41 Viên Lục ở Tứ Hợp quán là người bán vải, hắn vốn là người Mân đến Lĩnh Nam kinh thương. Cùng A Thất tại Thứ Đồng thành đông mà quen biết. Viên Lục làm người trượng nghĩa, chỉ tại cái tật mê rượu ngon rồi hỏng việc, nên dù làm ăn nhiều năm, vẫn chỉ là ông chủ tiệm vải nhỏ không đến mức chết đói, chứ chẳng phát tài nổi.
42 Chạng vạng tối, cửa hàng sắp đóng cửa, tiểu nhị dồn dập về nhà. Lý Quả cùng một người trẻ tuổi tên A Kỳ bị sai ở lại phân loại trân châu. Cùng bị lưu lại còn có một lão đầu, gọi là Triệu Thủ.
43 Triệu Khải Mô tiến vào nhã gian, bên trong rất rộng rãi, vô cùng khác biệt, Lý Quả chỉ mới vừa ló đầu tới cửa vào nhã gian, lập tức bị tửu bảo đuổi ra.
44 Mùa thu, Triệu Khải Thế đến Lĩnh Nam nhậm chức hiến pháp ty. Lập tức, Triệu Khải Mô hộ tống tẩu tử và điệt tử còn nhỏ cùng đến Quảng Châu, gặp mặt huynh trưởng.
45 A Lý trở về, đã qua nửa canh giờ, tiểu đồng này rõ ràng đã chạy trên đường, sắc mặt ửng đỏ, trên trán còn rịn ra mồ hôi.
“Về rồi à, cùng cậu ấy đi đến nơi nào?”
Một bàn thức ăn trước mặt Triệu Khải Mô, không động tới mấy lần đũa.
46 Đêm qua, Lý Quả từ A Lý biết được Triệu Khải Mô ở tại Quảng Châu, huynh trưởng Khải Mô ở chỗ này nhậm chức Thiêm phán. Triệu Khải Mô tới Quảng Châu mới mấy ngày nay.
47 Nhận thức của Lý Quả đối với tình yêu nam nữ là từ những hí khúc dung tục ở câu lan mà hiểu được, sau đó cũng từng xem chút sách giải trí, biết đến chuyện như vậy.
48 Trên người Triệu Khải Mô có một mùi hương rất dễ chịu, kề sát liền có thể ngửi được. Bởi vì làm tiểu nhị ở cửa hàng trân châu, Lý Quả thường tiếp xúc với các thương nhân, từng ngửi thấy mùi tương tự trên người một hải thương nọ, nhưng mà mùi hương đó không tinh tế, đậm đà bằng của Triệu Khải Mô, nhớ khi đó Lý chưởng quỹ nói qua, đây là Long Tiên Hương.
49 Sau khách xá có một cái giếng, ban ngày sẽ có vô số người tụ tập giặt quần áo, vo gạo, rửa rau, đến buổi tối, thì đến làn sóng người đi rửa mặt, rửa chân.
50 Tiểu nhị Trương Hợp cửa hàng trà phố đối diện vô cùng hưng phấn chạy tới, tiến đến trước mặt Lý chưởng quỹ lớn tiếng nói: “Dịch nhai xảy ra án mạng!”
Lý chưởng quỹ đang ngồi ở trước quầy tính sổ, không ngẩng đầu nói:
“Đừng nói mò, ta sống ở bên kia, làm sao lại không nghe nói.
51 Giờ Dậu, Lý Quả đi tới trà phường Sở Hòa, tại cửa vào trà phường nhìn thấy A Lý đang chờ đợi, không ngờ hắn đã chờ sớm ở đây.
“Công tử ở bên trong, ngươi đi theo ta.
52 Sau giờ Ngọ, Hợp Tam chạy vọt vào bên trong cửa hàng trân châu, bảo chuyện nhà buôn sơn chết, hắn là tiểu nhị cửa hàng trà, trong cửa hàng người đến người đi, hắn liền hỏi thăm kỹ càng, nghe những khách cũ đàm luận, tin tức cực kỳ linh thông.
53 Lão Tề đứng ở dưới công đường nghe xử, hai chân run lên, khiến người ta hoài nghi hắn mà đứng tiếp, đầu gối sẽ cong rồi quỳ xuống luôn, không phải muốn nhận tội, mà là thân thể người này quá suy nhược.
54 Trân châu Liêm Châu là loại trân châu biển, mượt mà, rực rỡ, phẩm chất hơn xa với loại trong điền sản, vật mỹ giá cao.
Cửa hàng trân châu Thương Hải Châu chủ yếu kinh doanh trân châu Liêm Châu ở phía nam Ngũ Lĩnh, đang trên đường vận chuyển, có địa lý, thuỷ lợi thuận tiện, huống hồ trân châu Liêm Châu danh vang thiên hạ, người mua châu chạy theo như vịt.
55 Triệu Khải Mô đứng ở dưới thuyền, nhìn đại dương mênh mông, cũng không có ý định lên thuyền, hắn nói với Hồ Cẩn cùng Tô Tư lý đã lên thuyền: “Ta chờ ở đây”, Hồ Cẩn nghĩ hắn sợ bộ quần áo tốt bị ám mùi tanh của cá, dù sao thuyền của Tuần kiểm cũng chẳng có khách thuyền sạch sẽ, đám tiểu tử dưới tay hắn còn thích dùng thuyền công làm việc tư, đem đi câu cá nữa kìa.
56 Triệu Khải Mô ở trong viện ngắm trăng, nghe thấy tiếng nói bên kia tường, một lão bộc hỏi: “Thừa tín lang có ở nhà không?” Một hồi liền nghe được giọng của Hồ Cẩn, hỏi có chuyện gì.
57 Lý Quả bị lôi ra khỏi khoang tàu, trên đầu đầy ánh sao, bên người có bốn, năm tráng hán, chính là những kẻ đã bắt cóc cậu đi, thuyền đã không còn ở trên biển, mà trên một bãi cát.
58 “Tiểu quan nhân, một mình ngươi muốn đi Thứ Đồng?”
Tửu quán ồn ào, Dương Thất cùng Triệu Khải Mô ra trò chuyện bên ngoài tửu quán. Dương Thất nghe Triệu Khải Mô nói muốn đi Thứ Đồng, còn đi một mình, âm thanh lão rõ ràng đề cao lên.
59 (*Một loại hình cờ bạc dùng hàng hóa làm mồi để chơi)
Ánh đèn mờ nhạt chiếu lên trên người Lý Quả, tay chân Lý Quả rút lại mệt mỏi, cậu nghiêng người nằm trên đất giống như một đứa trẻ bất lực.
60 Tiểu quan nhân, để ta giúp cõng người cho. ”
Tiểu Dương vén tay áo lên, muốn giúp đỡ. Hắn thân cường thể kiện, cõng người khác không thành vấn đề.
Triệu Khải Mô bước chân chầm chậm, sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ chật vật, trên người hắn có vô số vết máu, đặc biệt là trên cánh tay trái, đỏ sậm một mảng.