121
122
123
124
125
126 Lạc vương phủ, đánh nhau kịch liệt vẫn còn tiếp tục, tiếng binh khí giao chiến không ngừng tràn ngập bên tai, mùi máu tươi nồng đậm chui vào trong mũi.
127 Phủ Thừa tướng, sài phòng. Ánh nắng ấm áp xuyên thấu qua cửa sài phòng chiếu vào bên trong, Phương Mặc thân trúng cự độc đôi mắt nhắm chặt nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích, không biết là chết hay sống, hai tay hư thối không nhìn ra bộ dáng, huyết nhục mơ hồ chỉ còn lại xương cốt, nhìn qua thập phần dọa người.
128 Kì Thiên quốc ở phía bắc Thanh Tiêu, nếu so sánh, mùa đông ở Kì Thiên quốc đến sớm hơn so với Thanh Tiêu. Ba ngày sau khi Hạ Hầu Thần lặng lẽ rút khỏi Thanh Tiêu, Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê, Bắc Đường Diệp cũng trên xe ngựa hồi Kì Thiên.
129 “Biện pháp thử bọn họ tạm thời chưa có nghĩ ra”. Ta cùng với mấy hoàng tử kia không nhận thức, không biết bọn họ làm người như thế nào, không thể mù quáng đưa ra biện pháp.
130 Lục hoàng tử cùng Bắc Đường Dực tỷ thí võ công, đâm bị thương Bắc Đường Dực, chuyện này cũng quá khó tin đi. Bắc Đường Dực kinh nghiệm sa trường, võ công hẳn là vượt xa đám hoàng tử suốt ngày sống trong thâm cung mới đúng, như thế nào lại bị Lục hoàng tử đâm bị thương, lục hoàng tử này, sẽ không là đồng lõa với Bắc Đường Dực đi.
131 Nếu là bình thường nhìn thấy tiểu hồ ly xuất hiện, Nam Cung Quyết chắc chắn sẽ một chưởng đem nó ném ra ngoài phòng: Ai bảo nó luôn thích xuất hiện trước mặt Mộng Khê, quấy rầy thế giới ngọt ngào của hai người.
132 Hôm sau, trong thư phòng ở biệt viện. “Cái gì? Lạc Mộng Khê bị hấp huyết quái nhân hút máu?”. Hấp huyết quái nhân lại có thể là Kì Thiên hoàng tử, này…cũng quá khó tin đi.
133 Nàng chính là hấp huyết quái nhân, hay cũng gống như Lăng Khinh Trần, bị hấp huyết quái nhân khống chế, làm con rối cho hắn. Tử quý phi đứng trước mặt Lạc Mộng Khê thực trẻ tuổi, cũng rất đẹp, nhưng trên người nàng ta lại tản ra khí tức hắc ám dày đặc, giống như Lăng Khinh Trần lúc trước, trên người cũng quanh quẩn loại khí tức này.
134 tử quý phi là phi tử của Kì hoàng, cung điện của nàng, chưa được sự cho phép, nam tử trưởng thành không được phép tiến vào. Huống chi, vừa rồi thanh âm kia thảm thiết vô cùng, Lạc Mộng Khê và Nam Cung Quyết cách xa như vậy còn nghe thấy được, bọn cung nữ thái giám hầu hạ trong cung điện hẳn là phải sớm nghe thấy mới đúng, nên phải sớm chạy đến xem xét tình hình.
135 Nam Cung Quyết và Lạc Mộng Khê ngồi xe ngựa đi vào hoàng cung, đã sớm có thái giám ở cửa cung chờ bọn họ, đón hai người đi hướng Tử Kinh cung của Tử quý phi.
136 Bóng đêm dần dần dày, dưới sự an bài của hoàng hậu, bọn thái giám hung hăng ấn đầu Tử quý phi cùng gã nam tử đáng khinh kia làm xong các nghi thức bái đường, lại vì Tử quý phi thu thập một ít tế nhuyễn làm như đồ cưới, hoàng hậu liền sai người đem Tử quý phi cùng kia đáng khinh nam tử đuổi ra hoàng cung.
137 Biết được Bắc Đường Dực cùng Hạ Hầu Thần cấu kết gian tế, Kì Hoàng đã ra lệnh phong tỏa kinh thành, các ngã tư đường đều đứng đầy các Kì Thiên thị vệ, cho dù Tây Lương thám tử muốn cứu người cũng không thể.
138 Bóng đêm dần dày đặc, khí lạnh dâng lên, Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê chậm rãi đi về cung điện mà Kì Hoàng an bài cho hai người, phía sau không xa, Ngự lâm quân áp giải Bắc Đường Dực ra đại lao hướng đến Ngự thư phòng.
139 An vương Bắc Đường Dực không chỉ thhoong đồng với địch bán nước, còn luyện tà công, hút máu người, giết người vô số, tội không thể tha, chết vạn lần cũng không đủ để tha thứ, mà hắn mạng lớn, ở pháp trường được cứu đi, không thể đền tội, cao thấp Kì Thiên quốc mọi người khó nhịn được cơn giận, lại không thể làm gì.
140 Edit: CindyBiết Lạc Mộng Khê có võ công, tốc độ Bắc Đường Dục ra tay càng nhanh hơn trước, độc, chuẩn, cố gắng trong thời gian ngắn nhất bắt Lạc Mộng Khê đi.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 37