61 Du Vân từ trong Tiệm Thuốc đi ra, trên tay thình lình có một cái hộp gỗ, ở trong đó có chứa tờ giấy mà chủ tiệm gọi là ngân phiếu cùng một ít thỏi bạc, còn ông chủ lúc này mặt mày tươi rói mà tiễn Du Vân ra ngoài đường, trong lòng thì mừng thầm không thôi: đúng là ngốc mà, cây nhân sâm này nếu bán cho các thương gia ít nhất cũn một trăm vạn lượng bạc ah, cuộc buôn bán này quá lời.
62 Ba ngày sau, Du Vân xuất hiện ở một ngọn núi hoang vu. Trong ba ngày này Du Vân ở chỗ phàm nhân ăn uống, xem mọt người xung quanh và nhìn được nhiều thứ mới lạ nhưng Du Vân thấy cuộc sống như vậy không hợp với mình lắm.
63 Du Vân suýt chút nữa nhảy dựng lên, một cái bản đồ mà mắc như vậy, trong túi của hắn vừa đúng một vạn linh thạch dùng để tu luyện thôi.
64 Du Vân nghe thấy những lời này thì giật mình, nhanh chóng tính tiền rồi bước ra Lam Tinh Thành gọi ra một con rồng bằng mây sau đó phóng thẳng lên trời, trên tay cầm ngọc giản dùng tinh thần lực quét qua sau đó xác định phương hướng mà đi.
65 Thái Dương Thành, là một tòa thành thị nằm ở trung tâm Thái Dương Quốc, là một tòa thành thị của Thái Dương Tông, mà tông môn này là tông môn mạnh nhất ở Thái Dương quốc, đệ tử vô số và đông gấp mấy lần Huyết Quỷ Tông, Du Vân nhìn qua ngọc giản có giới thiệu khiếp sợ, hắn đã thấy Huyết Quỷ Tông to lớn rồi mà xem lại giới thiệu thì cũng không biết nói gì, đúng là càng đi tầm mắt càng ngày càng mở rộng, hôm nay hắn đã ở khu vự của Thái Dương Tông, cách tòa thành thị này cũng không xa, mà nhờ có tấm bản đồ này Du Vân cũng khôn khéo lựa chọn những nơi nguy hiểm nên trên đường đi cũng không xảy ra chuyện gì.
66 "Muốn chết!"Một tên hộ vộ ở sau người thanh niên phóng ra một quả cầu lửa về phía cậu bé. Mà Du Vân sao lại để yên, hắn phóng ra một cây tiễn bằng băng va chạm với quả cầu lửa, hai thứ chạm vào nhau nghe những tiếng "Xì xì" rồi ở chỗ hai thứ tiếp xúc chỉ còn lại vũng nước do băng bị đốt tan ra.
67 "Còn vì sao ta không phái các ngươi đi vì ta không an tâm lắm, phải chính tay ta cầm viên ngọc đó và xem xét mới được. "Lục Bình nói như vậy cũng khiến mấy tên hộ vệ bất mãn vì không được tin tưởng nhưng hắn cũng không thèm để ý, ở trong tông môn chỉ cần nói một tiếng là có một đống người vì mình bán mạng, cần gì phải quan tâm mấy tên này chứ.
68 Du Vân dựa theo chỉ dẫn của Vương Hoàng mà một đường bay thẳng. Vừa đáp xuống núi thì nhìn lại phía xa đang có một người đứng trên phi kiếm đang bay nhanh lại đây, Du Vân thấy vậy sợ mất mật nhanh chóng chạy vào rừng cây.
69 "Sao? Thấy ta ngươi cũng bất ngờ chứ? Ngươi tưởng dễ dàng thoát khỏi ta vậy sao? Hắc hắc"Lục Bình vừa nói vừa từ trên không hạ xuống, mấy tên hộ vệ thấy thế cũng hạ xuống theo.
70 "Vậy chúng ta làm sao bây giờ?""Bây giờ lao xuống cũng không còn kịp nữa mà cũng không biết cái vực này sâu bao nhiêu, chúng ta cũng không thể tay không xuống đó ah.
71 Chỉ nnửa ngày sau các đệ tử và trưởng lão Thái Dương Tông đã điều tra ra được sáng hôm nay thiếu tông chủ Lục Bình đã có một xung đột nho nhỏ với một tán tu và đã ra ngoài thành đuổi giết, bọn họ đã tra hỏi người truyền âm cho Lục Bình rồi bắt đầu mà điều tra đường đi.
72 Nam Việt quốc. "Thắng Hồng! Ngươi lại dám cấu kết với người ngoài tiêu diệt chúng ta sao?"Thu Hoành vẻ mặt nổi giận đùng nói ra, phía sau lưng của hắn đứng đầy đệ tử Thiên Ma Tông và mấy vị trưởng lão.
73 Thân thể Du Vân từ hai mươi trượng dần dần nhỏ thành mười chính trượng. . . . Ba trượng, hai trượng, nửa trượng, một xích (0,33m), đến một xích Du Vân bắt đầu bò vào khe hở, càng bò đi vào thì long khí càng nậm đậm, long khí chui vào trong thân thể Du Vân khiến hắn thoải máu, máu của hắn nhanh chóng vận chuyển.
74 Ba ngày sau, ba cái túi trữ vật của Du Vân đã đầy ắp long ngọc mà Du Vân cũng không biết hiện giờ mình có bao nhiêu long ngọc nữa mà Du Vân cũng không biết hiện tại mình đi xuống hay đi lên, dùng tinh thần lực hay long nhãn cũng không thấy gì.
75 "Nếu như ngươi gặp ta coi như hữu duyên rồi, ta sẽ chỉ điểm cho ngươi tu luyện cũng như chiến đấu để gia tăng kinh nghiệm. ""Thật sự? Thế thì tốt quá! Mà tiền bối có biết luyện ra đan đdược không?""Hắc, ta tu luyện khác với các ngươi nên không sử dụng đan dược hay cái gì cả, mà các ngươi truyền thừa không nói đến sao?""Mà thôi, ngươi cũng đừng nói về việc truyền thừa gì cả, ta cũng không quan tâm, bây giờ ngươi hãy ở đây tu luyện, ta không có đan dược trợ giúp ngươi nhưng có thể cho ngươi thiên địa long khí.
76 Mười năm sau. Thái Dương quốc, trong một sơn cốc, dưới vực sâu, trong một hang động sâu tới mười mấy vạn trượng dưới lòng đất. Du Vân đang ngồi xếp bằng trong trận pháp, bên cạnh Long Linh đang tràn ra long khí mà truyền vào trong trận pháp, mà long khí vừa đi vào thì lập tức bị Du Vân hút vào trong cơ thể, trong đan điền của hắn từng giọt nước màu vàng sền sệt đang co rút lại như muốn ngưng kết thành thể rắn, xuơng cốt, máu thịt của hắn bây giờ đã biến thành màu vàng nhạt thể hiện ra sự sự dẻo dai mà cứng cỏi, quanh người hiện lên ba bốn con rồng nhỏ màu vàng đang xoay quanh, lây lâu ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rồng ngâm.
77 "Tên của ta sao? Lâu quá rồi ta cũng không nhớ nữa, hình như là. . . . "Du Vân chưa nghe được tên của Long linh thì bị truyền tống mất rồi.
78 Du Vân bị rơi xuống dướng biển nhưng loi chùy vẫn không buông tha mà lao xuống theo. "Rầm Rầm Rầm. . . . Xoẹt. . . Xoẹt. . . "Vô số lôi chùy rơi xuống nước tạo nên âm thanh ầm ầm như bị tạc nổ ra, dòng nước bị dòng điện va chạm kêu những tiếng xoẹt xoẹt.
79 Nhưng đến lần thứ ba với ba tia chớp thì Du Vân không bình tĩnh nổi nữa. Trên người phát ra vòng phòng hộ, mũi tên băng được tạo ra trong miệng và mũi tên còn lại được tạo ra yêu khí rồi phóng thẳng lên trời.
80 Nhưng mà Du Vân nhìn xung quanh toàn là biển cả thì ánh mắt mờ mịt lên. "Đây là chỗ nào? Truyền tống ta đi đâu vậy?"Lúc trước Du Vân lo độ kiếp nên cũng không chú ý gì nhiều nhưng giờ nhìn lại mới ngẩn ngơ không biết mình đang ở chỗ nào.