Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Lãng Đãng Giang Hồ Chi Dược Sư

Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 31
Chương mới nhất: Chương 31: Vĩ Thanh.
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Truyện [Lãng Đãng Giang Hồ Hệ Liệt] Phần 1 Lãng Đãng Giang Hồ Chi Dược Sư của tác giả Tự Từ là một truyện võ hiệp cổ trang, đam mỹ tiểu thuyết. Anh bạn lang băm bỏ nhà đi bụi, giữa đường thấy mỹ nhân gặp nạn liền sinh lòng tà tâm ra tay ứng cứu, nhưng mà, mỹ nhân hóa ra là nam nhân.

Danh sách chương Lãng Đãng Giang Hồ Chi Dược Sư


Chương 1

1 CHƯƠNG 1

Nguyệt sáng sao thưa, hôm nay là sinh nhật sư phụ, cũng không biết đã bao nhiêu tuổi nữa. Trong cốc, vẫn còn mấy huynh đệ đang chúc thọ, uống đến mức hết lảo đảo xiêu vẹo.


Loading...

Chương 2

2 CHƯƠNG 2

“Đương nhiên không được!” Vân Khuynh ngay lập tức bác bỏ.

Tiểu Xuân ngẩn người, bấy giờ mới nhớ ra thằng kia ưa sạch, ngay cả tắm gội cũng vừa mới tới lui tới ba lần, chăn nệm không mới thì không chịu dùng, muốn bảo hắn ôm lấy cô nương tay ngọc ngàn người gối môi đỏ vạn khách nếm qua thì có mà đợi rục xương.


Chương 3

3 CHƯƠNG 3

Hai ngày tiếp theo tình hình vẫn không thay đổi, nói lý lẽ với Vân Khuynh cũng vô dụng, Tiểu Xuân cuối cùng chịu không nổi bèn đi kiếm tú bà mượn đỡ mấy vị xuân dược trợ hứng thanh lâu vẫn hay dùng để nghiên cứu tìm cách hóa giải, viết ra một toa thuốc hoàn toàn mới, ngày hôm sau đó chạy ra tiệm thuốc mua thảo dược đặng cứu người.


Chương 4

4 CHƯƠNG 4

Gió thu ào ào cuồng loạn mà thổi, thanh niên trên đài đứng ngạo nghễ, tóc đen theo gió tung bay, cẩm bào màu đen viền bạc thâm trầm quỷ dị như bầu trời đêm trước cơn giông tố.


Chương 5

5 CHƯƠNG 5

Buồn bực mất mấy ngày, vết thương lên sẹo cũng không thấy đau nữa, Tiểu Xuân miệng nhai miếng cam thảo thoắt ẩn thoắt hiện trong Ô y giáo.

Khắp nơi đều có hắc y nhân, nhưng không có chỗ nào mà hắn không lê la, thư phòng, nghị sự phòng, dược phòng, thậm chí cả “khuê phòng” của đại sư huynh hắn cũng không chừa.


Chương 6

6 CHƯƠNG 6

Trời đất tựa hồ đảo lộn quay cuồng tới mức khiến người ta choáng váng.

Bên tai còn vọng tới tiếng vó ngựa chạy như bay, Tiểu Xuân lồm cồm bò dậy, híp mắt vén màn che nhìn ra ngoài, thấy bên ngoài ô cửa khung cảnh trôi qua như gió, hắn hoảng sợ giật mình một cái, rượu cũng tỉnh một phần.


Chương 7

7 CHƯƠNG 7

“Ngươi đang giận. ” Vân Khuynh ngữ khí cứng rắn, mà còn có thêm phần lãnh đạm.

“Ta giận cái gì?” Tiểu Xuân đột nhiên thấy nóng đầu, tuy trong lòng thực sự không vui, nhưng cũng nhịn xuống không bộc phát ra ngoài, chỉ học theo tứ hoàng tử ngoài mặt cười trong không cười, nhếch miệng lạnh lùng.


Chương 8

8 CHƯƠNG 8

Trên ngọn cây cành lá xao động, thính giác cực nhạy của Tiểu Xuân ngay lập tức phát tín hiệu trong đầu.

Đột nhiên một người bịt mặt từ trên cành cây lộ diện, hai nhãn cầu sắc bén nhìn Tiểu Xuân cùng Vân Khuynh.


Chương 9

9 CHƯƠNG 9

Ngày hôm nay từ sớm đã là một ngày đẹp trời trong xanh khoáng đãng.

Vầng dương ám áp hé ra những tia nắng rọi xuống rừng, gió mát hây hây, chim nhỏ dậy sớm cất tiếng gáy, sinh vật trong núi cũng dần tỉnh, tiến hành công cuộc sinh tồn và hưởng thụ thật náo nhiệt, một khoảng thời gian tràn đầy phúc lành và bình an.


Chương 10

10 CHƯƠNG 10

La Khỉ cùng hai tên lâu la đóng của rời đi, trong sương phòng yên tĩnh, Tiểu Xuân nhẹ nhàng vận kình khí sử lực, sợi thừng trói hắn vì thế bục nát, hơn mười mảnh dây rơi la liệt xuống đất.


Chương 11

11 CHƯƠNG 11

Cho rằng chỗ đại sảnh người thì đông mồm thì lắm, La Khỉ nghĩ đến thân phận đặc biệt của Tiểu Xuân, liền nắm tay hắn kéo lên sương phòng của mình ở trên lầu, lại dặn dò hộ vệ không cho phép người nào lai vãng đến gần, sau đóng cửa, tiếp đó lại ôm chầm lấy Tiểu Xuân gào khóc hết một canh giờ.


Chương 12

12 CHƯƠNG 12

Trước khi quay về Đoan vương phủ, Tiểu Xuân ngồi lại tiểu *** một lúc, gọi ra mấy món, uống mấy chén trà.

Lúc rảnh rỗi có thời gian hắn đều muốn tìm đến chỗ long xà hỗn tạp mà thám thính tin tức, cùng với người nọ người kia lời ra tiếng vào, tán chuyện phiếm với nhân sĩ giang hồ về những chuyện đại sự mới phát sinh gần đây.


Chương 13

13 CHƯƠNG 13

Vân Khuynh hạ triều quay về phủ, liền phát giác ra bầu không khí có gì đó khác thường.

Bước vào tẩm cung, kẻ lẽ ra phải đang ngủ trên giường giờ không thấy tung tích, còn trên mặt bàn chỉ lưu lại một tờ giấy, viết rằng “Đưa Kính vương hồi phủ nghỉ ngơi, quá ngọ không về mau tới cứu người.


Chương 14

14 CHƯƠNG 14

Quay về Đoan vương phủ, Vân Khuynh lập tức gọi thủ hạ tới, tìm lấy những quyển tông() có liên quan đến Yên Ba lâu, cuối cùng tìm ra những cái tên trước kia – Thiện Nguyệt Nhi, Lan Hác, Đông Phương La Khỉ, Triệu Ngưng Xuân, Triệu Tiểu Xuân.


Chương 15

15 CHƯƠNG 15

Tiểu Xuân càng lúc càng ít nói, có lúc chỉ ngồi trông nồi thuốc, có lúc ngồi nhìn Trân Châu, nhưng đến lúc hắn chăm chú nhìn xuống nước trong giếng, thị nữ trong vương phủ đều căng thằng nhìn hắn.


Chương 16

16 CHƯƠNG 16

Bên ngoài Đoan vương phủ thành lũy vây quanh, tường cao năm trượng có dư, chu vi bốn cửa khép kín, đóa khẩu trên bờ thành bố trí cơ man bạch y thị vệ cầm cung trấn thủ, hướng xuống đất thăm dò, còn một mảng đen nghịt dày đặc bên dưới là cấm vệ quân của hoàng thành.


Chương 17

17 CHƯƠNG 17

Tiểu xuân… Tiểu xuân…

Thế nào lại có cảm giác như có người gọi hắn?

Tiểu xuân ngẩng đầu, con ngươi đảo qua đảo lại không ngừng, nghe ngóng cẩn thận, rốt cuộc không nghe thấy âm thanh nào cả.


Chương 18

18 CHƯƠNG 18

Đường về phía nam, là về cốc, cũng là về nhà.

Chưa hết tháng một, trời còn lạnh.

Tiểu Xuân thật không dễ dàng gì tìm được nhà của một nông gia, lấy bạc vụn đổi lấy hai bộ quần áo quê mùa cho Lan Khánh cùng với bản thân có cái mà thay.


Chương 19

19 CHƯƠNG 19

Tiểu Xuân ngơ ngẩn, nhìn theo thanh kiếm xuyên qua thịt nơi bả vai của mình.

Hàn Hàn cũng ngơ ngẩn, nhìn thấy chính mình thật sự đã đả thương tên ma men này.


Chương 20

20 CHƯƠNG 20

Trên trời tối thăm thẳm dưới đất chỉ có chút le lói, song cửa dường như chưa khép, gió lạnh lùa vào u u, Tiểu Xuân cựa mình tỉnh lại.

Hắn ngáp một cái, vén chăn bông nhấc mình dậy, toàn thân tê cứng chịu hết muốn nổi, sống lưng nhức mỏi cứ như không phải của hắn vậy.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Giã Từ Nước Mắt

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 30



Điểm tựa của niềm tin

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 7


Chúa Đảo Xa

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 11



1Q84 - Tập 3

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 46



Người Đàn Bà Hoang Dã

Thể loại: Trinh thám, Tiểu Thuyết

Số chương: 16