21 CHƯƠNG 21
Vừa quay lại phòng, Tiểu Xuân liền đem nhân bì diện cụ rửa qua nước sạch hơn mười lần, rửa sạch xong nhìn trái nhìn phải, xem không còn chút dơ bẩn nào, mới mang đến trước mặt Vân Khuynh định giúp hắn mang lên.
22 CHƯƠNG 22
Kỳ thực với công lực của hắn, muốn đem con dơi này ra chém ngang chém dọc chém ra trăm tám chục phần cũng không nói là khó, bất quá đã trúng vào Dâm đãng tiêu hồn tán lòng người mơ mộng không ngừng, không chỉ toàn thân thượng hạ đều vô lực, chân khí cũng tản mác không cách nào kết hợp lại.
23 CHƯƠNG 23
Trong cơn mơ màng, tựa như nghe thấy tiếng ai loáng thoáng.
“Xin hỏi Triệu thiếu hiệp…” tiếng gõ cửa vang lên, sau đó là tiếng người hỏi thăm.
24 CHƯƠNG 24
Vân Khuynh ngủ được một lúc, Tiểu Xuân lại rón rén bước xuống giường, chạy tới phòng kế bên của Lan Khánh định xem thử Lan Khánh thế nào rồi.
25 CHƯƠNG 25
Kinh thành, Thiên hương lâu.
“Khách quan xin cứ từ từ dùng. ” Điếm tiểu nhị mang chiêu bài thiên hạ đệ nhất của Thiên Hương lâu lên, vung nồi vừa mở ra, hương thơm ngào ngạt của dược thiện tràn ra, khiến lòng người xao xuyến.
26 CHƯƠNG 26
Bình thành.
Tiểu ngũ cùng tiểu lục dò xét trong đống hoang tàn.
Không mất nhiều thời gian, tiểu ngũ nhặt lên một mảnh ván vỡ nát nói “Là chữ ‘Thiên’.
27 CHƯƠNG 27
Bên bờ Lạm Thương giang.
Trên bờ sông đột nhiên xuất hiện mấy bóng người màu xám, dọc theo dòng chảy cuồn cuộn mà đi xuống.
Bốn người nôn nóng vừa đi vừa ngó ngang quanh quất, tình cờ nhìn thấy bụi cỏ lau, một người lập tức lao vào bới, thấy bên trong không có gì, lại bật người tiếp tục phi tới trước.
28 CHƯƠNG 28:
“Hỏng rồi! Mau đi gọi sư phụ, nói với sư phụ là thân thể Tiểu Xuân càng lúc càng cứng rồi, mời người nhanh nhanh tới đây châm cứu! Tiểu tam, ngươi đi chuẩn bị dược dục, nấu nước càng nóng càng tốt!” Một trận đùng đùng đoàng đoàn tới tấp vang lên.
29 CHƯƠNG 29
“Giang hồ giang hồ lãng đãng hành, hồi thủ nhất địa nê nính nính
Thiểu niên tiêu sái mãn thành vũ, ân oán phân nhiễu bất khứ kí.
Anh hùng anh hùng khí kiền vân, ngạo cốt hào tình thiên bỉ cao
Ngưỡng thiên đắc ý đại thanh tiếu, ái hận ẩm quá tựu vong liễu.
30 CHƯƠNG 30:
Sau cuộc đoàn tụ cùng La Khỉ, La Khỉ ầm ầm gào rú không cho Tiểu Xuân đi, cho nên Tiểu Xuân tạm thời chỉ còn nước ở lại trong cung.
Mà người thường thường cứ tự nhiên ra vào trong cung cũng không phải thường thường, Tiểu Xuân liền xin một bộ y phục thái giám để mặc, La Khỉ tuy không tán đồng con trai cưng quý của mình ăn mặc như thái giám, nhưng đàn gảy tai trâu cũng đành bất lực, đành cấp thêm cho hắn một cái lệnh bài làm phương tiện lưu thông, để hắn ra vào được thoải mái.
31 CHƯƠNG 31: VĨ THANH.
Thiên hạ, một người không thể là thiên hạ giang hồ, tam giang ngũ hồ thành giang hồ. Thiên hạ thì rộng, giang hồ lại lớn. Phân tranh không vì một người mà dấy, ân oán khó bởi một người mà ngưng.
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 17