61 Tên đệ tử kia cứ đứng tự sướng một mình như vậy, trên mặt còn thường xuyên lộ ra một nụ cười rất đáng khinh, làm Phàm Trần cùng Thượng Quan Sở Hàn đứng xem cảm thấy lạnh cả người.
62 aMị nhi… sao nàng có thể nhẫn tâm với ta như vậy? – Tầm mắt nhìn Thượng Quan Sở Hàn còn chưa có thu hồi, bỗng nhiên bên tai lại truyền đến một giọng nói u oán.
63 Trên giường lớn thơm mềm, hai bóng dáng thon dài gắt gao dây dưa cùng một chỗ. Da thịt trong suốt óng ánh, bộ ngực cao ngất, hương thơm cơ thể tươi mát thanh nhã….
64 – Không phải ngươi đã trở lại sao? – Bớt chút thời gian khinh bỉ nhìn hắn một cái, tiếp tục trên dưới khởi công.
– Dát? – Thượng Quan Sở Hàn sửng sốt cả ngày, sau khi hiểu rõ hắn là có ý gì liền lập tức cười tươi như hoa, ném thùng nước trong tay bước đi qua.
65 “Đi vào trước đi, có gì chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện. ” Nam Cung Ly lôi kéo tay Dạ Mị cười nói, nháy mắt nhật nguyệt đều như mất hết ánh sáng.
66 Thấy Nam Cung Ly áy náy cúi đầu, Phàm Trần cũng không lại khó xử nàng, nếu để Mị nhi có ấn tượng kém với hắn mà nói, vậy mọi chuyện liền khó làm.
Nhưng Thượng Quan Sở Hàn thì không dễ nói chuyện như vậy, Vẫn là sắc mặt không tốt nhìn huynh muội Nam Cung Ly nói: “Nam Cung Ly, lần này Mị nhi vẫn chưa bị thương hại gì nên chúng ta sẽ không so đo với nàng, bất quá nếu có lần sau, chúng ta cũng không dám cam đoan sẽ làm ra chuyện gì.
67 “Ngươi là ai?” Vừa thấy đến Ma Tôn, bất an trong lòng Nam Cung Ly càng sâu hơn, nam nhân này chính là loại người cực độ nguy hiểm!
“Ma Tôn? Ngươi thật là có bản lĩnh, xem ra là ta đã xem thường ngươi.
68 Ban đêm trong hoàng cung vô cùng lạnh lẽo và yên tĩnh, hơn nữa còn có vẻ băng lãnh vô tình.
Đi trên nền đá cẩm thạch băng lãnh, đột nhiên Dạ Mị cảm thấy đáng thương cho những người sinh hoạt tại trong cung, ở một nơi không có chút tình người này, nhân sinh còn có niềm vui gì? Cả ngày không ngừng tranh đấu, tính kế, còn phải lúc nào cũng đề phòng tránh bị người khác đâm một đao sau lưng.
69 Hai ngày này, Dạ Mị luôn cảm thấy Tử thần có chút là lạ, thường thường sẽ biến thành mỹ nam u buồn, còn luôn ngẩn người, ánh mắt nhìn nàng cũng bắt đầu có chút quái dị.
70 Lúc nhìn thấy Ma Vương đánh ra đạo ma khí kia, mọi người mới từ trong kinh ngạc tỉnh lại, nhao nhao kinh hoảng kêu lớn lên.
“Ta Ma giả! Là Tu Ma giả!”
“Tu Ma giả trà trộn vào được!”
“Tìm ra Tu Ma giả, giết!”
Lúc này mọi người cũng không còn dư sức tìm Dạ Mị nữa.
71 Chợt, đầu Dạ Mị đột nhiên cảm thấy đau đớn, ánh sáng màu trắng chợt loé, chiến trường liền biến mất không thấy, lại mở to mắt, phát hiện chính mình dĩ nhiên đã trở lại hiện thực.
72 Không, tuyệt đối không thể để hắn có chuyện!
Hồi hồn đan… Hồi Hồn đan… tên rất quen thuộc, đến tột cùng đã nhìn thấy ở nơi nào rồi? Đôi mày xinh đẹp tuyệt trần gắt gao nhíu lại cùng một chỗ, Dạ Mị đang cố gắng vắt hết óc nhớ lại.
73 “Trong khoảng thời gian này các ngươi cũng vất vả rồi, đi trước nghỉ ngơi thật tốt một chút đi, nơi này có ta là được. ” Dạ Mị ôn nhu nói, nàng biết trong khoảng thời gian này không phải chỉ có một mình nàng đang phấn đấu, từ thân hình gầy yếu cùng gương mặt tiều tuỵ của bọn họ có thể thấy được, trong khoảng thời gian này bọn họ nhất định cũng qua được cực kỳ gian nan, áp lực trong đáy lòng cũng không ít hơn so với nàng.
74 Long mạch hiểm địa không xa lạ gì đối với tất cả mọi người trên đại lục, lúc trước mọi người nói đến nó đều là vẻ mặt hoảng sợ, người đi ngang qua nơi đó cũng đều phải đi đường vòng từ rất xa, nhưng mà gần đây nơi đó lại giống như một nơi có chứa đầy hoàng kim bảo địa vậy, một đám lại một đám người chen chúc về nơi đó.
75 “Mị nhi, nàng thế nào?” Thượng Quan Sở Hàn cách Dạ Mị gần nhất sau khi sững sờ một lát liền nhanh chóng chạy tới nâng nàng dậy lo lắng hỏi, ánh mắt xẹt qua vết máu màu vàng kim trên miệng nàng còn lộ ra kinh ngạc.
76 Vì tốc độ của ngũ trảo kim long quá nhanh, nơi này trừ bỏ Dạ Mị có thể miễn cưỡng đuổi kịp tốc độ của nó ra, người khác đều không thể theo kịp, cho nên rơi vào đường cùng, ngũ trảo kim long đành phải buông xuống kiêu ngạo của nó, chở mấy người bay về hướng Tử Vân quả.
77 Lần này mấy người Dạ Mị cũng không lại đi vào vòng tay, phải biết rằng bên trong vòng tay một tháng tương đương với một năm bên ngoài*, vì thừa dịp lúc thương thế của Ma Vương chưa lành giết hắn, tự nhiên là thời gian phải càng ngắn càng tốt.