41 CHƯƠNG 42: TRAO ĐỔI VÀ CƯỚP ĐOẠT
Một lang yêu màu xám đang ngủ dưới tàng cây. Kiều Giác đốt mê hương ở cách đó không xa, một lúc sau, hôi lang kia mềm oặt ngã trên mặt đất, đã hoàn toàn mất tri giác.
42 CHƯƠNG 43: SAU NÀY NGƯƠI ĐỪNG GẠT TA NỮA
“Lang, ngươi tên là gì?”
“Ngươi vẫn luôn một mình sao?”
“Ngươi sống ỏ’ nơi này bao nhiêu năm rồi?”
Băng phong cự lang tính tình quái gở, Kiều Giác vẫn luôn lầm bầm lầu bầu, không hề bị để ý tới.
43 CHƯƠNG 44: MA ĐẦU
Da mặt Kiều Giác kia thật dày, am hiểu sâu sắc làm sao lợi dụng lòng người. Gã ở lại băng nguyên, tử triền lạn đả, nhõng nhẽo đòi hỏi.
44 CHƯƠNG 45: HÔN MOA MOA
Dịch Hi Thần mở mắt ra, thế giới trước mắt khôi phục lại thành một mảnh hắc vụ nồng nặc.
Mặc dù y rong chơi trong thức hải Kiều Giác hồi lâu, nhưng sau khi đi ra vẫn là đầy bụng nghi vấn.
45 CHƯƠNG 46: MỘNG BỨC
Dịch Hi Thần hoàn toàn không ứng phó kịp, môi Trưởng Tôn Tử Quân dính sát, y giật mình, theo bản năng muốn đẩy người ra, nhưng mà Trưởng Tôn Tử Quân hôn cực kỳ bá đạo, một tay nâng sau gáy y, một tay ôm eo y, chặt chẽ giam cầm y trong ngực, khiến y ngay cả giãy dụa cũng không dụng lực được.
46 CHƯƠNG 47: THẦN TRÍ KHÔNG RÕ
Mồi lửa trong lòng Cao Thiên Trữ bị dẫn ra, rống to thét lớn như một người điên.
“Ta là thiên tư không đủ cao! Nhưng ta một ngày cũng chưa từng lười biếng! ! Mấy chục năm qua, sư phụ nói cái gì ta làm cái đó! Người ta kính trọng nhất chính là sư phụ, nhưng tại sao đối với người khác đều khoan dung rộng lượng, nhưng xưa nay không chịu khen ta một câu! Hả? Hả! !”
“Chỉ bởi vì ta là đệ tử của sư phụ! ! Ta nhất định phải khiêm tốn! ! Thứ mà ta thích! Chỉ cần người khác coi trọng thì ta phải nhường lại! ! Dựa vào cái gì! ! !”
Dịch Hi Thần líu lưỡi.
47 CHƯƠNG 48: “TA CÓ THỂ SỜ HỘ THỂ CỦA NGƯƠI MỘT CHÚT KHÔNG?”
Người đi ra từ trong hắc vụ, thế mà lại là Dược Bất Độc!
Dịch Hi Thần kinh ngạc nhìn Dược Bất Độc một hồi lâu, đột nhiên mũi chua xót, nhào tới quỳ gối bên chân Dược Bất Độc, đầu cọ vào trong ngực Dược Bất Độc: “Sư phụ! Con rất nhớ người!”
Dược Bất Độc vỗ vỗ lưng y.
48 CHƯƠNG 49: HOANG ĐƯỜNG
Vẻ mặt Trưởng Tôn Tử Quân nhăn nhó, hồn bay lên trời, trong đầu thật giống như có dây pháo đang đốt bùm bùm. Hắn đem tự chủ mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo phát huy đến cực hạn, rốt cuộc mới đem lực hồng hoang trong cơ thể ép xuống.
49 CHƯƠNG 50: HƯ VÔ TÔNG CHỦ
Rốt cuộc, ma vụ bốn phía trở nên nhạt dần.
Hai người rốt cuộc ra khỏi rừng hắc vụ, đều thở phào nhẹ nhõm. So với những yêu tà quái vật hung tàn đó, trái lại bọn họ càng sợ rừng hắc vụ này, dù sao thì độ đáng sợ của kẻ địch thấy được sờ được cũng có hạn, mà rừng hắc vụ lại khiến chính bọn họ tự tranh chấp với mình, muốn chiến thắng chính mình, lại là khó khăn nhất.
50 CHƯƠNG 51: PHONG ẤN
Trước đó bọn họ đã biết người có thể mượn thiên hỏa tất nhiên không phải người phàm, nhất định là đại năng đương đại, một Hư Vô tông chủ, hai vương của một giới, vậy cũng không ngạc nhiên.
51 CHƯƠNG 52: LÀ LUYỆN THỂ HẢ? HAY LÀ LUYỆN THỂ HẢ? VẪN LÀ LUYỆN THỂ HẢ?
Một tia sáng trắng bao bọc bọn họ lại, linh khí xung quanh chợt biến đổi. Chờ bọn họ mở mắt ra lần nữa, bọn họ đã ở ngoài Hư Vô giới.
52 CHƯƠNG 53: DỊCH HI THẦN RẤT GẤP
Dịch Hi Thần rất gấp.
Dịch Hi Thần vô cùng gấp.
Y nhường mấy tiên tài đó cho Trưởng Tôn Tử Quân, cũng không phải bởi vì y không vội.
53 CHƯƠNG 54: HẮN KHÔNG ĐƯỢC!
Trưởng Tôn Tử Quân đã từng bị người ta mắng là “gậy mát xa di động hình người”.
Nghiêm chỉnh mà nói, kỳ thực câu này không phải mắng hắn, mà là mắng tác giả đồng nhân Kim đản đả ngân nga tự ý đưa ra rất nhiều thiết định.
54 CHƯƠNG 55: NẾU NHƯ HẮN KHÔNG ĐƯỢC, TA NÊN KHÍCH LỆ HẮN NHƯ THẾ NÀO MỚI PHẢI ĐÂY?
Hắn không được…
Không được…
Được…
Dịch Hi Thần có thuần khiết thế nào nữa, cũng hiểu rõ vạn sự thông nói phương diện nào của Trưởng Tôn Tử Quân không được.
55 CHƯƠNG 56: BẠO THỂ
Dịch Hi Thần cùng Trưởng Tôn Tử Quân mang theo đầy bụng nghi hoặc về trong khách ***.
Đông Xuân trấn này bọn họ vốn không dự định ở lâu, bổ sung chút tiên tài liền đi, đi tìm vật liệu luyện thể cho Dịch Hi Thần, đồng thời tìm kiếm hung thủ sát hại phụ mẫu Dịch Hi Thần và Dược Bất Độc.
56 CHƯƠNG 57: VIỆT TIỂU NHU
Ba người về khách *** ngồi xuống, tu sĩ áo lam kia liền tự giới thiệu mình: “Ta tên là Mạc Lăng Ba, ta và Hoàng Việt đều là tán tu, hai chúng ta là một đôi bạn tốt, bình thường vào nam ra bắc, giờ hắn lại… ai.
57 CHƯƠNG 58: KIẾM CỦA NGƯƠI VỪA CỨNG LẠI VỪA DÀI
Sắc trời bên ngoài đã đen, Việt Tiểu Nhu sợ ngự kiếm mục tiêu quá rõ ràng, chỉ nhanh chóng qua lại trên đường phố trấn nhỏ, ý đồ bỏ rơi ba người sau lưng.
58 CHƯƠNG 59: TỶ TỶ
Dịch Hi Thần lòng đầy mờ mịt.
Đây là một gian phòng xa lạ, một cô bé xa lạ, hết thảy đều xa lạ. Tại sao y lại ở chỗ này? Mới vừa rồi xảy ra chuyện gì?
“Ngươi có khỏe không?” Cô bé hỏi, “Ngươi tên là gì? Ngươi ngã bất tỉnh dưới chân núi, là ta khiêng ngươi về!” Nàng nói xong đứng dậy khoe khoe cánh tay, muốn biểu hiện sức mạnh của mình.
59 CHƯƠNG 60: TỶ TỶ (2)
Dịch Hi Thần thầm nghĩ: hóa ra Đằng Nhược Y này chính là tỷ tỷ của Trưởng Tôn Tử Quân. Y vốn tưởng rằng cô bé này trở thành tâm ma của Trưởng Tôn Tử Quân, chỉ sợ cũng không phải là người hiền lành gì, lại không nghĩ rằng là một cô bé ngây thơ hồn nhiên như vậy.
60 CHƯƠNG 61: CHÂN TƯỚNG TÂM MA
Đằng Nhược Y tựa như diều đứt dây, Trưởng Tôn Tử Quân căn bản không kéo được nàng, ngược lại là bị nàng kéo lên núi.
Linh Tiêu phái mấy năm chiêu sinh một lần, lần này chiêu sinh ước chừng mấy trăm thiếu niên.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50