quý trọng.
33 Thành Đông Hải.
Nhật Nguyệt Liên Bang Đông Hải là thành phố ven biển lớn thứ hai. Trọng yếu cảng, hải dương vận tải, hải dương tài nguyên khai phá thành thị.
34 - Chào tỷ tỷ, tên ta là Đường Vũ Lân, ta tới báo danh!
Đường Vũ Lân rất lễ phép nói.
Lưu Ngữ Tâm trong lòng có chút kinh ngạc nhìn nhìn tiểu nam sinh, nhìn qua như chỉ có mười một, mười hai tuổi, nhưng nếu là tân sinh báo danh, là cần phải có học viện đề cử, nói cách khác, tuổi tác của hắn chỉ là chín tuổi.
35 Tường cao kia là thuộc về Đông Hải học viện, phía trước không xa, chính là cửa vào học viện.
Đông Hải học viện là một tòa nhà đại lớn, đồng thời song song có trung cấp và cao cấp học viện.
36 - Đó là của muội muội ta thêu.
Cánh hoa nhỏ ở trên chiếc chăn màu tím, ở ngoài mép là màu bạc. Tuy rằng cũng không hoàn mỹ, nhưng nó là của Na Nhi để lại.
37 Thân thể Thiếu niên trong nháy mắt bay ngược mà ra, nắm đấm của Đường Vũ Lân oanh kích ở trên mặt hắn trong nháy mắt, Lam Ngân Thảo quấn quanh hắn đồng thời buông ra, thân thể hắn dường như đạn pháo vậy, trực tiếp từ nơi cửa phòng bay ra ngoài, lại là một tiếng vang lên ầm ầm, cả người gục ở bên ngoài hàng lang trên vách tường.
38 Đường Vũ Lân thu dọn xong đồ đạc của mình, trực tiếp trải lên bàn, sau đó quay đầu, lạnh lùng nhìn Chu Trường Khê.
- Ngươi lên!
Chu Trường Khê gầm nhẹ nói.
39 Đường Vũ Lân phát hiện một điều, đứng ăn cơm, so với ngồi ăn cơm có thể ăn nhiều hơn một chút.
Ở bên cạnh hắn, lúc này đã vây quanh vài chục người.
40 - Phù phù!
Bên cạnh một thiếu nữ khác vóc người đầy đặn cười nói:
- Ngươi nhìn hắn, mặt đỏ rồi. Tiểu đệ đệ, con mắt của ngươi rất đẹp.
Đường thiếu nữ xinh đẹp oán trách nói:
- Nguyên Nguyên đừng nghịch.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Tiên Hiệp, Đô Thị, Huyền Huyễn
Số chương: 50