1 Một tiểu khu lâu đời, một nửa là nhà trọ bình thường bảy tầng , một nơi
khác là mấy căn nhà lớn kiểu cũ, tường đỏ thẫm ,có một cửa,một sân riêng
là phong cách kiến trúc của vài thập niên trước, trên vách tường có điêu
khắc hoa văn , màu sắc đã muốn chuyển từ trắng sang vàng, cửa sổ cũng là
kiểu lỗi thời,//tuy rằng cũ, nhưng giống hết như trong điện ảnh cùng
tiểu thuyết.
2 Nếu như nói chỉnh hình là những “hoạt động” lén lút thì cho đến bây giờ,
mặc dù cũng không được xem là “chuyện thường như cơm bữa” nhưng cũng có
thể quang minh chính đại mà tiến hành.
3 Người được gọi là Lý Tiên Sinh là một người đàn ông đang mặc bộ vest đen
tinh xảo cùng áo chemise trắng, liếc mắt một cái đã biết giá trị không
tầm thường, không cravat, cổ áo chemise trắng hơi hé mở, lộ ra bên trong
là dây chuyền màu bạc của đàn ông, phong vị vừa thời thượng vừa nội liễm.
4 “Rầm~” một tiếng, Nhiêu Tông Tuấn bị ném xuống đất bằng một cách không
hề nhẹ nhàng chút nào, anh dừng lại sau khi lăn đủ một vòng.
“Ây
” cái lũ chết tiệt này không biết gì gọi là nhẹ nhàng hả?! May mà
trên đất có trải thảm vừa dày vừa mềm, nếu không thì đã nhìn không được
mà lôi mẹ hắn ra chửi rồi.
5 “A!” Nhiêu Tông Tuấn cười nhẹ mà cũng không phủ nhận. Khóe mắt mang theo
ý cười nhìn Đườngg Tuấn Phổ, vẻ mặt lấy lòng cũng biết mất dạng luôn
rồi, anh đã quyết định nếu như đã không động đậy gì được tên này thì
thôi lật bài ngửa luôn đi.
6 Đường Tuấn Phổ là một người nam nhân hoàn mỹ. Ai gặp qua hắn lần đầu sẽ
cảm nhận được nó qua ngoại hình của hắn,người cùng hắn từng có tiếp xúc
sẽ càng thêm khẳng định sự hoàn mỹ của hắn.
7 Vào đêm , một bóng đen theo chuồng ngựa lén lút chạy trốn đi ra. nhìn
xung quanh trái phải mấy lần, sau khi xác định bốn bên vắng lặng , Nhiêu
Tông Tuấn ưỡn ngực, quay đầu lại nhìn thoáng qua chuồng ngựa yên ắng.
8 Không biết bắt đầu từ khi nào, Đường Tuấn Phổ có thói quen dùng nước
lạnh đến làm cho chính mình bình tĩnh cùng thanh tỉnh. Này không tính
là thói quen tốt , cũng ko khác gì so với biến thái, hắn cùng người
thường ko giống, có nhiều lúc, phương pháp bình thường với hắn mà nói
không có hiệu quả gì
Này hồ là nước chảy, lúc trước mua hạ nơi biệt thự này cũng là ưng ý
điểm này, vào mùa này ở ban đêm, hồ nước hoàn là có chút lạnh, thậm chí
nói “lạnh thấu xương” cũng không quá , nhưng Đường Tuấn Phổ sớm đã thói
quen.
9 Ngủ một giấc tỉnh lại, trời đã sáng choang.
Đường Tuấn Phổ là bị ánh mặt trời chiếu tỉnh , chậm rãi đưa tay che một
chút, trở mình dúi đầu vào gối, ý thức dần dần khôi phục , mơ hồ nhớ tới
chính mình giống như tối hôm qua không có lạp bức màn.
10 Giặt sạch quần áo, giữa trưa cuối cùng có thể nghỉ ngơi một chút, Nhiêu
Tông Tuấn vội vội vàng vàng ăn mấy khẩu cơm sau đó đi ra đi tìm điện
thoại.
11 Nhiêu Tông Tuấn làm một cái buổi chiều người làm vườn, tưới một mảnh
hoa hồng, đem mấy khỏa nguyên bản là hình cầu trang sức thực vật tu bổ
thành hình đại tiện.
12 Hôm nay lại là một ngày đẹp trời, lúc này mặt trời ko phải là quá sớm
vào sáng sớm , làm cho người ta có cảm giác ấm áp , ngay cả đang ngủ
đều có thể cảm giác được.
13 Đêm đó, ánh trăng sáng tỏa, toàn bộ trang viên bị ánh trăng bao phủ.
Đường Tuấn Phổ đi vào bên hồ, đêm nay mặt hồ ở ánh trăng chiếu xuốn, rất
có ý cảnh.
14 Hai người ở trong nước lại đi lên trước một khoảng cách,đi thẳng đến
phía trước chính là khu nước sâu. Nhiêu Tông Tuấn cùng Đường Tuấn Phổ
chuẩn bị tư thế, đồng thời nghiêng đầu nhìn đối phương, vài giây sau,
cũng không biết đến cùng là ai trước phát ra tín hiệu bắt đầu , hai
người cơ hồ là cùng lúc nhảy vào trong nước, tiếng nước đánh tan qua
sự yên lặng của đêm.
15 Một trận gây sức ép , hai người cuối cùng là về tới trên bờ.
Nhiêu Tông Tuấn khập khiễng đi đến trên cỏ, trên chân vẫn là bị bị
thương, bất quá bị bọt nước lâu, cũng không cảm giác được đau.
16 Hai tay đặt lên vai rộng lớn của Đường Tuấn Phổ , làm hai người càng
thêm gần sát, tùy ý người sau dùng lưỡi ở trong miệng chính mình liếm
lộng, quấy, Nhiêu Tông Tuấn cực lực đáp lại , đồng thời chính mình cũng
dùng đồng dạng phương thức đáp lại Đường Tuấn Phổ.
17 “Ân! Ô ~” có cảm giác khó thở , Nhiêu Tông Tuấn chịu được cảm giác ruột
không khoẻ , điều chỉnh hô hấp, cố gắng thích ứng chống đỡ thô to dị vật
tiến tiến xuất xuất vào chính mình hậu huyệt.
18 Nam nhân thân mình chính là hạ nửa người động vật, mà đối Nhiêu Tông
Tuấn người như vậy mà nói, tình ái trung chỉ cần thoải mái là tốt rồi.
Hơn nữa không thể phản kháng, kia cũng chỉ có hưởng thụ.
19 Biện pháp tốt nhất để thu phục một người là : trước chiếm lấy người của
hắn, sau lại chiếm lấy tâm của hắn
Đây là Nhiêu Tông Tuấn sau khi nằm hai ngày trên giường ngộ ra đạo lý.
20 Mười hai giờ đêm, không có một âm thanh nào, một mảnh yên lặng.
Cửa sổ lầu hai biệt thự lặng lẽ mở ra, có một sợi dây thừng dùng sàng
đan buộc vào nhau,theo cửa sổ thả xuống dưới.