1 Trái tim thiếu nữ tuổi mười bảy, vừa giản đơn, vừa khó hiểu. Mơ mộng thuần khiết như viên ngọc trong suốt chưa qua mài dũa.
Là lứa tuổi thanh xuân rực rỡ ai một lần cũng sẽ trãi qua.
2 Chiếc đồng hồ hình con gấu lúc lắc trên tủ. Kha Nhi thay đồng phục mới, ánh mắt đượm buồn nhìn sang tấm hình người phụ nữ được đặt cạnh chiếc đồng hồ.
3 Tại Tô Gia lúc này chẳng khác nào ở Bắc cực lạnh giá.
Sắc mặt Tô Hạo Bình tái mét, bàn tay chống lên thành bàn, hàng chân mày đen cau chặt. . .
Ông không bao giờ ngờ được bi kịch như vậy lại xảy ra với gia đình mình.
4 Chiếc xe chạy không biết bao lâu, dường như rất lâu, cả cơ thể tê cứng vì bị cột chặt, mùi oi chua làm Kha Nhi buồn nôn, cô mệt mỏi thíp đi, rồi tỉnh lại do xe chạy xốc nổi chắc là lên đèo hay đoạn đường núi.
5 Kha Nhi bị bỏ trong cốp xe phía sau. Kha Nhi luôn trong trạng thái lo lắng thần kinh căng thẳng như dây đàn, làm mọi cách cho mình tỉnh táo nhất có thể.
6 Kha Nhi lúc này tay và chân được thả tự do, mái tóc rối bù dán vào khuôn mặt lấm lem, bên một phần má sưng đỏ, áo quần rách nát cũng may có áo khoác của Tưởng An che lại.
7 Kha Nhi mơ màng tỉnh lại trong đêm. Dù cơ thể mệt mỏi, đầu đau nhức âm ỉ. Bên một mép má trái cô còn cảm nhận sưng lên, hé miệng liền đau đớn. Tuyệt nhiên đầu óc lại vô cùng tỉnh táo.
8 Tuy có phần khó hiểu nhưng Kha Nhi vẫn nhanh chóng trả lời.
-" Tôi. . tháng tới này là tôi tròn 18 tuổi "
Nói rồi Kha Nhi lại hồi họp chờ đợi.
Lăng Siêu hít lấy một hơi nhả ra làn khói mờ mịt,rồi dùi điếu thuốc xuống gạt tàn thủy tinh.
9 Cũng chẳng biết cô ngất đi bao lâu. Đến khi Kha Nhi tỉnh dậy lần nữa, cả căn hộ không tìm thấy bóng dáng của Lăng Siêu.
Chỉ có một người giúp việc nấu ăn cho cô.
10 Bàn tay nhỏ lúc này chợt thấy ấm áp, Không biết Lăng Siêu thức dậy lúc nào, anh xoa nhẹ tay cô.
-" Đừng sợ "
Kha Nhi xoay mặt nhìn anh, nghe giọng nói trầm ấm, đôi mắt sâu hút lãnh đạm bất giác cô lại thấy an tâm lạ kì.
11 Kha Nhi thả bước đi quanh khu hồ nước lớn. Khung cảnh thảo nguyên xanh mát bao quanh ngôi biệt thự trắng. Bên ngoài là hàng rào cao ngất xây kiên cố. Cô không khác gì chim lồng cá chậu.
12 Kha Nhi bị anh ôm chặt ép sát vào cơ thể cường tráng của anh khiến cô quẳng bách liền nức nở. .
-" Tôi. . tôi chưa 18 tuổi mà. . hức. . "
-" Em đừng có lúc nào cũng đọc thần chú câu đó với Tôi.
13 Đối với Kha Nhi, có dương cầm trong nhà như cá gặp nước. Cô say mê ngày đêm chỉ muốn ôm lấy mà đàn. .
Lăng Siêu thuê hẳn cho cô một cô giáo dạy đánh đàn riêng cho cô thỏa thích học tập.
14 A Tứ có chút sửng người. Vẫn cố chấp lựa lời nói ra hết suy nghĩ của mình. Anh ta không muốn đi cả quảng đường xa lại về công cóc. .
-" Anh Siêu. Anh biết mà.
15 Trời thu bắt đầu se lạnh, cây thay lá trơ trội cành khẳng khiu. Nước trong hồ trong veo phản chiếu bầu trời xanh ngắt. Khung cảnh mát mẻ khiến cho lòng người cũng vô cùng dễ chịu.
16 Lăng Siêu lúc này không còn vẻ bỡn cợt vừa rồi, anh mặc kệ sự giảy dụa của cô.
Vừa vào phòng anh dùng chân đóng lại cửa lại, tiếng cửa vang lên tiếng động lớn, trái tim Kha Nhi rơi vào tuyệt vọng.
17 Tưởng An đi vào cửa vẻ mặt có chút thâm trầm, anh phất tay ý bảo hai người thuộc hạ ra ngoài còn mình đi đến sô pha ngồi xuống. .
Thím Lâm bước ra nhìn Tưởng An, bà đem một dĩa trái cây đặt xuống bàn dè dặt lên tiếng.
18 Lăng Siêu là loại người một khi đã xác định chuyện gì rồi là vô cùng cố chấp. Như anh chấp niệm phần tình cảm của mình cho Kha Nhi. Trong suy nghĩ lẫn con tim điều khư khư khẳng định rằng Kha Nhi bây giờ là người phụ nữ của anh.
19 Bình minh chiếu rọi mọi nơi nhưng không phải ai cũng điều may mắn cảm nhận được, Tần Vũ ngồi im lặng trong phòng làm việc chỉ cách mới mấy tháng mà ai cũng thấy rõ sự tiều tụy trong anh.
20 Bầu trời vào hạ trời trong xanh, thời tiết ở Pháp không hề oi bức. Không khí vô cùng mát mẻ.
Ngôi nhà cổ nơi Lăng Siêu mua thuộc vùng Aquitanien, Tây Pháp.