1 Hứa Đại Chí luôn cho rằng tương lai mình sẽ trở thành một nhân vật tai to mặt lớn.
Phần nhiều trong đầu của kẻ có suy nghĩ ngu ngốc thế này đều tồn tại một nguyên do nhất định.
2 “Đúng thế, chính tôi đề xuất cậu với tổng biên tập”. Trong mắt của Hứa Đại Chí, khuôn mặt của bà tám Hàn cười đến là xán lạn. “Cậu có ý kiến?”
Hứa Đại Chí rít ra hai chữ qua kẽ răng: “Không có.
3 Lý Khắc là chồng Hàn Tư Hồng, dáng vẻ thư sinh điển hình, ăn nói nhỏ nhẹ, mới cưới bà tám Hàn chưa đầy mười tháng.
“Tôi phát hiện dạo này Tư Hồng ngày càng lạnh nhạt với tôi, có thể cô ấy không còn yêu tôi nữa rồi”.
4 Trong Pure Time bật đèn đỏ nhờ nhờ, Hứa Đại Chí dựa vào quầy bar nhìn quanh quất, quả nhiên trông thấy hai thằng đàn ông ngồi bên nhau. Nhưng trông đều vô cùng bình thường, không hề có cảnh đàn ông mặc vest ôm nhau hôn hít với đàn ông mặc áo phông hoa như trong phim, thành thử có chút thất vọng.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong năm tháng mưa bom bão đạn, đồng chí XXX của chúng ta từng anh minh sáng suốt nói rằng: “Đe dọa lớn nhất đối với đội ngũ Cách Mạng không phải kẻ địch, mà là những kẻ yếu đuối và phản bội”.
6
Người quen ăn hàng uống tiệm đều có những yêu cầu đối với quán ăn. Mà yêu cầu của Hứa Đại Chí càng chú trọng hơn so với kẻ khác.
Một đồ nhắm phải ngon, hai bát đĩa cái nào cũng phải lớn, ba cửa tiệm phải ngăn nắp sạch sẽ, bốn giá cả phải phải chăng, năm chủ quán phải nhiệt tình hào phóng, sáu mấy em phục vụ bàn phải trẻ trung ngon mắt.
7 Trộm gà không thành còn mất nắm gạo! Hứa Đại Chí vừa lôi vừa kéo Tần Tri Nghi lên tầng sáu, mở cửa ra, ném vào sô pha. Họ Tần chống cằm nhìn xung quanh: “Chỗ này là….
8
7 rưỡi sáng, chuông báo thức ở đầu giường bắt đầu gào toáng lên: “Cháy nhà rồi!!! Dậy mau!!! Cháy nhà rồi!!! Dậy mau!!!”
Hứa Đại Chí bật dậy như cương thi, vừa trông thấy đồng hồ đã cuống cuồng lao xuống đất như bị điện giật: “Muộn làm rồi, muộn làm rồi! Đặt nhầm giờ rồi! Quần áo, quần áo đâu rồi? Quào, tối qua sao lại ngủ trần chuồng thế này ~~~”
Trong ổ chăn mơ màng phát ra âm thanh, một người ló đầu ra: “Ồn quá!”
Hứa Đại Chí quay đầu lại, nhìn xuống giường, đơ mất 3 giây rồi xốc chăn lên gào tướng: “Cậu?! Cậu!!! ~~~~”
Người đàn ông trên giường chống nửa người ngồi dậy: “Ồ, anh đi làm hả?”
Hứa Đại Chí trân mắt ra nhìn, đầu óc ầm một tiếng vỡ lẽ, khuôn mặt tức thì biến thành quả cà tím chính hiệu.
9 Hứa Đại Chí ơi là Hứa Đại Chí, ngay cả con lợn cũng có não, vì sao cháu lại không có?!” Tổng biên tập đại nhân đập bàn, mái đầu bóng nhẫy rơm rớm mồ hôi.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuộc sống ở chung của Hứa Đại Chí và Tần Tri Nghi cứ thế bắt đầu, Hứa Đại Chí khăng khăng, là sống chung chứ không phải chung sống.
11
Cuối cùng tới một ngày, Hứa Đại Chí đã biết được tình sử của Tần Tri Nghi.
Tất nhiên là Tần Tri Nghi tự mình kể ra.
Tối hôm đó, Hứa Đại Chí thấy không có gì khác mọi ngày, nhưng Tần Tri Nghi lại kiên quyết bảo rằng sắc trời đặc biệt tối tăm hơn.
12
Cuối tháng dư dả, mười lăm cháy túi.
Một câu này cơ bản đã miêu tả đầy đủ sinh hoạt hàng tháng của Hứa Đại Chí. Có điều tháng này chuỗi ngày nghèo đói của gã đến sớm hơn mọi khi, đồng nghiệp trong mục chỉ lo lỡ mất ngày lành tháng tốt, rủ nhau đi lấy vợ gả chồng hết lượt.
13
Kể từ khi nghe được chuyện tình bi kịch của Tần Tri Nghi, trong lòng Hứa Đại Chí đã sản sinh chủ nghĩa nhân đạo và lòng cảm thông với nó.
Dễ dàng sao? Không phải là yêu đương đồng tính thôi sao? Hai người lưỡng tình tương duyệt không ăn trộm không cướp của, sống sờ sờ ra đấy lại thành uyên ương bị chia rẽ, thật là đáng thương.
14 Tháng ngày lại êm đềm trôi qua thêm mười ngày nữa. Hi vọng của Hứa Đại Chí dần dần trở nên chết lặng. Một hai ngày chín bỏ làm mười qua đi, dù sao Tần Tri Nghi cũng đã có những thay đổi nho nhỏ.
15 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong mấy ngày sau bữa sáng ấy, ngôi sao may mắn treo lơ lửng trên đầu Hứa Đại Chí liên tục nhấp nháy, em Tuyết Doanh xuất hiện càng nhiều trong cuộc sống của gã.
16
Số đào hoa của Hứa Đại Chí theo gió xuân thổi tới, càng ngày càng rực rỡ.
Ba ngày sau, Hứa Đại Chí bị Trần Béo chặn xe trên đường đi làm. Trần Béo gõ cửa xe, cười tít mắt bảo: “Đại Chí à, tối nay phải đến quán tôi uống rượu đấy.
17 10 giờ 15 phút, đưa Tần Tri Nghi từ phòng khám về rồi đặt lên giường, Hứa Đại Chí nối được điện thoại với Trần Béo: “Béo à, xin lỗi, tối nay tôi không tới được rồi.
18
Một giấc mộng đẹp của Hứa Đại Chí đã theo gió bay đi mất vào một chạng vạng ngày xuân trong ánh nắng tươi đẹp.
Cuối xuân là mùa thích hợp cho những nỗi đau thương, để xứng với hai chữ “thất tình”, Hứa Đại Chí quyết chí hoàn toàn đau vì tình một phen.
19
Hứa Đại Chí đã hồi phục khỏi nỗi đau thất tình như thế đấy.
Ngủ no một giấc, sắc trời bừng sáng.
Chân trời nơi nơi là cỏ thơm, đầy vườn hoa nở tùy quân hái.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chậc chậc, thật là cảnh đẹp thôi thúc người ta nhỏ lệ.