401 Thủy Thiên Huyễn thân thể chấn động, kinh hỉ nói: "Ý của ngươi là Đệ Nhất Lâu không phải giết người xong sẽ lập tức rút lui mà ở lại phối hợp hành động với chúng ta ư?""Giết người rồi rút lui! Nực cười! Nếu chỉ là như vậy thì có đáng cái giá trên trời như vậy không?" Lăng Trì bĩu môi nói: "Đệ Nhất Lâu ở đằng trước giết người, sau đó chúng ta phải ở phía sau lần lượt khống chế những chức vị trống do người chết để lại, từng bước nắm giữ đại bộ phận quyền lực của Bắc Nguỵ, đạt được mục đích làm tan rã quyền thế của Ngọc gia, đây mới là cả bộ phận kế hoạch ở phía Bắc Nguỵ.
402 Lăng Thiên khôi phục lại thân hình của mình, lại một lần nữa về động khẩu, đơn chưởng nhất dẫn, nội lực phun ra. Một khối vỏ cây đã được chuẩn bị trước trong bụi cỏ đối diện sớm đã dưới sự dẫn dắt của trọng lực, lăng không bay lên, bốp một tiếng gắn lên hốc cây, kín khít, tựa hồ như cây đại thụ này là do thiên nhiên sinh ra như vậy, chưa từng có một cái hốc nào.
403 "Đồ ngu! Điều này chứng tỏ trong mắt của Thủy Tinh lâu, Lăng Thiên có thực lực đối kháng được với Giang Sơn Lệnh Chủ!" Vị đại ca đó ngữ khí trầm trọng, nói: "Thảo nào nhị gia lại muốn dồn Lăng Thiên vào tử địa, đây chính là lý do! Tuổi tác đó, thực lực đó, gia thế đó, võ công đó! Lăng Thiên thực sự là một nhân vật nguy hiểm đệ nhất vào lúc này.
404 Lăng Thiên nhớ tới lúc Đông Phương Kinh Lôi rời khỏi Thừa Thiên, đặc biệt tới bái phỏng mình, ngôn từ tha thiết, nói năng thân mật, tựa hồ như không giấu được sự chân thành, rất có ý tứ hận vì gặp nhau quá muộn, trong lời nói, để lộ ra ý tứ Đông Phương thế gia bằng lòng kết minh với Lăng gia một cách rất rõ ràng! Thậm chí còn tặng cho mình một gốc Huyết Sâm ngàn năm thuộc loại bảo vật vô giá, vô tình đã giúp mình luyện chế thành cực phẩm đại hoàn đan.
405 Cho dù đây chỉ là tình huynh đệ rất bình thường, nhưng lại trở thành chân tình mà loại người như Lăng Thiên hâm mộ nhất và cũng khó có được nhất. Dù mạnh như Thiên Lý cũng vô cùng coi trọng tình bằng hữu.
406 Lăng Thiên thấy rõ ràng rằng, trong con ngươi của nàng ta, lộ ra một tia ánh sáng tinh ngịch giống như trẻ con, không biết vì sao, trong lòng Lăng Thiên cũng đột nhiên trở nên ấm áp.
407 Lê Tuyết vừa thốt ra câu này, hai người đồng thời có phản ứng, bốn mắt nhìn nhau, Lê Tuyết trong lòng sớm đã có chuẩn bị, nhưng Lăng Thiên lại cảm thấy cực kỳ lạ lùng với biểu hiện của mình.
408 Ngọc gia, Tiêu gia, Đông Phương gia, Bắc Minh gia, tùy tiện một cỗ lực lượng thôi cũng vô cùng hùng hậu rồi, mà những người này lại tụ tại một thế trận, liệu có mấy người có thể an nhiên mà đào thoát khỏi sư liên hợp bắt giết của bọn họ! Đây đã hầu như bao gồm tất cả lực lượng tinh anh của các đai thế gia rồi.
409 Mọi người nhất thời kinh hãi biến sắc, Nam Cung thế gia tuy gần đây đã xuống dốc, nhưng dẫu sao vẫn là một trong bát đại thế gia. Nam Cung Thiên Long cho dù không có tu vi cao thâm như Lăng Thiên, Ngọc Mãn Lâu, nhưng cũng là nhất lưu cao thủ đương thế danh phù kỳ thực, chẳng lẽ lại kém như vậy ư? Hay là thực lực của Giang Sơn Lệnh Chủ này quá đáng sợ?Ánh mắt của tất cả mọi người đang nhìn về phía bóng người màu xanh nhạt đã toàn bộ biến thành chấn kinh.
410 Thiên ca, muội tuyệt đối sẽ không để bất kỳ hai trên đời này có thể làm tổn thương tới huynh đâu!Tất cả những người muốn giết huynh, muội, một, tên, cũng, sẽ, không, bỏ, qua!Bất kể hắn là ai!Trong thoáng chốc, mọi người cấp tốc rút lui giống như thủy triều, trong hiện trường, chỉ lưu lại Thiên Lý và mười Lăm người tự xưng là của Tiêu gia, ngay cả Nam Cung Thiên Long mặt cào đất, thụ thương nhẹ cũng vội vàng rút lui dưới sự hộ vệ của cao thủ trong gia tộc.
411 Trời đất ơi! Nha đầu này không biết đã được mười sáu tuổi chưa? Không ngờ lại tự xưng rằng mình mười sáu năm rồi chưa giết người! Câu nói này quả thực là quá kinh người rồi.
412 "Rắc rắc", trong cổ họng Nam Cung Thiên Long truyền ra tiếng xương cốt lồng vào nhau, không khí trong lành ở bên ngoài căn bản không thể hấp thu được vào phổi, cảm giác uất nghẹn xen lẫn với sự sợ hãi của tử vong, từng chút từng chút truyền vào trong đầu gia chủ của một trong bát đại gia tộc này.
413 Lăng Thiên chỉ cảm thấy trong đầu mình tựa hồ như có mấy câu nói, cảm giác rất không thích hợp, nhưng nhất thời lại mông lung không nghĩ ra là vì sao.
414 Nhưng nay, từ cách xa mấy trăm trượng mà vẫn có thể thoáng nghe thấy âm thanh một kích thần uy cái thế của Thiên Lý, cảm giác giống như lực lượng cực kỳ mạnh mẽ đến mức có thể trong nháy mắt đem thiên địa cắt thành hai nửa thì trong lòng tiểu nha đầu này đã cuối cùng đã cảm thấy sợ hãi.
415 Ở tiền thế có rất nhiều công cụ khoa học tiên tiến đến hắn cũng không biết hết càng huống chi là một người ở thế giới khác. Cho dù Thiên Lý có khả năng thông thiên triệt địa nhưng đối mặt với Lăng Thiên quá giảo hoạt thì cũng chỉ có thể cảm thấy vô lực thở dài mà thôi.
416 "Đây là vì sao?" Đông Phương Hóa Hổ cũng mê man nói theo một câu, cảm giác mờ mịt không hiểu. "Đây là bởi vì Lăng Thiên trong mấy năm ẩn nhẫn âm thầm tích súc lực lượng, nay đã có được lực lượng phi thường khổng lồ, đã có thể thẳng thắn ra mặt.
417 "Hiện tại cả thiên hạ đều đang chú ý về đây! Lăng Gia cuối cùng thành bại cũng là ở lúc này! Nếu như muốn nói đến một điểm nghiêm trọng thì chính là cả thiên hạ đại cục đều đặt trên một người Lăng Thiên! Trong tay Lăng Thiên lúc này nắm trung tâm của đại lục là Thừa Thiên lại vừa có lực lượng hùng hậu hỗ trợ.
418 Đây là lần đầu nghe Lăng Thiên gọi tên mình hai chữ ‘Lê Tuyết’ mà không gọi là ‘Tuyết Nhi’. Trên mặt Lê Tuyết lộ ra vẻ cười khổ. Lăng Thiên nói mặc dù khoát đạt, mặc dù tràn ngập vẻ lý giải nhưng Lăng Thiên thủy chung vẫn quay về vấn đề này, tránh phải trực tiếp chính diện trả lời!"Ngươi.
419 Nhiệm vụ này rõ ràng là đầy nguy cơ tử vong cho nên người người đều cảnh giác mười phần. Cảnh giác nhìn kỹ bốn phía. Phàm có bất kỳ dấu hiệu gió thổi cây động cũng khiến cho cả đội ngũ tao động một phen.
420 Hắn bỗng nhiên xoay người lại, trước mặt đột nhiên xuất hiện một gương mặt tuấn tú, diện mạo anh tuấn tuổi trẻ khiến kẻ khác đố kị, Đông Phương Hóa Hổ hai đồng tử đồng thời co lại "Ngươi là Lăng Thiên?! Chính là họa thế ma đầu?!""Đông Phương nhị gia quả nhiên là trí nhớ tốt, sao, gần đây vẫn tốt chứ!" Lăng Thiên cười cười, hai tay chắp sau lưng tiến vào, đối với câu hỏi của Đông Phương Hóa Hổ trực tiếp bỏ qua, tựa hồ căn bản toàn bộ không đem hắn để trong mắt.