1 I hate this world.
Kỷ Tử Mân nghĩ lại những chuyện gần đây mình gặp phải, cậu thật sự rất muốn lao lên núi cao đón gió hét lên những từ này, hoàn toàn khắc họa tâm tình của cậu.
2 Vấn đề một: nếu bạn chỉ nói đùa, cố tình người khác lại tưởng là thật mà cho bạn một câu trả lời rất nghiêm túc, bạn sẽ xử lý thế nào?
Vấn đề hai: người được hoan nghênh rốt cuộc mặt mũi quan trọng, hay là bên trong quan trọng?
Vấn đề ba: bạn là người khác phái luyến, đối phương cũng là khác phái luyến, nhưng cậu ta cố ý cùng bạn biến thành đồng tính luyến ái, xin hỏi bạn muốn lựa chọn như thế nào?
Kỷ Tử Mân dùng thời gian năm giây trả lời xong ba vấn đề.
3 Kỷ Tử Mân khôi phục cảm xúc trước, cầm đũa cùng bát súp nói với Ngôn Hành:
-Nhanh ăn đi, lát nữa còn phải xem phim.
-… Tử Mân, tôi nghĩ cậu đã hiểu lầm.
4 So với Kỷ Tử Mân kích động, Ngôn Hành lại tỉnh táo nắm chặt cổ tay cậu thoáng cái đè người dưới thân, hai người mặt đối mặt nhìn chăm chú vào nhau.
Ngôn Hành miết ngón cái lên cánh môi Kỷ Tử Mân, hỏi:
-Bước tiếp theo hôn môi là gì?
Kỷ Tử Mân liếc mắt khinh bỉ, cậu còn lâu mới tin Ngôn Hành không biết đáp án.
5 Nếu đã đến, vậy thì nhận.
Vốn Kỷ Tử Mân đã chuẩn bị ngả bài với Ngôn Hành, nói rõ với hắn mình không có ý định bạch đầu giai lão, đoạn tử tuyệt tôn với đàn ông.
6 Bả vai Kỷ Tử Mân bị va đập đau âm ỉ, cậu bị nhốt trong vòng tay Ngôn Hành, phía sau dựa vào tường xi măng căn bản không có đường lui. Kỳ diệu chính là, khó chịu đè nén trong lòng cậu lúc trước khi nghe thấy chất vấn ngấm ngầm tức giận của đối phương thì lập tức tan thành mây khói.
7 Kỷ Tử Mân đã tưởng rằng trong sinh hoạt có thêm một Ngôn Hành là thay đổi nội dung phim, không ngờ cao trào lại đến lớp này tới lớp khác. Câu chuyện tình yêu của bọn cậu nhất định càng kéo càng dài, không cách nào đi đến kết thúc hạnh phúc trọn đời.
8 Gần đây Ngôn Hành có chút phiền não.
Không lớn không nhỏ, người khác nghe xong sẽ bảo hắn nghĩ nhiều, nhưng như một con côn trùng cứ cố chui vào bụng khiến hắn không thể không để ý, thậm chí vì vậy mà thấy bực bội.
9 Trong cái nhìn chăm chú kinh ngạc của mọi người, Kỷ Tử Mân bị Ngôn Duệ ép đẩy mạnh vào xe, hành vi bắt buộc khiến không ít người do dự có nên gọi điện báo cảnh sát, đó căn bản là bắt cóc mà!
Ngồi ở trong xe Kỷ Tử Mân còn có tâm tư nghĩ, chiếc xe màu bạc bốn vòng này lúc trước cậu may mắn được ngồi một lần, không ngờ sẽ ngồi lần thứ hai trong tình huống này, nhưng cậu không hề muốn có cơ hội này.
10 Ngôn Hành đứng ven đường nhìn di động của mình. Muốn tra được tung tích của Kỷ Tử Mân thực ra không khó, chị gái hắn là cảnh sát đây là con đường có thể nhờ vả.
11 Chiều hoàng hôn, Kỷ Tử Mân và Ngôn Hành sóng vai ngồi trên ghế đá ven hồ, cùng nhìn mặt hồ gợn sóng từng cơn.
-Qua hai ngày nữa tôi sẽ về, cậu có thể về trước.
12 Quan hệ của Kỷ Tử Mân với mẹ mình là Lữ Diêu rất khó diễn tả.
Lúc gặp nhau tuy không đến nỗi nóng nảy tranh chấp nhưng cũng sẽ không nhiệt tình ôm ấp, càng không có xưng hô ‘mẹ yêu’, ‘con ngoan’ gắn thêm mấy gợn sóng buồn nôn phía sau.
13 Một tuần trôi qua, nghĩ đến công việc, còn phải đến bệnh viện cắt chỉ, Kỷ Tử Mân quyết định mang theo hai vali hình người rời khỏi biệt thự trước. Mà chuyện cậu bị biến thái tấn công, ba người bọn cậu thống nhất chọn giấu Lữ Diêu, may mà hằng năm Kỷ Tử Mân đều chỉ ở khoảng một tuần, lúc nói sẽ đi Lữ Diêu không phát hiện bất cứ khác thường gì.
14 Sau khi lên năm tư, Kỷ Tử Mân và Ngôn Hành liền tập trung toàn bộ vào việc xin du học.
Ngoài cuộc thi kiểm tra trình độ tiếng anh, Ngôn Hành còn có kỳ thi LSAT, mà Kỷ Tử Mân thì càng tốn nhiều thời gian bổ sung tác phẩm của mình.
15 [Liên quan đến tên gọi]
Ngôn Hành: tại sao tên của tôi là tài tử đại nhân?
Kỷ Tử Mân: bởi vì phải phối hợp với danh hiệu hoàng tử điện hạ, địa vị lại không thể cao hơn tôi, cậu không biết là tên của chúng ta đổi lại sẽ càng chuẩn xác à? Cậu rất có vẻ như không có tài nghệ gì…
Ngôn Hành: tôi biết tính bằng bàn tính, Taekwondo, piano, đã từng diễn thuyết, các loại giấy khen đọc diễn cảm, viết văn, thi đấu tra từ điển, thi hợp xướng, thi phát minh… dường như vẫn còn, nhưng tôi không nhớ rõ.
16 Hai người ở riêng, sinh hoạt mỗi người tự quản lý. Mà sau khi hai người ở chung, có rất nhiều chuyện nhất định phải phân công hợp tác.
Nhưng trong căn nhà Kỷ Tử Mân với Ngôn Hành chung sống hơn nửa năm có vẻ không phải chuyện như vậy…
[Sáng sớm]
-Tử Mân, dậy nào.
17 Có con vạn sự đủ, những lời này dùng để hình dung Kỷ Lễ Dương là đủ.
Khi Kỷ Lễ Dương vừa biết vợ mình Lữ Diêu mang thai, vừa kết thúc công việc anh liền bao trọn cả shop đồ sơ sinh, ở đó đi tới đi lui hai mươi phút, sau đó chỉ nói một câu:
-Đồ dùng nam nữ tất cả cho tôi một bộ, đưa đến nhà của tôi!
Mấy tháng sau giới tính của đứa bé ra đời, là một bé trai có JJ nhỏ.
18 Ngôn Hành không kiêng ăn, nhưng vẫn có đồ ăn không thể chịu được, ví như cà phê hay đồ ngọt.
Thể chất của hắn mẫn cảm, chỉ cần là đồ uống có chút cà phê thì chắc chắn cả đêm sẽ trợn mắt đến sáng.