21
Xuyên Quân xảy ra chuyện. Khi Kiều Mặc nhận được điện thoại chạy đến, hắn đang bị vài tên lưu manh to khỏe đè xuống, xém chút nữa thì gãy tay phải.
22
Kiều Kiều ngồi bó gối ở trên sô pha, thở dài than thở: "Anh hai sao vẫn chưa về vậy nhỉ?"
A Nại nhớ tới chai rượu ngon mà mình cất giấu, liền ba chân bốn cẳng chạy về nhà lấy rượu, còn Lí Ương ngồi ở bên cạnh nhìn cô nhóc Kiều Kiều đang ngồi lẩm bẩm một mình liền thấy buồn cười, dù rằng lúc này trong lòng cô bé đang mong ngóng một bóng hình khác nhưng anh vẫn cảm thấy thời khắc này thật hạnh phúc vì chỉ có hai người bọn họ.
23
Chẳng mấy chốc, Xuyên Quân không tim không phổi nằm ngủ khì ở phòng cách vách. Trong phòng ngủ bên cạnh, Kiều Mặc nghe tiếng ngáy phì phò của cậu ta rất rõ.
24
Một người có thân phận như Cổ Bách Lâm lại xuất hiện ở ngõ nhỏ này khiến Kiều Mặc rất khó hiểu. Dù anh không đọc báo, xem tivi, tên của ông ta vẫn xuất hiện bên tai anh mỗi ngày.
25
Xuyên Quân là bị đói mà tỉnh lại. Lúc tỉnh lại đã là buổi chiều. Ngủ cả đêm, vết thương trên người lại càng đau. Xem ra hắn phải chịu khó tĩnh dưỡng một thời gian rồi.
26
Trong phòng khách nhỏ hẹp, không khí thật nặng nề. Tiểu Lâu khúm núm bất an ngồi trên sô pha. Kiều Mặc vào nhà nhưng không nói một lời nào. Anh ôm Kiều Kiều vào phòng ngủ.
27
Editor: Mặc Mặc
Beta: Kim Hoàn Lương
Đông đi xuân lại đến, tuyết đã dần tan, thành phố Lăng Hải rốt cuộc cũng nhìn thấy được mặt trời, hoa đào nở rộ, gió đưa liễu múa, ánh mặt trời ấm áp, làn gió dịu dàng, nơi đây đang tràn ngập hơi thở của mùa xuân.
28
Edit: Thủy Lưu ly
Beta: Kim Hoàn Lương
Kiều Mặc nâng cánh tay lau mồ hôi trên trán, thoáng nhìn cô bé ngồi bên cạnh hai tay chống má đang chuyên chú nhìn anh.
29
Edit: Boomie
Beta: Kim Hoàn Lương
Kiều Mặc ngẩn người, anh vẫn tưởng bé không biết, không biết rằng hai người không phải anh em ruột, không biết rằng bé là do anh mười hai năm trước nhặt được, không biết rằng rất có thể bé còn chưa bao giờ gặp mặt cha mẹ mình.
30
Edit: Thủy lưu ly
Beta: Kim Hoàn Lương
Xuân hạ giao nhau, thời tiết biến hóa rất nhanh, mấy ngày trước vẫn là tiết trời mùa xuân hơi hơi se lạnh, nhưng hai ngày nay đã cảm nhận được một chút oi bức của mùa hè.
31
Edit: Cát Chan
Beta: Kim Hoàn Lương
Chơi tẹt ga cả ngày, Kiều Kiều thật sự mệt muốn chết. Trên đường từ trường về nhà, Kiều Kiều nằm trên lưng Kiều Mặc ngủ li bì.
32
Edit: Cát Chan
Beta: Kim Hoàn Lương
Kiều Mặc không phải là một người thích hối hận những chuyện trong quá khứ, nhưng hôm nay lại xảy ra một sự việc khiến anh phải hối hận cả đời.
33
Edit: Thủy lưu ly
Beta: Kim Hoàn Lương
“A Chùy…” Xuyên Quân nhìn thấy rõ ràng vẻ mặt dữ tợn của người đàn ông trước mặt, anh che bụng, lảo đảo lui về sau từng bước để ổn định thân thể.
34
Edit: Boomie
Beta: Kim Hoàn Lương
Trong không gian yên tĩnh của hành lang tầng 3 bệnh viện, đèn phòng giải phẫu vẫn sáng, Kiều Kiều ngơ ngác ngồi dưới đất, ánh mắt mở to không hề chớp, giống như nai con hoảng loạn, tay nhỏ bé máu thịt đầm đìa, những giọt máu chảy xuống mặt sàn trắng tinh càng thêm kích thích thị giác hơn.
35
Edit: Gia Lăng Tần
Beta: Kim Hoàn Lương
Trong sân có một cây dung lâu năm, cành lá sum xuê, từng cơn gió nhẹ thổi qua, lá cây sàn sạt rung động.
36
Edit: Thủy lưu ly
Beta: Kim Hoàn Lương
Kiều Kiều ngồi trên sô pha chăm chú đọc sách. Kiều Mặc miễn cưỡng dựa một bên, thỉnh thoảng giúp bé lật sách sang trang mới.
37
Edit: Cát Chan
Beta: Kim Hoàn Lương
"Anh Kiều!"
"Xuyên Quân!"
Lúc A Nại, Lý Ương chạy đến thì chiếc dao phay đã khảm sâu vào ngón giữa của Xuyên Quân, ngón tay gần như bị chặt đứt.
38
Edit: Cát Chan
Beta: Kim Hoàn Lương
Thời gian đảo ngược, những kí ức cố gắng quên đi hiện dần lên trong tâm trí.
Tia nắng xuyên qua cửa sổ chiếu xuống mặt đất.
39
"Anh hai, sao anh hai về trễ vậy. . . " Ôm cổ Kiều Mặc, Kiều Kiều mím môi bất mãn, tiện thể làm nũng với anh trai. Cô nhóc này càng ngày càng tinh nghịch.
40
Trong khu vườn cây cối hoa cỏ xum xuê, ông Bảy ngồi trên ghế chăm chút một chậu cảnh. Khuôn mặt đầy nếp nhăn của ông lão xuất hiện chút nghi ngờ. Đôi khi ông lại quay đầu nhìn Kiều Kiều.