121 Cuộc sống sau đó vừa vui sướng lại vừa phong phú. Vấn Hiên đích thật là một người tri kỷ. Chờ khi ta hái dược thảo trở về, hắn đã làm xong thức ăn. Mặc dù ở cùng một chỗ với hắn, cuộc sống không được như trước, nhưng cũng coi như là tạm được.
122 “Vừa mới xem mạch uội, phát hiện toàn bộ võ công của muội đã bị phế, nhưng cũng không ngờ là ngay cả chân cư nhiên cũng bị bẻ gãy. Hàn Mai, lúc trước tại hoàng cung Hoàng quốc, muội nói sau này ta sẽ cứu muội 1 mạng, đó là ám chỉ cái này sao? Là ai làm?” Đôi mắt ta đỏ ngầuHàn Mai giật nhẹ khóe môi, “còn có thể có ai? Ta là bí mật lớn nhất trong hoàng cung mà hắn không thể cho ai biết.
123 Ta cười, vỗ vỗ gò má của hắn “Thật sao? Hồi cung? Đường quốc chủ, ngươi có cảm thấy hoa mắt, chóng mặt, tứ chi vô lực hay không?”Hắn ngẩn ra, sắc mặt thoáng cái trắng không còn chút máu “Nàng! Cư nhiên dùng chiêu…” Dứt lời, liền ngồi xuống phía sau, bất động, không lên tiếng, chỉ đảo tròng mắt liên hồi nhìn ta.
124 Ta cuối đầu nhìn Nhạc Nhạc nói, “Bọn họ đi nơi nào, không phải họ rất ít khi ra cung sao?”Nhạc Nhạc suy nghĩ một lát, rồi nói “Không có tin tức trong chuyện này.
125 Ta với Nhạc Nhạc song chưởng cùng đánh. Thành công rồi!Nàng khóc lớn kêu trời gọi đất! Nếu phát hiện mặt mình nhăn nheo như bà lão, không biết được có đòi chết hay không? Đang nghĩ tới, nàng oa một tiếng, lại phòng đi về hướng mao phòng [nhà xí] ! Ách, xem ra, trong khoảng thời gian ngắn, chắc nàng vẫn chưa soi gương, chắc hẳn, phải đợi thật lâu đi!Hơn nữa, ách, nhìn đầu của nàng, lúc khẩn cấp vào mao xí, cảm giác có điểm thật buồn cười!“Đại di, ta rất muốn xem! Cảm giác này thật vui.
126 Đường Vấn Hiên phi thân bay qua, đoạt lại chiếc khăn, cố gắng giũ đi ngọn lửa đã bén trên khăn! Không quản tay mình cũng bị bỏng ! Ta nhíu nhíu mày, không nghĩ ra hắn vì sao lại làm như vậy! Rõ ràng chính là hắn buông tay trước, không phải sao? Hắn không phải đã nói, mái tóc bạc của ta làm cho hắn rất sợ hãi? Tại sao bây giờ lại tỏ ra vẻ trân quý chiếc khăn tay mà ta đã từng dùng qua chứ?“Nguyên lai, ngươi lại vẫn là như vậy yêu nàng! Phải không? Vấn Hiên, đừng tự lừa gạt mình nữa!”Đường Vấn Thiên lắc đầu nói.
127 “Làm cái gì! Ngươi làm cái gì!” hắc y tiểu tướng quân kia há miệng mắng to. Quay sang, nhìn thấy mặt nàng kia, nhưng là ngây người ngẩn ngơ. Tay run rẩy chỉ vào mặt của hắn, “Ngươi ngươi ngươi! Ngươi không phải!”“Có phải lầm rồi hay không ?” Đường Vấn Thiên híp mắt nhìn nàng.
128 Lúc Đường Vấn Thiên cho quân bao vây binh mã của Long Nộ, ta mới biết được, nguyên lai ta hiểu hắn quá ítSáu vạn binh của chúng ta đều bị vây chặt trong cốc, giống như bánh đã lên đĩa! Ta cố gắng không nói chuyện để dằn cơn tức giận! không nghĩ rằng Long Nộ sẽ làm Hàn Mai bị thương! Nếu không phải Đường Vấn Thiên ngày trước gây rối, bọn họ như thế nào có thể có cục diện như hôm nay!Đường Vấn Thiên làm vậy cũng không sai, Long Nộ đột nhiên dẫn binh tiến vào lãnh thổ Hoàng quốc, lại còn dẫn nhiều binh mã đến thế! Gặp người không hiểu chuyện , còn cho rằng hắn đối với Hoàng quốc cố ý!Ta từng gặp qua Long Nộ trên mặt trận một lần, hắn vẫn là vẻ mặt uy nghiêm như xưa.
129 Chờ khi đến lúc ta tỉnh lại liền biết rốt cuộc vốn là có ý gì rồi! Cư nhiên là tiểu bảo bối mà ta vừa mới sinh ra! Ta giương đôi mắt đỏ ngầu, ngây ngốc mà nhìn chằm chằm Đường Vấn Thiên, nói giọng khàn khàn, “Cái gì gọi là đã mất? Ngươi không phải đã ở đây sao? Như thế nào có thể!”Khoé môi hắn lược giật giật, một hồi lâu mới nói, “Lúc ấy rất loạn, bọn họ vọt vào rồi doanh trướng, lúc chúng ta nghĩ đến, hài tử đã không thấy rồi!” trong đôi mắt hắn mắt có lệ, nhưng nước mắt lại không chảy xuốngHài tử này! Mặc dù vốn là hoài thai ngoài ý muốn, nhưng ta cũng đã tự hứa sẽ hết sức chăm sóc yêu thương nó! Ta mỗi ngày ăn đồ bổ, đó là nghĩ muốn sinh hắn ra thật xinh đệp! Khỏe mạnh một ít! Mỗi ngày rời giường, liền có thể cảm giác được ta cùng hài tử đang cùng nhịp đập.
130 Đường Vấn Thiên và Long Nộ phát hiện, ở dưới chân núi phất tay hô lớn “Đuổi! Mau đuổi theo!”2 người bọn ta bay nhanh mà đi. Tóc bạc, tại trong gió bay lên, làm cho tâm tình của nggìười ta thật là tốt.
131 Lúc Vấn Hiên bị trang nô kéo ra bên ngoài, trong mắt hắn phiếm vẻ khiếp sợ như không thể tin. Ta xuyên qua đám người, dung khẩu hình nói với hắn “Quay về Phượng Hoàng cốc chờ ta, qua ngày 15 tháng 8, ta liền trở về thành thân với huynh”Nước mắt trong mắt hắn thoáng cái liền rơi xuống, 1 hồi lâu sau mới quay đầu đi, không nhìn ta.
132 “Thế nào? Quốc chủ muốn hạ độc thủ với mấy tỷ muội ta sao?” Ta lạnh lùng cườiHắn nói giọng khàn khàn, “Cái gì gọi là nợ máu trả bằng máu!”Mấy người bọn ta lạnh lùng liếc hắn 1 cái, một hồi lâu, đột nhiên cùng nhau nhảy vào trong trang.
133 “Đường Vấn Thiên! Ngươi người này… như thế nào lại thất thường thế chứ, ta cũng không biết rốt cuộc câu nào là thật câu nào là giả rồi! Từ bỏ ta đi! hai người chúng ta, hảo hảo uống rượu, không tốt sao?” Ta nhỏ giọng nói.
134 Cuộc sống trong cốc thật sự phong phú, thật sự vui sướng. Tất cả mọi người trên thế giới này dường đều quên bọn ta rồi. Chưa bao giờ biết rằng, cảm giác được người ta quên lãng thật sự tốt đẹp đến vậy.
135 Cáo biệt các tỷ muội, ha người ta liền bắt đầu cuộc hành trình“Tuyên Tuyết Dung dùng có chết của ả, đổi lấy vĩnh cửu trị an của Tuyên thành. Đem trái tim của Đường Vấn Thiên vững vàng nắm trong lòng bàn tay.
136 Hai người bọn ta liếc mắt nhìn nhau 1 cái, Vấn Hiên cúi đầu nói “Nếu Tuyết Băng thịnh tình như thế, hai người chúng ta cung kính không bằng tuân mệnh! Nô nhi, nàng nói xem?” Hắn quay đầu lại hỏi.
137 Cảm giác có người dùng khăn ướt ôn nhuận chấm lên môi ta. Tìm thức trở lại, chưa kịp tỉnh, trong môi lại bị người khác hung hăng rót vào 1 ngụm nước. Làm ẩm yết hầu khô khốc của ta.
138 Bên môi ta nổi lên 1 ý cười lạnh lùng “Đại bá! Ngươi nói như vậy, ta sẽ tưởng rằng đại bá rất yêu ta đấy. Xin đại bá sau này không nên nói những lời dễ làm cho người ta hiểu lầm như thế này nữa.
139 Sét đánh tướng quân! Lúc hai quân đang giao chiến, lúc hắn hô đánh giết ta, là đả kích lớn đến cỡ nàoNgười trong thành đều bắt đầu xôn xao, tất cả mọi người đều không rõ tại sao thiên lôi lại đánh trúng hắnTa cười nói “Tuyên Tuyết Hạo! Thiên lôi đánh trúng, hình như không phải ta! Mà mà là ngươi a!”Ta nói xong, tất cả mọi người trên thành lâu đều cười ha ha.
140 Người Tuyên thành thoáng cái lại lên tiếng mắng chửi. Tất cả mọi người đều đang mắng ta là nữ nhân không biết tốt xấu! Hoàng đế đã đồng ý cho ta làm quốc mẫu mà cư nhiên còn chưa đủ.