141 Hạ Hiểu Thần tính kế đối với Hạ Vãn Lộ gây tổn thương đã vượt qua những gì Tả Thần An tưởng tượng, phải làm cách nào nào mới có thể giải quyết mọi việc một cách tốt đạp nhất, mọi việc tựa hồ có chút khó khăn.
142 Cô và chị là hai đứa con cùng cha mẹ sinh ra, tại sao số mệnh lại bất đồng như vậy? Ba mẹ ly hôn, mẹ mang theo chị, mà cô phải đi theo người cha cờ bạc ma men đó, một bữa no ba bốn bữa đói còn không nói, còn phải thường xuyên bị ba đánh, mỗi lần bị ba đánh thương tích đầy người, cô đều núp vào một góc khóc, nhưng mà khóc thì có lợi ích gì? Khóc cũng không đổi trở lại được hạnh phúc gia đình, không đổi trở lại được ba mẹ thương yêu cô.
143 Nhưng mà, cô lại lắc lắc đầu, buông thả mình tiếp tục rơi vào trạng thái hỗn độn, có một số việc, nhớ đến lại đau, vậy thì không nên nhớ đến nữa…… Mệt mỏi, mỗi ngày ở nhà nghỉ ngơi ngủ nghỉ vẫn cảm thấy mệt mỏi, ngâm vào trong nước, cô cảm thấy toàn thân bủn rủn, tùy tiện tắm rửa một chút, xong rồi định đem mình thả lên trên giường, thuận tay vơ lấy cái khăn tắm, lại bắt vào hư không, lúc này mới nhớ tới, hôm nay đã mang tất cả khăn tắm đều phơi trên ban công.
144 Công ty Tế Hạ. Buổi chiều. Điện thoai trên bàn vang lên, thư ký xin chỉ thị, "Tổng giám đốc, điện thoại của Tả phu nhân. ""Ừ!" Anh nhìn thời gian, mới ba giờ chiều, mẹ của con ơi, mẹ rốt cuộc muốn như thế nào?Nhận điện thoại, giọng điệu của Tiêu Hàn mang theo mùi thuốc súng, "Tả tổng, còn nhớ cuộc hẹn sáng nay chứ ?"Anh đè huyệt Thái Dương, "Mẹ, con đang làm việc.
145 Buổi tiệc của gia đình nhà họ Diệp, người đến phần lớn là nhân vật nổi tiếng trong giới bất động sản, cũng có bạn tốt trong các giới, gia đình họ Tả trừ ông nội Tả và Tả Tư Tuyền cùng với mấy đứa trẻ trong nhà, những người khác đều đến đông đủ.
146 Anh đánh một quyền vào trên vách tường, cô không coi lời anh nói ra gì! Chẳng lẽ muốn anh một ngày 24h trói cô ở bên cạnh mình sao? !Không kịp suy nghĩ nữa, anh vừa chạy ra ngoài vừa bắt đầu gọi điện thoại tìm kiếm chung quanh *** làm phiền không biết bao nhiêu người.
147 Cô không lên tiếng, chỉ chú ý công việc trên tay. Một lồng sủi cảo tôm hấp đã nấu chín, cô đem ra khỏi nồi, tiếp tục bỏ một lồng khác vào chưng. Da bánh sủi cảo hấp thật mỏng sau khi chưng qua càng trong suốt hơn, có thể thấy được rõ ràng nhân bánh ở bên trong, con sâu tham ăn trong người Tả Thần An bị quyến rũ ra, lấy tay bóc ăn, bị Hạ Vãn Lộ vỗ một cái trên mu bàn tay, sủi cảo hấp cũng rơi xuống, ngón tay anh cũng không động vào được nữa.
148 *Một lòng một dạ hướng về một phía“Ai nha, ngài cứ yên tâm đi! Tôi sẽ không bắt cóc Tôn Tôn đâu!” Cô nói đùa, “Cho dù muốn lừa gạt, tôi cũng không dám lừa gạt bảo bối của Hà đội trưởng ngài, đó không phải đang muốn tìm chết sao?” Hà Khả Chí cũng cười, “Vậy tôi đi đây, buổi chiều có thể ông bà nội của cháu sẽ trở về, thật là cực khổ cho cô rồi, chờ tôi về nhất định sẽ đền đáp cô thật tốt!” “Ngài đừng khách sáo! Tôi chỉ cùng Tôn Tôn chơi một chút, lại cũng không tốn nhiều thời gian, mau đi đi, đừng để lỡ chuyện!” Hạ Vãn Lộ thúc giục anh.
149 “Nhưng mà……” Diệp Như Ý nghe xong, có chút bị thuyết phục. “Không nhưng nhị gì cả! Con thích Tả Thần An có đúng không? Nếu thích thì phải biết tranh thủ hạnh phúc của mình! Nhớ kỹ, ba luôn ủng hộ con! Nhất định sẽ giúp con đạt thành ước nguyện!”Có thật không? Trong mắt Diệp Như Ý một mảnh mịt mờ……“Nếu như…… Các báo đều đăng tin, cuối cùng anh Thần An cũng không muốn lấy con, vậy con thật mất mặt….
150 Cánh tay căng thẳng vòng bên eo cô, đỉnh đầu truyền đến giọng nói rét run của người nào đó, "Hạ Vãn Lộ, em có ý gì?"Cái gì có ý gì? Tối nay người tới bới móc có phải quá nhiều hay không?!"Người đã đi rồi em còn muốn nhìn? Tại sao không nhìn người bên cạnh em là anh?! Còn nữa, cho tới bây giờ em cũng không cho phép anh vào phòng em, tại sao hắn lại có thể?!" Tả Tam Thiếu cảm thấy rất không công bằng, giống như cô làm anh rất mất mặt, trừ lúc giả bệnh nằm viện, anh cho tới bây giờ cũng không được phép vào chỗ cô làm việc, cho dù là đón hay tiễn, vẫn luôn là ở bên ngoài đợi, tại sao Hứa Tiểu Soái lại có thể vào? Còn cùng cô lôi lôi kéo kéo đi ra, bảo anh làm sao chịu nổi?Lúc này vừa đúng thời gian ăn cơm của bệnh viện, người đến người đi, sớm có không ít người chú ý tới tư thế mập mờ của họ.
151 Hạ Vãn Lộ cũng dự đoán được là anh lén lấy đi, cái vấn đề này pass cho qua đi, nhưng hộ khẩu thì sao?"Hộ khẩu của tôi tại sao cũng ở chỗ anh?"Anh mím môi, hồi lâu, nói thầm ra một câu, "Ba của chúng mình cho.
152 "Cái này. . . . . . Hai người vừa mới kết hôn bây giờ lại ly hôn. . . . . . " Lúc mấu chốt, Hà Mễ còn biết phải kiên quyết ủng hộ Tiểu Tam Tử. "Có điều luật nào quy định mới vừa kết hôn không thể ly hôn sao?" Hạ Vãn Lộ nói năng hùng hồn phản bác.
153 Ai, cho đến bây giờ cô vẫn khó mà tin được sự chân thật của việc này. . . . . . "Muốn một hôn lễ như thế nào?" Thời điểm Tả Thần An dắt tay cô đi ra khỏi cục dân chính đã hỏi như vậy.
154 “Đừng…… Dừng lại đi…… Thư Khai đang trêu đùa anh đấy!” Anh là Tế Hạ nổi tiếng, lại náo loạn như vậy, đoán chừng ngày mai toàn bộ thành phố Bắc Kinh cũng biết hết, đó cũng không phải ý cô muốn……Anh vừa khó hiểu ngưng đông tác mở hai nút áo, cài lại cúc áo, một nụ cười lơ đãng hé trên khóe môi, quay đầu lại hỏi cô, “Thật?” Thái độ nghiễm nhiên chính là chỉ cần em vui vẻ, muốn anh làm cái gì cũng được, chỉ nói có hai tiếng thì xem là cái gì?“Thật! Ngồi lái xe đi!” Cô nhịn cười, rất vất vả.
155 Thậm chí, còn không kịp mở đèn……Trong bóng tối, chỉ nghe thấy hô hấp của anh càng ngày càng dồn dập, bàn tay anh để trên eo cô, cũng ngày càng nóng bỏng, chậm rãi di chuyển mỗi một tấc, như bàn là ép nóng, giống như muốn cùng đốt cháy da thịt với cô, còn có hơi thở của anh phả ra hơi nóng, tựa hồ muốn đốt cháy cô……Đêm cuối hè, không khí cũng nóng bức……Mà cô, giống như ôm một lò lửa lớn, bị nướng đến sợ hãi rối loạn, nghĩ muốn tìm kiếm một nơi mát mẻ, rồi lại khát vọng, cũng muốn nhiệt tình cùng chung lửa đốt……Thời gian càng lâu, khí nóng trong cơ thể của anh càng ngưng tụ to lớn, làm cho anh sắp muốn nổ tung, anh nóng đến nỗi mồ hôi vã ra như tắm, vừa hôn cô, vừa cởi áo sơ mi của mình, vì tay cô vốn cách bộ ngực trắng của anh bởi áo sơ mi xanh, nên trực tiếp tiếp xúc với làn da của anh.
156 Anh hôn vành tai cô, đầu lưỡi quét nhẹ qua ổ tai cô, "Ngoan, anh muốn cố gắng, cố gắng gieo xuống một baby, anh muốn làm ba rồi. . . . . . "Cô vốn dĩ đã mệt mỏi kiệt sức vì đầu lưỡi của anh khiêu khích mà khẽ run rẩy, cô thật lo lắng mình sẽ lần nữa bị anh chinh phục, nhưng sau khi nghe được câu nói này như gặp phải gặp sấm sét giữa trời quang, toàn thân cứng ngắc.
157 Anh ngốc rồi. . . . . . Cô cũng ngốc rồi. . . . . . Trong bóng tối, càng làm cho lòng người sợ hãi trầm mặc. . . . . . Trong sự trầm mặc cô càng ngày càng tự ti, càng ngày càng muốn lùi bước, cuối cùng chảy nước mắt nói, "Thật xin lỗi, em nên sớm nói cho anh biết chuyện này, lại kéo tới kéo lui trì hoãn đến kết hôn, nhưng cũng không sao, chúng ta có thể ly hôn.
158 "Thứ ba. . . . . . " Anh nâng mặt cô lên, vẫn nhìn chằm chằm vào mắt cô, "Về sau bất luận xảy ra chuyện gì đều không cho giấu giếm, nhất định phải nói cho anh biết đầu tiên, trong lòng đối với anh có nghi vấn gì, cũng không được giấu ở trong lòng, phải hỏi rõ ràng, không để cho anh suy nghĩ lung tung, mặc dù anh hiểu rõ em, cũng rất thông minh, nhưng rốt cuộc cũng không phải con giun trong bụng em, nếu để cho anh phát hiện em lừa gạt anh, tiền phạt mười vạn nhân dân tệ!"Cô nhìn chằm chằm anh, mười vạn.
159 Anh cũng nhớ lại mẹ mình, người phụ nữ đoan trang, dịu dàng, nhưng cũng đầy lão luyện. Ở trong ký ức của anh, mẹ xinh đẹp dịu dàng, có tri thức, hiểu lễ nghĩa, cho dù là đối với người không quen biết hay bạn bè, người thân, cũng vô cùng thân thiện.
160 “……” Cô mặt đầy vạch đen, anh nguyện cho cô lại không muốn đâu…… Cô vuốt ve tay anh, “Tả tiên sinh, ngài đây là đang muốn làm gương sao? Được…… Vậy lần sao ngài có nguyện ý cho ta lừa gạt ngài sau đó bồi thường không?”Thật là tự đào hố chôn mình mà, vừa giận dỗi từ trên người cô đứng dậy, không quên cưng nựng vỗ vỗ mặt cô, “Cái vấn đề này không cần hỏi bảo bối à…… Đứng dậy tắm rửa thay quần áo, anh dẫn em đi ra ngoài!” Nói xong nhanh chóng đi vào phòng tắm.