1 Đan Cư là tân sinh viên hệ Trung Văn tại đại học M, ngay khi bước vào đại học này, cậu chỉ có một chí nguyện duy nhất chính là có thể tạo dựng được tương lai sau này phi thường hạnh phúc.
2
Đan Cư theo Trang Cao Ưng học cách trở thành một thư sinh chân chính, rất nhanh đã tạo hình được nhân vật.
Trang Cao Ưng có thể tự hào mà nói rằng Đan Cư nhất định sẽ diễn phi thường tốt, hiện tại chỉ kém hơn mấy diễn viên chuyên nghiệp thôi a.
3 Tân sinh viên năm nhất cuối cùng cũng xuất hiện. Ôn Văn liền giới thiệu vai diễn của hai tân sinh viên này, một người diễn vai học sinh trung học, một diễn vai người hầu của nam chính.
4 Cuối tuần này chính là ngày khai giảng, cho nên giáo viên chỉ giới thiệu một chút về chương trình học, những phần trọng tâm, cho bài tập rồi giải tán ra về.
5
Bởi vì ngày kỷ niệm thành lập trường được tổ chức vào thứ bảy, vì thế nhà trường hào phóng cho phép sinh viên được nghỉ thêm thứ hai.
Đan Cư và Trang Cao Ưng được nhóm đàn anh đàn chị Ôn Văn rủ đi nướng thịt, chúc mừng vở diễn thành công.
6
「?! Thầy…. . Thầy…… Thầy nói thiệt hay nói giỡn vậy……?」 Đan Cư không thể tin hỏi.
「 Nếu tôi nói lần đầu tiên nhìn thấy em tôi liền yêu, em tin sao?」 Ân Chẩn chậm rãi tới gần Đan Cư, vây cậu vào trong vòng tay của mình.
7
「 Nguyên lai là vậy! Tớ lập tức giúp cậu điều tra xem cái ông thầy biến thái kia tên gì. Tên này quả là quá biến thái mà!」
Trang Cao Ưng tức giận bất bình nói, dùng máy tính của Đan Cư lên mạng tìm kiếm một hồi, cuối cùng cũng tra ra được tư liệu của Ân Chẩn.
8
Vài ngày trước Đan Cư nhận được một cái tin nhắn, là của Ân Chẩn gửi đến. Đan Cư thực sự không hiểu sao anh lại có được số điện thoại của cậu a. Nhưng nội dung tin nhắn là:
Xin chào, bạn học Cư, xin hỏi em đã suy nghĩ kỹ chưa? Suy nghĩ kỹ rồi thì cho tôi một cái hồi đáp đi!
Yêu em ghê~ Chẩn
(kiếm cho ta cái túi nilon ói coi~)
Đan Cư sau khi xem xong cũng không biết nhắn lại như thế nào, nhưng quả thật bản thân cũng không cảm thấy chán ghét Ân Chẩn, cho nên…… Vẫn cứ đồng ý tiếp nhận đi….
9
Đến nhà hàng, Đan Cư và Trang Cao Ưng vừa xuống xe liền tách ra hành động, nhằm tránh đôi mắt của Ân Chẩn.
Đan Cư bước vào cửa liền nhìn thấy Ân Chẩn.
10
Ân Chẩn đưa Đan Cư đến tận dưới lầu ký túc xá.
「 Cám ơn anh đã đưa tôi về. 」 Đan Cư tháo dây an toàn, rất lễ phép nói.
「 Không có chi, em mau một chút! Ngày mai phải học tới ba bốn tiết, nên nghỉ ngơi sớm!」
Ân Chẩn mỉm cười với Đan Cư.
11
Ngày hôm sau, Đan Cư vẫn đi học bình thường, nhưng lúc ăn sáng cùng Trang Cao Ưng, cậu nói ra chuyện cậu đã đáp ứng Ân Chẩn.
Hai tiết này là do giáo viên chủ nhiệm của bọn cậu phụ trách, nhưng giáo viên chủ nhiệm hôm nay lại không dạy như mọi ngày, bởi vì có chuyện trọng yếu cần thông báo,
「 Các bạn học thân mến, nhà trường vừa ra chính sách mới, hy vọng các bạn học trừ bỏ các môn chuyên ngành của mình ra còn có thể học được nhiều thứ khác, cho nên chúng ta sẽ có hai tiết do giáo viên hệ khác đến dạy, vị giáo viên này là thầy giáo hệ vật lý Ân Chẩn! Vỗ tay chào mừng thầy giáo nào.
12
Đan Cư sau khi quay lớp liền chuyên tâm học, sau khi kết thúc lớp học mới nói mấy việc Ân Chẩn nhờ cậu nói lại cho các bạn học.
Sau đó, Đan Cư và Trang Cao Ưng cùng nhau đi đến nhà ăn của trường dùng cơm trưa, không nghĩ tới lại gặp phải Ân Chẩn, lại vừa vặn hết bàn.
13 Ân Chẩn mua cho hai người một con gà rán cực lớn cùng trà xanh lạnh, gà rán cực ngon, lại thêm ly trà xanh lạnh giải ngấy, còn mua thêm một chút món kho, lại có món đậu hủ đường, không quá ngọt lại không quá lạt.
14 Ngày hôm sau, Đan Cư và Trang Cao Ưng đứng dưới lầu ký túc xá chờ Ôn Văn và Nho Nhã tới. Ban đầu bọn cậu dự định đi ăn sáng trước nhưng sau Ôn Văn bảo cùng nhau đi ăn luôn, cho nên cả hai đành phải chuẩn bị mọi thứ xong xuôi rồi đi xuống lầu chờ.
15 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rất nhanh đã đến giữa trưa, Đan Cư nhìn thằng bạn tốt của mình cùng đi ăn cơm với hai vị đàn anh, còn mình thì ở lại chờ Ân Chẩn đến rước.
16
Cà phê của hai người rất nhanh đã được đem lên, Ân Chẩn thừa dịp này tìm hiểu thêm một chút về Cư Nhi của anh.
「 Cư Nhi có sở thích gì?」 Ân Chẩn hỏi,
「Đọc sách, chơi thể thao.
17
Ân Chẩn lái xe đưa người yêu trở về lại ký túc xá,「 Ngày mai gặp lại, nghỉ ngơi sớm đi ha!」 Ân Chẩn ôn nhu nói,
「 Ân, anh cũng nghỉ sớm một chút đi!」 Đan Cư cũng nói,
「 Ờm…… Anh hôn em có được không?」 Ân Chẩn lớn mật đưa ra yêu cầu,
「 Ân…… A!」 Đan Cư vò đầu cả nửa ngày cũng không tìm ra được câu trả lời, đành lôi cái tâm của con đà điểu ra che mặt
Ân Chẩn liền nhân cơ hội trộm hôn lên trán Đan Cư một cái.
18
「 Vậy để em lên lầu lấy quần áo đồ dùng cái đã, mười phút sau sẽ quay lại. 」 Đan Cư đột nhiên nghĩ tới.
「 Ân, không sao, cứ từ từ. 」
Ân Chẩn đương nhiên sẽ không phản đối yêu cầu của cậu.
19 Cả hai ngủ thẳng đến bảy giờ rưỡi sáng hôm sau, đồng hồ báo thức của Ân Chẩn vang lên, anh lập tức bật dậy tắt đồng hồ, lại nhìn qua bộ dáng ngủ ngon của Đan Cư cứ như chưa hề bị cái đồng hồ làm ồn, lại để cho cậu ngủ thêm một chút, còn mình thì ngồi dậy xuống lầu làm bữa sáng, thuận tiện khoe luôn trù nghệ của mình cho Đan Cư xem.
20
Ân Chẩn bơi một chút liền phát hiện cậu có chút không ổn, suy nghĩ một lát liền hiểu nhóc con đang đố kị body của anh, không khỏi mỉm cười, thật sự quá đáng yêu rồi!
「 Cư Nhi?」 Ân Chẩn nhịn cười, thử kêu to người yêu,
「 Cái gì?」 Đan Cư lạnh nhạt hỏi lại, không hề quay đầu nhìn.