21 Chương 22 Vẻ mê hoặc của chị vợ Khuôn mặt bình thường trước mắt bỗng dưng được thay thế bằng một khuôn mặt kiều diễm vô song, thân hình gầy guộc thẳng đờ bằng phẳng bị thay thế bằng một cơ thể mềm mại, với những đường cong hấp dẫn… Thu Hàn Nguyệt không phải không chấn động.
22 Chương 23 Chiến tranh và hòa bình của kẻ ngốc Kết quả là, Bách Tước Nhi và người đàn ông của nàng ta ở lại phủ của hắn. Thu Hàn Nguyệt rộng lượng thu dọn cả Tây Uyển của phủ thành chủ cho bà chị vợ này ở, điều cả một đám nô tì tới đó hầu hạ phục dịch, việc ăn việc mặc cũng đều rất rộng rãi.
23 Chương 24 Nguy cơ của Linh Nhi (1) Một khi đã ra phố, Linh Nhi giống như con chim được sổ lồng, dang rộng đôi cánh mặc sức vui đùa. Thu Hàn Nguyệt rất bao dung, lặng lẽ đi theo sau nàng, chỉ khổ cho đám thị vệ, vì muốn bảo vệ chu toàn cho tiểu chủ nhân mà chạy trước chạy sau, qua phải qua trái, không dám lơ là dù chỉ một phút.
24 Chương 25 Nguy cơ của Linh Nhi (2) “Kính Phi, ngươi có tận mắt nhìn thấy đạo sĩ đi xa không?” “Vâng, thành chủ, tiểu nhân chính mắt nhìn thấy vị đạo sĩ đó đi khỏi thành Phi Hồ, người trong thành cũng không ai dám nhìn ngó để ý gì tới ông ta.
25 Chương 26 Nguy cơ của Linh Nhi (3) Thu Hàn Nguyệt vội vã đi đến trước tiên. Cô nàng nằm trên giường, co rúm lại trong chiếc chăn tơ, khuôn mặt trắng bệch, cái miệng nhỏ vẫn thút thít, phát ra những âm thanh yếu ớt.
26 Chương 27 Nỗi ân hận của Kính Phi Lúc trước, Bách Tước Nhi chỉ chăm chăm muốn tìm thấy bùa chú của Linh Nhi, đương nhiên không hề bận tâm tới nguyên nhân khiến người ta muốn ám hại muội muội non nớt của mình, nhưng khi đã tìm ra bùa chú rồi, làm sao nàng ta có thể không truy cứu? “Trong phủ thành chủ của ngươi, ngay trước mắt ngươi, nếu ngươi không thể bảo vệ Linh Nhi, thì ngươi nghĩ ta có thể yên tâm giao Linh Nhi cho ngươi sao? Hôm nay ta còn ở trong phủ này, nếu ta không có ở đây, Linh Nhi sẽ thế nào?” Lần này, Thu Hàn Nguyệt chẳng còn gì để nói.
27 Chương 28 Sự phẫn nộ của anh vợ Hoàng hôn buông xuống, đình đài lầu các tắm mình trong ánh tịch dương, càng làm nổi bật vẻ đẹp và đường nét tinh xảo của chúng, dường như vào lúc này, ai cũng có thể dịu dàng như nước, hoặc có lẽ… hòa khí sinh tài? Song, trước đại sảnh của phủ thành chủ, lúc này, bầu không khí lại trở nên trang nghiêm long trọng chưa từng có.
28 Chương 29 Cứu binh của thành chủ Cô nhóc ngốc nghếch này đang quát y sao? Đôi lông mi dài của Bách Diêu thoáng rung lên, liếc Linh Nhi: “Linh Nhi, muội đang nói gì?” “Huynh không được ức hiếp ca ca, mau thả ca ca qua đây!” Đồ ngốc không biết tốt xấu, vô tâm vô tính, còn dám nhắc một lần nữa với y thật? Bách Diêu nhướng mày: “Muội đang hét lên với đại ca sao?” Linh Nhi thoáng nhụt chí, rụt cái đầu nhỏ lại, lý nhí đáp: “… Nhưng, đại ca không thể ức hiếp ca ca mà.
29 Chương 30 Kiếp số của Linh Nhi Thu Hàn Nguyệt tìm người họ hàng trong Vu tộc tới, vội vàng muốn cứu Linh Nhi về, là vì muốn giải quyết nỗi nhớ nhung của mình, cũng là muốn đè bẹp sự hống hách của ông anh vợ.
30 Chương 31 Thủ đoạn của Hồ Vương Nếu không có ngụm máu ấy của Nguyên phu nhân, thì lúc này nguyên thần của Linh Nhi đã thoát xác, hồn xiêu phách lạc. Quay về Tỉnh Xuân sơn trang, Bách Diêu đặt cơ thể nhỏ xíu kia nằm trong tâm của đài sen được làm bằng ngọc thạch, quay người đứng đối mặt với Thu Hàn Nguyệt.
31 Chương 32 Ảo ảnh của thành chủ Đại phu nói, việc phu nhân bị sốt cao, là do nhiễm tà từ vết thương bị cào trên mu bàn tay mà ra. Thu Hàn Nguyệt đương nhiên không thể ngồi yên, dù thế nào, thì trên danh nghĩa hắn cũng là phu quân của nàng ta.
32 Chương 33 Linh Nhi trở về Như vậy, ngươi còn dám đòi Linh Nhi của ta nữa không? Đúng thế, như vậy, ta còn dám đòi Linh Nhi sao? Thu Hàn Nguyệt tự vấn chính bản thân mình.
33 Chương 34 Tham vọng của mỹ thiếu niên Sắc mặt Thu Hàn Nguyệt tối sầm lại. Thu Quan Vân cười hức hức kỳ quái: “Tiểu mĩ nhân đừng chơi với hắn, chơi với ca ca đây, ca ca sẽ thương nàng, nào, thơm một cái nào!” Mĩ thiếu niên quyết không phải chỉ nói chơi thôi, đôi môi hắn bắt đầu chu lên định thơm thật, khiến Linh Nhi sợ hãi vùi đầu vào lòng đại ca, Bách Diêu cúi đầu, sau đó, chẳng biết do tình cờ hay trùng hợp, đôi môi hồng của mĩ thiếu niên thơm “chụt” một tiếng lên má của Hồ vương.
34 Chương 35 Tình địch của thành chủ (1) Thành Phi Hồ vẫn là thành Phi Hồ, nhưng sắp tới thành Phi Hồ lại có việc đại sự, hơn nữa lại là chuyện đại sự mà nam nữ lão ấu của thành Phi Hồ đã mong chờ suốt một năm nay.
35 Chương 36 Tình địch của thành chủ (2) “Tên vô lại dâm tặc họ Thu kia, dám tự ý giấu Linh Nhi, mau ra chịu chết!” Một người vai rộng eo thon, thân cao tám thước, đứng sừng sững trong sân phủ thành chủ, lớn tiếng thét rủa.
36 Chương 37 Trước lễ đại hôn “Tên họ Thu kia, hôm nay có đánh hay không?” “Đánh, đương nhiên phải đánh! Lẽ nào ngươi sợ rồi?” “Hừ, bổn tôn lại sợ tên người phàm yếu ớt như ngươi sao?” “Ngươi cứ việc dùng mấy thứ pháp thuật vớ vẩn đó mà đánh, bổn thành chủ sẽ không chê cười gì đâu.
37 Chương 38 Nỗi lo nghĩ của Linh Nhi Nghe nói có người đánh tới tận cửa phủ hòng cướp dâu, Ngụy Di Phương thực sự đã rất hào hứng vui mừng. Là người bạn thân chơi với Thu Hàn Nguyệt từ thưở còn quấn tã, nàng ta sớm đã coi việc Thu Hàn Nguyệt bị ăn đòn là việc đại sự đã mong chờ từ lâu rồi.
38 Chương 39 Ngày đại hôn (1) Ngày lành tháng tốt, đã đến giờ thành hôn. Hôm nay, thành Phi Hồ từ những con ngõ ngoằn ngoèo yên tĩnh nhất đến những nơi phố thị ồn ào huyên náo, chỗ nào cũng rực một sắc đỏ vui tươi, toàn thành như được thay tấm áo mới, náo nhiệt như chuẩn bị đón tết.
39 Chương 40 Ngày đại hôn (2) “Là đạo sĩ trên núi Thiên Nhạc. ” Bái ba lễ xong, tân nhân tay nắm tay bước đi, nơi mà họ hướng về, là nơi “đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng” – động phòng hoa chúc.
40 Chương 41 Ngày đại hôn (3) “Vào đi. ” Nghe thấy bên ngoài có tiếng bái chào cung kính, mấy nữ nhân trong phòng đều khẽ cười thầm. Trùm lại khăn hỷ lên đầu cho Linh Nhiấn nàng ngồi lại giường, quyền lợi của phu quân người ta sao các nàng dám tước đoạt chứ.