61 Edit: Hàn Diệp Băng + Tiểu Hồ ĐiệpBeta: Tiểu Hồ ĐiệpVốn hôm nay bọn họ quyết định kéo cả nhóm đến quán bar uống rượu, trong đám chỉ còn hắn và Tạ Mộ Trừng chưa có bạn gái nên cũng không định đến nhưng vừa vặn hôm nay có việc tan tầm chậm vì thế vội vàng chạy tới cùng làm 1 bữa.
62 Edit: Hàn Diệp Băng Beta: Tiểu Hồ ĐiệpBầu trời thành phố về đêm sáng rực rỡ, sáng như ban ngày, nhưng chỉ chớp mắt mây đen kéo đến, sấm rền ầm ầm vang lên, tiếp theo là mưa to giàn giụa.
63 Edit: Hàn Diệp Băng Beta: Tiểu Hồ ĐiệpTạ Thừa Huân hắn dù có nghĩ thế nào cũng đâu nghĩ là nữ nhân này, Mộ Trừng coi trọng ai cũng được, mặc kệ Mộ Trừng thích và tiếp cận nữ nhân này với mục đích gì, chỉ cần Mộ Trừng vui, Mộ Trừng thích, chẳng sợ nữ nhân này lòng dạ nham hiểm, so với Mộ Trừng lớn hơn mười hay hai mươi tuổi, với hắn cũng không sao cả.
64 “Tôi…. . ” Ngôn Hinh không thể nói rõ , cho tới bây giờ cô chưa bao giờ thấy giọng điệu Tạ Mộ Trừng trở nên gay gắt như vậy, làm dối phương không thể phản bác được gì, chỉ có thể cúi đầu nhìn xuống đất.
65 Mệt mỏi quá, thực sự mệt mỏi quá, cô đấu không lại hắn, cô cho tới bây giờ đều như con cờ mặc hắn bài bố. Nếu mẹ cô kiên quyết muốn chuyển nhà, cô không còn cách nào khác, chỉ còn cách chuyển nhà là con đường duy nhất có thể đi.
66 Ngôn Hinh lấy di động ra xem, lật mở danh bạ nhìn chằm chằm, cô ở thành phố này tính đến nay đã được 8 năm vậy mà đến nay trong danh bạ không có lấy đến số 1 người bạn nào ngoại trừ số của mẹ cô và chỗ làm việc, Ngôn Hinh chậm rãi hít 1 hơi thật sâu đè nén những cảm xúc đang chực trào.
67 Cô đã muốn theo ý bọn họ rời xa thành phố này, cùng mẹ vĩnh viễn rời xa nơi này, thế nhưng bọn họ còn không muốn buông tha cô, muốn cô rời đi cuối cùng lại tìm đến, đủ, thực sự đủ lắm rồi.