1 Chương 1 Nỗi phiền muộn của thành chủ anh minh Không sơn tân vũ hậu, thiên khí vãn lai thu[1]. [1. Hai câu đầu trong bài Sơn Cư Thu Minh của nhà thơ Vương Duy (Thời Đường).
2 Chương 2 Nỗi phiền muộn của ái đồng Phi Phi Ông trời ơi, Kính Phi không cầu vàng không ham bạc, không cầu ngọc ngà châu báu, chỉ cần ngài hãy rủ lòng từ bi, hãy để thành chủ đem thời gian hành hạ Kính Phi dùng vào việc cưới thê nạp thiếp, sinh con đẻ cái xây dựng sự nghiệp tạo phúc muôn dân… Kính Phi vừa cắt tiết, vặt lông con gà rừng trong tay, vừa lẩm bẩm cầu khấn.
3 Chương 3 Linh Nhi thoát thân Thơm thơm, cũng mềm mềm nữa… Lại liếm… thơm quá thơm quá. Lại liếm… mềm quá mềm quá, Linh Nhi muốn ăn nữa… “Tiểu tử, người đang lấy lòng bổn thành chủ đấy à?” Thu Hàn Nguyệt không muốn thừa nhận cảm thấy hứng thú khi bị một tiểu hồ ly trêu chọc, bèn dịch nàng ra xa một chút, đặt nàng lên lòng bàn tay, tay còn lại nghịch nghịch đôi tai nhỏ dựng đứng của nàng.
4 Chương 4 Nước mắt của tiểu mỹ nhân Thiên linh linh địa linh linh, thần linh đi qua đi lại đừng hiển linh, sát sinh không phải ý của ta, muốn trách thì trách… “Tiểu Phi Phi.
5 Chương 5 Lời dụ dỗ của thành chủ Bách Linh Nhi ăn no, ngủ một giấc say sưa, sau khi giấc mơ trưa kết thúc, nàng mở mắt nhìn quanh, không thấy đám kì hoa dị thảo mà đại ca đi khắp nơi tìm về dỗ dành nàng, cũng không phải san hô vỏ sò mà các tỷ tỷ thu thập ở long cung của thái tử mang về cho nàng trang trí giường, đỉnh trướng màn xanh này rất lạ.
6 Chương 6 Cuộc viếng thăm của đồng môn “Thành chủ, ngài quay về thật đúng lúc, Nguyên đại hiệp và Mạch thiếu hiệp vừa tới hôm qua, nếu ngài còn không về, hai vị nói sẽ lên núi tìm ngài.
7 Chương 7 Thành chủ lại dụ dỗ Huynh đệ ba ngươi còn đang tranh cãi thì Kính Phi vội vội vàng vàng chạy vào, “Thành chủ!” Động tác uống trà của Thu Hàn Nguyệt bỗng dừng lại, “Chuyện gì?” “Cái đó… cái gì đó… tỉnh rồi, ngài mau đi xem?” Thật là khó cho nô bộc trung thành Kính Phi, có người ngoài ở đây, nên không biết phải làm thế nào mới phải.
8 Chương 8 Sự dồn nén của thành chủ Vì xuất thân hoàng thân quý tộc, lại có diện mạo anh tuấn hoàn hảo, nên mọi ngưởi liền xưng tụng Thu Hàn Nguyệt là một chàng công tử đa tình, phong lưu phóng khoáng, tình yêu rải khắp nơi, còn trên thực tế, vị thành chủ trẻ tuổi này thời kỳ niên thiếu từng đi khắp thiên hạ, đúng là đã có rất nhiều hồng nhan tri kỷ.
9 Chương 9 Nước dãi của thành chủ tiền nhiệm Hoa mùa xuân nở vào lúc vạn vật hồi sinh, sự sống mới nảy nở, đua nhau khoe sắc. Hoa mùa thu nở trước khi giá lạnh ùa về, mở bữa tiệc thịnh soạn cuối cùng trước khi vạn vật tàn lụi xác xơ, dù tùy ý nhưng hậu hĩ.
10 Chương 11 Linh Nhi phản kích Ba nàng thiếp chưa từng thấy Thu Hàn Nguyệt thịnh nộ như vậy, người nào người nấy sợ hãi mặt hoa thất sắc, chân mềm nhũn quỳ cả xuống.
11 Chương 12 Kẻ địch của ba mỹ nhân “Thành chủ thật sự muốn thay đổi địa điểm bàn công chuyện sang trà lầu ư?” “Ừm, ca ca đã hứa với Linh Nhi rồi, sau này không đến Tiêu hồn quật nữa”.
12 Chương 13 Thuyết “trao đổi khí” của thành chủ Bách Linh Nhi thật sự không hiểu thế nào là “tiêu hồn” nhưng lại chắc chắn rằng trong “Tiêu hồn quật” có phụ nữ, không thể để người khác ôm ca ca lò sưởi của Linh Phi, người khác ôm rồi, Linh Phi sẽ rất tức giận, tức giận giống như… giống như hồi còn ở trong núi, bị Thanh Xà (rắn) tỷ tỷ- kẻ hay bắt nạt ức hiếp Linh Nhi nhất cướp mất đùi gà vậy! “Tỷ tỷ, ca ca không đến Tiêu hồn quật!” Một lần không đủ, thì nói hai lần.
13 Chương 14 Kỳ vọng của lão thành chủ Do Linh Nhi khẩn cầu nên Thu Hàn Nguyệt không xử phạt ba người phụ nữ kia. Ba người bọn họ không có ác ý gì với Linh Nhi, đương nhiên đấy cũng là một trong những nguyên nhân mà hắn tha cho họ.
14 Chương 15 Thành chủ nổi giận “Tại hạ chuyên buôn bán các loại gỗ, lần đầu đến nơi này, không người thân thích, lạ nước lạ cái, mong thành chủ đại nhân quan tâm giúp đỡ.
15 Chương 16 Linh Nhi lại phản kích Đêm đó, Thu Hàn Nguyệt quay về tẩm lâu, tìm khắp nơi cũng không thấy bóng dáng Linh Nhi đâu, hắn lo sợ tới phát điên, khi hắn tìm được tiểu hồ ly đang cuộn mình nằm ngủ trong chăn gấm, người hắn đã đẫm mồ hôi.
16 Chương 17 Nỗi bất lực của thành chủ Tìm đủ mọi cách mà không thấy người, cũng chẳng thấy vật, thành chủ đại nhân tung đòn sát thủ. “Trung thúc, lệnh cho nhà bếp bắt đầu từ hôm nay không nấu bất kỳ thứ đồ ăn gì nữa!” “Kính Phi, dựng một căn bếp nhỏ bên chái nhà Quan Nguyệt lâu, gọi mấy người nữa tới giúp ngươi, chuẩn bị gà lá sen, gà hấp, gà nấu, gà năm chân, ngươi làm được món gà gì thì hãy làm hết cho ta!” Mùi thịt thơm nức bay khắp chái nhà của Quan Nguyệt lâu, Thu Hàn Nguyệt đứng trên mái, hai mắt mở to, quan sát xung quanh, hắn không tin lần này không dụ được tiểu hồ ly ngốc nghếc kia ra! Nửa canh giờ trôi qua, một canh giờ trôi qua, hai… “Ca ca ~ ~” Giọng nói ngọt ngào mềm mỏng vang lên, yêu kiều ngay sát tai hắn.
17 Chương 18 Mưu kế của thành chủ Kế hoạch chăm sóc dạy bảo tiểu mỹ nhân của Ngụy Di Phương phải tạm thời hoãn lại do Thu Hàn Nguyệt khởi động kế hoạch của mình.
18 Chương 19 Linh Nhi kinh hãi biến hình Khi Thu Hàn Nguyệt đi ra, Ngụy Di Phương đã bắt đầu giao đấu với người ta. Một người? Hắn hơi bất ngờ. Hàn Diệp Song Điệp từ xưa tới nay vẫn đi thành đôi, như hình với bóng không rời, nếu người đang ở trước mặt hắn đây, không phải là Hàn Diệp Song Điệp… không lẽ có sai sót gì ư? Cách thức gây án của Hàn Diệp Song Điệp ngoài việc lựa chọn những gia đình giàu có hiển hách nhất của địa phương, còn thích giở trò dâm loạn với những nữ tử “hoa đã có chủ”.
19 Chương 20 Sự phẫn nộ của quá khách “Linh Nhi ngoan, há miệng ra. ” “Ừm…” Với bản tính ngoan ngoãn vốn có, chiếc miệng xinh nhưng khá nhợt nhạt khẽ mở ra.
20 Chương 21 Lời tỏ tình của thành chủ Người mới đến rõ ràng chẳng có nhiều kiên nhẫn, Linh Nhi vừa mới ăn xong một bát cơm, nàng ta đã vội vàng sốt sắng bế sấp cô bé con trên đùi, bắt đầu giơ tay lên đánh vào mông cô nàng.