21 Giang Ngọc Phàn cong người xuống nhìn thấy lỗ thông gió liền ghé đầu nhìn vào trong thì thấy căn lầu rộng rãi mà chỉ bài trí toàn là đồ cổ. Có cái thì gác trên giá, có cái thì treo, mà vật nào cũng cổ kỹ lên nước thời gian, sáng bóng tỏa chiếu khắp cả phòng.
22 Khi Giang Ngọc Phàn và Hàn Dũ Lý xuống đến chân núi thì Lục Trinh Nương và Nguyễn Ái Linh đã chờ bọn họ bên hẻm núi. Vừa đến gần, Giang Ngọc Phàn đã quan tâm hỏi : - Biểu thư, tại sao cũng lên Hoàng Sơn này? Lục Trinh Nương nén nỗi lòng thân thiết, cười nói : - Chúng ta xuống núi rồi nói chuyện! Lức này bọn Ngộ Không cũng đã theo đến nơi, ai nấy đếu đến chào hỏi Lục Trinh Nương.
23 Đoàn nhân mã phóng như bay rời tiểu trang về phía Đông tới thị trấn nơi Lục Trinh Nương và Nguyễn Ái Linh gửi ngựa, lúc này gà mới gáy canh đầu, trấn thành còn chưa mở cổng.
24 Giang Ngọc Phàn và mấy người Du Hiệp Đồng Minh được dẫn đến trước một thạch thất khá lớn, cửa số và cửa lớn đều giăng kín. Nghe gõ cửa, tiếng một thiếu nữ hỏi vang ra : - Ai đấy? Tên võ sĩ dẫn đường đáp : - Tôi là tiểu Thất thuộc đội cấm vệ đưa mấy vị đến gặp phu nhân.
25 Đúng như Tuyết Sơn Y Ẩn đã nói, trong hơn mười ngày qua, tình hình trên giang hồ đã xảy ra nhiều biến động lớn. Nhiều vụ tiễn huyết liên tiếp xảy ra, nhiều danh phái và môn hộ lớn nhỏ bị xóa sổ hoàn toàn hoặc bị thiệt hại nặng nề.
26 Từ sáng sớm ngày rằm tháng, người ta đã thấy nhiều nhân vật đã đổ về Thái Hồ. Có người đến sớm hơn, từ chiều mười bốn. Cảnh Thái Hồ giữa thu thật tuyệt đẹp.
27 Toàn thể quần hùng nín thở theo dõi diễn biến. Càn Khôn ngũ tà đã gây ra quá nhiều tội ác, nhưng võ công chúng thuộc loại thượng thặng, trên giang hồ hiện nay hầu như không có đối thủ, kẻ cả Tung Sơn nhị lão cũng không bằng.
28 Giang Ngọc Phàn đến trước lễ đài, chắp tay nói với Giang bảo chủ : - Xin gia gia xá tội cho nhi tử vì không về phục mệnh kịp thời, để gia gia và các mẫu nương lo lắng.