21 Lúc nãy Vương Lăng đã dùng lôi nguyên tố cùng một ít hỏa nguyên tố dẫn phát vào Hàn Diệp kiếm đồng thời vận ‘Ngự Thiên Quyết’ cùng xuất ra ‘Toàn Lưu Nhất kiếm’ mới đón đỡ được đòn tấn công của Vương Lục Nhi.
22 Một khoảng thời gian lâu sau, Vương Lục Nhi mở mắt cảm nhận được hơi ấm quanh người thì nhận ra có người đắp mềm cho nàng, đang định nhìn về phía giường thì thấy ngay trước mặt Vương Lăng cười nhìn nàng.
23 Vương Lăng tiến đến một căn phòng sáng đèn. Hắn tiến vào thì thấy một người đàn ông trung niên tóc điểm hoa râm đang cầm một quyển sách đọc chăm chú, ý thức được Vương Lăng tiến vào hắn để quyển sách lên bàn mỉm cười nhìn hắn.
24 Hôm nay đáng lẽ hắn phải ra đường để mua dược liệu nhưng hắn nhận ra hắn không hề có lô đỉnh cũng không có dị hỏa làm sao mà luyện đan theo phương pháp của Khưu Tà.
25 Điều Vương Lăng nói không sai, trước khi hắn từng đọc tài liệu của gia tộc điều này rất đúng cùng trước kia hắn đọc truyện tiên hiệp cũng đề cập đến vấn đề này chiêu thức cùng điều kiện tương đồng là tương đồng.
26 Chạy đến ngự viện thì thấy Vương Lục Nhi đang nói chuyện với một phu phân mặc đồ trắng khuôn mặt tinh xảo dù đã trung niên nhưng cơ thể tỏa ra môt cổ mị lực kinh người.
27 Sau một đêm mây mưa Vương Lăng cùng Vương Lục Nhi cũng đến giây phút chia ly.
Tắm rửa, ăn cùng nhau bữa cuối hai người đi ra sảnh đường gặp được sư phụ của Vương Lục Nhi, theo như thông tin có được mỹ phụ nhân này là Băng Y.
28 Hóa ra vị thiếu nữ kia đến mua một thanh kiếm linh phẩm cao cấp.
Thiếu nữ sặc sỡ kia là vị hôn thê của Lục Hải, Trình Diễm cũng thích thanh linh kiếm kia nên tranh chấp xảy ra.
29 Đến một hồ nước gần đó hắn nhanh chóng lột trần nhảy xuống nước, bơi qua bơi lại sau đó lặn sâu xuống hồ nước, trước kia rất ít nơi có nguồn nước trong lành cùng cảnh vật xung quanh đẹp đẽ như vậy.
30 Sau vài lần chiến luyện với bầy khuyển, Vương Lăng đã quen thuộc với chiến thuật săn mồi của bọn chúng, hắn đã học được quỹ đạo công kích của đối phương dễ dàng giết từng con một công kích hắn.
31 Ra ngoài trấn mua một số đồ dùng cần thiết, hắn hóa trang thành một thường dân mặt mũi bình thường đi đến nhà trọ của quân đôi đế quốc nghỉ ngơi.
Đến nhà trọ thì tất cả phòng trọ đã bị bọn họ bao trọn còng không cho ai ra vào, Vương Lăng nhanh chóng lẻn ra phía sau thì thấy bọn họ chuẩn bị rất nhiều thức ăn, bắt một tên tiểu nhị tra hỏi thì biết thức ăn chuẩn bị cho vị tướng quân Chu Phi kia, mỗi lần hắn ăn rất nhiều.
32 Mất máu quá nhiều làm mắt hắn mở đi bỗng nhiên một bóng người đi tới.
Vương Lăng cố mở mắt nhìn thì thấy một tên công tử tóc búi sau, da thịt trắng, đôi mắt long lanh, lông mi dài, đôi môi chúm chím khiến Vương Lăng trong lòng xao xuyến.
33 Vương Lăng lấy khăn che mặt nàng xuống nhìn ngó chút xong chạy qua kia phòng nhìn Long Tam xong quay lại. Hắn không tin được lại để cho một cặp huynh đệ giám sát hắn.
34 Hai người nhìn nhau cũng không nói câu nào. Để chữa lành bầu không khí hắn đổi đề tài:
-Ngươi tên Long Thất. Ta nghĩ đó không thích hợp với ngươi, tên thật của ngươi là gì.
35 Sau một hồi sắc mặt Vương Lăng trở nên hồng hào hơn. Tử Y Tiên thấy vậy lộ ve vui mừng chạy đến bên Vương Lăng. Vị thiếu nữ nữ giả nam trang kia cũng không bận tâm nhìn Tử Y Tiên nói:
-Tạm thời chỉ là khử chút độc.
36 Kẻ địch của hắn hơn 10 người cảnh giới có vẻ không cách biết quá xa. Nhìn thấy Vương Lăng cả đám người dừng lại cười nhìn hắn.
-Tiểu tử khôn hồn giao nộp người ra đây ta sẽ cho ngươi chết thống khoái.
37 Đám người kia chưa kịp phản ứng thì đã thấy một luồng ánh sáng trắng xóa xuyên qua người, tên nào cũng hộc máu, ngã xuống đất không còn cử động. Mã Hòa kinh hãi gần chết nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mắt cơ thể run run cố gắng bỏ chạy nhưng sau đó một ánh sáng bắn tới khiến hắn cơ thể cũng không còn.
38 Vương Lăng buồn chán định rời đi bỗng nhờ lại kẻ địch có nhắc tới trứng gì đấy nên hắn nhanh chóng đi theo biết đâu tìm được đường. Hắn chạy đến chỗ 3 người tinh linh kia, mấy người kia cũng chú ý tới hắn.
39 Vương Lăng nhìn hắn trong lòng cũng hiểu được mấy phần.
-Đừng lo cho ta, Đan Vân tiếp tục lấy dị hỏa đi.
-Được.
Vương Lăng cố gắng rút thanh linh kiếm ra nhưng Phù Linh bàn tay nàng chảy máu nắm chặt lưỡi kiếm không cho hắn rút ra.
40 - Khỏi cần nghĩ. Ta chết như thế nào thì xuất hiện như thế thôi.
Vương Lăng thể hiện bộ mặt không thể tin được, hắn suy nghĩ đối phương có thuật trụ nhan cũng nên.