21 4 ngày tại đây trôi qua nhanh chóng, chớp mắt chỉ còn lại một ngày cuối cùng, nhóm Uyển Lâm sẽ lên đường, tìm đến An gia, tìm gia tộc cuối cùng để tập hợp đủ 5 đại gia tộc lại với nhau.
22 Cát Tường sinh ra trong một gia đình giàu có. Từ nhỏ cô đã được cha mẹ yêu thương hết mực, cha cô là người buôn bán đồ cổ, sớm đã dạy cô cách phân biệt những thứ có niên đại lâu năm.
23 “Nhớ ngày đó, khi lão già họ Phạm chết đi, ta luôn lo sợ sẽ có một ngày, con cháu ta không còn ai sống sót. Bởi thế, ta đã tự phong ấn chính mình, dùng linh hồn của mình để hiến tế, lỡ chẳng may đời con cháu cuối cùng của ta diệt vong, sẽ có cơ hội trùng sinh, sống lại một lần nữa.
24 Một người đàn ông dáng vẻ to cao, khoảng hơn 40 tuổi, mặc quần áo quân đội, mày rậm, đôi mắt hẹp dài, khuôn mặt góc cạnh, toát lên khí chất quân nhân nghiêm nghị, nhưng Ngô lão gia biết, con người này mưu mô, gian xảo thế nào.
25 Lộ trình đi đến căn cứ Z thuận lợi hơn nhiều so với tưởng tượng. Phần lớn nguyên nhân là do nhóm người Bạch Khởi có thực lực khá mạnh, cộng thêm súng ống, đạn dược, lại thêm việc họ vừa mới dọn sạch Zombies trên đường đến Ngô gia một lần.
26 “Xin chào mọi người, tôi là Richard. Tối nay mọi người cứ yên tâm ở lại đây đi, tôi là một người rất hiếu khách, mọi người cứ tự nhiên, thoải mái như nhà của mình đi.
27 Quả là một lý tưởng ba chấm. . .
Không khí có chút ngượng ngùng, may là lúc này quả bóng nhỏ lên tiếng phá vỡ bầu không khí đó: “Chú ơi chú thật gan dạ.
28 Quả bóng nhỏ đang dùng dị năng hệ tinh thần của mình để dò xét, tất cả đều rất bình thường, chỉ là một nhà kho tương tự như nơi này, chứa đầy các thùng hàng, không biết bên trong thùng hàng đó gồm có những gì.
29 Mất một ngày trời phá cánh cửa, mọi người ủ rũ quay lại chỗ cũ, tiếp tục nghỉ ngơi tại đây một đêm. Cánh cửa kia nhìn mà chỉ muốn chửi hai chữ “má nó”, làm kiểu gì cũng không được.
30 Uyển Lâm nhìn người vừa lên tiếng, không dám chắc hỏi: “Lão tổ tiên?”
Ông lão cười hề hề, vừa vuốt chòm râu, vừa gật đầu xác nhận với Uyển Lâm, liếc nhìn bốn ông lão còn lại, trên mặt không giấu được vẻ đắc ý, trong lòng thầm nghĩ: “Xem đi, xem đi, con cháu nhà tôi nhận ra tôi kia kìa, có lợi hại không.
31 “Khụ khụ, được rồi, bây giờ chúng ta nói vào chuyện chính. ” Lão tổ tiên Phạm gia chuyển sang vẻ mặt nghiêm túc nói.
Ngô lão: “Không gian này vào thì dễ, ra thì khó.
32 Như Ý ỉu xìu trở vào phòng, nhìn cậu nhóc đang ngủ say trên giường. Như Ý dịu dàng vuốt ve khuôn mặt cậu bé, đột nhiên giật nẩy mình. Cậu nhóc đang phát sốt, khuôn mặt nhăn lại, đầy vẻ khó chịu.
33 Ngay khi An Diệu bước vào, trong thôn đã có người ra đón. Người đó là một ông lão rất già, tay chống gậy, được hai người bên cạnh đỡ ra, nhìn An Diệu bằng ánh mắt đồng tình, thương hại, cùng một chút quái lạ trước y phục trên người An Diệu.
34 Nhóm 6 người dốc sức chiến đấu, vừa chiến đấu vừa lùi lại, muốn tìm nơi tạm tránh. Cứ như thế, ai nấy đều bị thương. Tuy rằng trong khoảng thời gian qua họ vẫn không quên tu luyện dị năng, dị năng của ai nấy đều thăng lên một cấp, nhưng đối phó với số lượng Zombies khổng lồ trước mắt vẫn là điều không có khả năng.
35 Trước mắt là biển cả mênh mông, sau lưng là cánh rừng rậm rạp. Uyển Lâm hôn mê, Quả Bóng Nhỏ vẫn còn treo trước ngực mẹ, chết lặng.
Mặt biển xao động mãnh liệt, một con cua to gấp 5 lần bình thường trồi lên mặt nước.
36 Bên này Thiên Kỳ đã tìm được một nơi tạm gọi là an toàn, lập tức để những người khác ra ngoài. Uyển Lâm đã không còn ý thức, da nhợt nhạt, những đường tơ máu xuất hiện ngày càng nhiều, vết thương tuy được cầm máu nhưng vẫn chuyển sang màu đen, trông rất đáng sợ.
37 Khi hai mẹ con Uyển Lâm đều tỉnh dậy đã là mấy tiếng đồng hồ sau. Uyển Lâm nhìn thấy vết thương trên người Quả Bóng Nhỏ thì hết sức đau lòng, may mắn, may mắn nhóc là dị năng giả, tốc độ hồi phục sẽ nhanh hơn người thường, vết bỏng không nặng, sẽ không để lại sẹo.
38 Mọi người mang theo số vật tư khổng lồ trở về căn cứ Ngô gia. Khi rời khỏi là 11 người, trở về là 5 người, cộng thêm Richard, à, bây giờ gọi là Trịnh Khải, Richard đã chính thức gia nhập nhóm, muốn cùng mọi người hoàn thành sứ mệnh, lấy lại cái tên Trịnh Khải, nhưng mọi người đã quen gọi anh là Richard, mà Richard cũng không để bụng, quan trọng là trong lòng anh xác định mình là người Trịnh gia là được.
39 Vì phải đi đường vòng, cộng thêm việc hộ tống nhóm gần 20 người, bao gồm 10 bác sĩ, y tá cùng người thân của họ, chưa kể hàng dài người đi theo phía sau, mất 2 ngày nhóm Uyển Lâm mới trở về được Ngô gia.
40 Buổi tối, Richard mới kể lại thành quả thử nghiệm của mình: “Sáng sớm nay tôi và Như Ý đi bắt một con Zombie, cho nó nuốt giọt nước đóng băng vào, kết quả nó bộc phát sức mạnh, trực tiếp thăng 2 cấp, may là cả 2 người chúng tôi đều là dị năng giả cấp 3, bằng không đã trở thành bữa sáng cho nó rồi.