41
Tắm rửa thoải mái xong, Đan Cư mặc áo ngủ, vui vẻ nhảy lên giường, túm lấy cái remote mở cái TV LCD trong phòng Ân Chẩn lên.
「 Hình ảnh nét quá a!!」 Đan Cư cảm thán nói,
「 Thật sao? Cái TV ở nhà kia cũng giống vậy mà!」
Ân Chẩn ôn nhu lấy lược chải đầu cho người yêu.
42 Đan Cư khụ một tiếng, lẳng lặng lấy giấy lau đi nước trái cây bị cậu phun ra, may mắn chỉ trúng tủ để đồ ăn, không phun trúng giường. Ân Chẩn không dám lên tiếng, lặng lẽ quan sát từng động tác của người yêu.
43
Ăn trưa xong, Đan Cư muốn trở về phòng mình sửa sang lại một chút, ngày mai còn phải lên lớp. Nhưng Ân Chẩn lại không muốn cho người yêu trở về, bởi vì anh không tiện lên ký túc xá! Đây là quy định do hai người đặt ra! Ân Chẩn đương nhiên là không đáp ứng!
「 Chẩn ~ chở em về đi!」 Đan Cư bắt đầu cầu xin,
「 Không! Chết cũng không chịu! Sáng mai anh đưa em về!」Ân Chẩn phi thường ngây thơ nói,
「 Chẩn ~ cầu xin mà!」 Đan Cư tiếp tục cầu xin.
44 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
「 Cư Nhi thực xin lỗi! Là anh không đúng, em không cần giận anh được không?」 Ân Chẩn lập tức nhận sai,
「 Em không có giận.
45
Bởi vì cả hai trở về sớm, lại chưa tắm, cho nên liền hẹn nhau tắm rửa làm xong hết mọi việc thì ngồi tám một chút. Hai người nói rất nhiều chuyện, nói đến hơn mười giờ, cả hai đều mệt mỏi mới quyết định ngủ trước, lần sau nói tiếp!
Sáng hôm sau, cả hai lại cùng nhau đi ăn sáng rồi đi học.
46
Ân Chẩn lái xe chở người yêu về nhà.
Đan Cư nhìn Ân Chẩn lôi vali, mở tủ quần áo, đem quần áo ra khỏi tủ mới yên tâm lấy sách ra xem. Ân Chẩn chậm chạp gấp từng cái áo từng cái quần bỏ vào vali, mỗi style mỗi màu đều lấy ra một bộ, đồ dùng cho mùa đông hay mùa hạ gì cũng đem bỏ vào tất, chỉ vì một mục đích chính là hi vọng Đan Cư có thể ở nhà anh lâu hơn tí xíu.
47
Đan Cư làm chút mì xào bình thường cùng canh rau dưa. Ân Chẩn vẫn còn rất mong chờ giúp người yêu đem mỹ thực đặt lên bàn.
「 Ăn thôi. 」
Hai người ngồi xuống liền bắt đầu động đũa.
48
Ăn no rồi, Đan Cư lại muốn tiếp tục đọc sách, chỉ còn một chương là chưa xem thôi, xem xong là có thể nghỉ ngơi rồi!
Ân Chẩn vốn muốn cùng người yêu ngủ trưa, nhưng nghe người yêu nói xong đành phải để cho cậu đi đọc sách, phải buông tha ý niệm ngủ trưa trong đầu a.
49 Rất nhanh đã đến ngày thi cuối cùng, Đan Cư thi xong thì tâm tình rất ư là thoải mái, bắt đầu làm nũng Ân Chẩn. Ân Chẩn đương nhiên sẽ không cự tuyệt thỉnh cầu của người yêu, ngược lại còn ôn nhu dung túng.
50
Ăn cơm tráng miệng xong, Đan phu nhân để cho hai đứa con về phòng tắm rửa nghỉ ngơi trước, ngồi máy bay lâu nhất định đã rất mệt rồi. Đan Cư vui vẻ cùng Ân Chẩn tắm bồn, thỏa mãn dựa vào người Ân Chẩn
「 Cư Nhi gặp được ba mẹ thì rất vui vẻ nha!」 Ân Chẩn ôn nhu sờ sờ người yêu đầu cũng nói,
「 Phải! Bốn tháng rồi không gặp đó!」 Đan Cư khó nén vui vẻ trả lời,
「 Vậy Cư Nhi có nghĩ tới đi du học không, chọn học một trường gần nơi ba mẹ đang sống?」 Ân Chẩn hỏi,
「 Có a! Nhưng ba mẹ đều nói không hy vọng em làm như vậy, bởi vì bọn họ vẫn rất thường xuyên thay đổi chỗ ở, cho nên em vẫn phải ở lại Đài Loan.
51
Sáng sớm hôm sau, Đan Cư và Ân Chẩn rời giường đánh răng rửa mặt xong, cậu liền ôm lấy bé Nubi yêu dấu của mình chui vào giường cuồng hôn.
「 Bé Nubi ngoan ngoãn ngủ nha!」 Đan Cư âu yếm nói với con chó bông, sau đó mới cùng Ân Chẩn xuống lầu ăn sáng.
52 Sau đó, Đan Cư thường xuyên kéo Ân Chẩn đi tập thể dục. Buổi sáng thì chạy bộ, còn những lúc rảnh rỗi khác thì đến phòng tập thể hình. Muốn luyện cơ bụng, đương nhiên là phải bền bỉ vận động, bằng không có luyện nhiều cách mấy thì cũng là uổng phí.
53
Ăn no rồi Đan Cư và Ân Chẩn mỹ mãn lên xe về nhà.
「 Hai vị thiếu gia thấy nhà hàng này có được không?」 tổng quản hỏi,
「 Tốt lắm a! Tốc độ mang đồ ăn lên rất nhanh.
54 Đan Cư dĩ nhiên không biết tâm tư tà ác của người yêu, cảm thấy mình ngủ hình như không đủ giấc cho nên dựa vào ghế mà ngủ gật một tí, đến khách sạn thì leo lên giường ngủ tiếp.
55 Hai người trở lại phòng chuẩn bị đi ngâm nước nóng, Đan Cư vừa đóng cửa phòng lại thì lập tức thay cái áo tắm. Ân Chẩn thưởng thức thân thể trần trụi của người yêu xong cũng quang minh chính đại cởi đồ thay áo, sau đó mới cùng nhau bước vào hồ.
56 Mọi người vui vẻ ăn tối, Đan Cư cũng khôi phục lại dáng vẻ thường ngày, đang mỹ mãn thưởng thức món ngon. Ân Chẩn thấy người yêu không có việc gì cũng yên tâm.
57
Mọi người ăn sáng xong thì liền theo bà Kazuko đi tham quan.
「 Nơi đây có một cái hồ xanh biếc rất đẹp, bên trong có rất nhiều tôm cá! Còn có thể chèo thuyền ngắm cảnh!」 Kazuko thay mọi người giới thiệu cảnh quan đầu tiên.
58
Đan Cư và Ân Chẩn rất nhanh đã trở lại khách sạn.
「 Hoan nghênh hai vị trở về, mời dùng trà. 」Tiếp tân rất lễ phép chào hỏi hai người, rót trà, mời bọn họ ngồi nghỉ một lát.
59 「Thôi mà, ba cũng chỉ muốn đùa chút thôi, không cần tức giận như vậy!」 Ân Chẩn mang người yêu đến cái hồ khác, bắt đầu dỗ dành, nhưng Đan cư vẫn còn tức giận.
60 Đan Ngủ vừa dậy thì đã bị Ân Chẩn bắt đi tắm rửa thay quần áo. Đan Cư lập tức làm nũng đòi anh tắm cho mình. Ân Chẩn thấy bản thân cũng chưa tắm rửa gì, vì thế liền bế người yêu lên, cẩn thận đặt bé Nubi trở lại giường, bước vào phòng tắm.