1 Bầu trời tỏa ngập tràn tia nắng, một cô gái mặc bộ váy maxi trắng, mái tóc màu đỏ trầm bay tự do trong gió đang đứng nơi đây. Một nơi đón ánh mặt trời lúc bình minh đẹp nhất, cũng là nơi mặt trời lặn buổi chiều hoàng hôn đẹp nhất, đó là biển.
2 7 giờ sáng:
“Rầm. ”
Kim Thuỳ đẩy mạnh cánh cửa xông vào hít một hơi thật sâu để phát thanh sáng.
– Bây giờ là mấy giờ rồi mà còn nằm ngủ hả hai con quỷ?
Tiếng sư tử cái gầm, trời đánh của chị ta khiến Di và Vy tỉnh giấc.
3 19. 00 giờ tối:
Di cựa người, mở dần mi mắt, ánh sáng của bóng đèn trần phản xuống khiến nhỏ cảm thấy chói mắt, mọi thứ xung quanh đều quay cuồng. Di chống tay ngồi dậy cảm thấy cơ thể đau khắp và thấy trên người đã mặc một bộ váy màu trắng sạch sẽ.
4 Di chậm rãi đi đến khu sinh hoạt, nơi những người giúp việc làm không kịp thở. Nhỏ biết rằng, sẽ không được yên thân khi bước vào căn phòng lớn đó, nhưng nhỏ vẫn bình thản đi vào.
5 Căn nhà kính:
Gia Ngọc đi về gian phòng, cậu lập tức đi vào phòng tắm, cởi banh chiếc áo sơ mi đứt hết cút, vứt áo vào sọt để lộ một bộ ngực vạm vỡ.
6 Trở về trang chủ, nhìn lên màn hình cảm biến 42 in mọi thứ vẫn hoạt động bình thường. Cậu đứng dậy đi đến tủ mát mở ra định lấy lon nước revive nhưng đã hết.
7 Gia Kỳ đã chế tạo ra một thiết bị liên quan đến sóng tần âm – một hiện tượng cộng hưởng. Liệu có thành công hay không, phải có người để thử nghiệm.
– Quản lí Hen mau gọi Gia Ngọc đến đây cho tôi.
8 – Tại sao lại có người giúp việc ở đây?
Gia Kỳ quát lớn.
– Chẳng phải cậu bảo người giúp việc mang cà phê tới sao?
Quản lý Hen đáp.
– Người giúp việc kiểu gì vậy, chỉ bưng cà phê thôi cũng làm đổ, đúng là phế thải… Gia Ngọc, xử con nhỏ đó đi.
9 Đi qua với bao ánh mắt trầm trồ khi nhìn thấy một vị thần “Phương Đông”. Mặc dù đang ở trong bộ dạng không mấy dễ nhìn, quần áo xộc xệch nhưng vẫn toát lên một vẻ đẹp giá băng, một vẻ đẹp tự nhiên có pha sự đáng sợ.
10 Gia Ngọc để Di nằm dài và bắt đầu hô hấp nhân tạo. Máu trên tay cậu rỉ xuống trên mặt nhỏ.
“Khụ… khụ…” nước trong miệng hộc ra, Di ho liên tục. Ánh mắt lờ đờ nhìn người con trai cao lớn đang quay người định bước đi.
11 Vì ở dưới bể nước nên rất trơn trượt, Di không thể chống cự lại Thùy. Nhỏ một lúc ngạt thở hơn.
– Chết đi…. con quỷ… ha ha ha…
Những người giúp việc đứng ngoài chứng kiến chỉ biết cười và khoanh tay đứng nhìn.
12 17. 00 giờ chiều, tại Cu be:
Phòng khách, Gia Kì tiếp đón những đối tác ở bên Trung Quốc sang và cũng là những người bạn của anh ta.
– Dạo này làm ăn được chứ mày?
Một người thanh niên nói.
13 Bảy giờ sáng.
Gia Ngọc và Hoàng Duy bắt đầu thực hiện công việc của mình. Những công việc dành cho những người máu lạnh. Ngoài làm việc trên chiếc máy tình hằng ngày, quản lí an ninh này nọ, nghiên cứu hay lãnh đạo tập đoàn, họ còn nhúng tay vào các phi vụ khó đỡ.
14 Di mở cửa bước vào, thấy Gia Ngọc đang ngồi tựa vào chiếc ghế đệm, hai chân bắt chéo lên bàn, hai tay vòng trước ngực, nhắm mắt ngủ trông có vẻ ngon ngấc nhưng mắt chỉ khẽ nhắm hờ.
15 Cậu thầm với chính mình, có phải cái cảm giác đó, cái cảm giác được yêu thương có phải thật không, hay chỉ là một thứ ảo giác vừa tới rồi lại đi! Hai ánh mắt mang hai cảm xúc khác nhau nhìn về một hướng nào đó xa xăm vô tận trong không gian lạnh lẽo của cõi giam cầm, không có ánh sáng.
16 Minh Anh đưa Di về phòng của mình và Vy cũng đã có mặt ở đây. Sau hai tuần công tác ở Nhật Bản về, cậu không quên mua quà cho Di và Vy. Trong suốt khoảng thời gian bên đó, cậu đã thật sự rất nhớ và lo lắng cho bệnh tình của Di nên khi ở bên Nhật cậu luôn đến bệnh viện có tiếng để nghiên cứu.
17 Tử thần đến càng gần hơn. Di không còn hi vọng, trước mắt nhỏ giờ đây một màu đen tối.
– Ba… mẹ… chẳng lẽ mọi thứ kết thúc tại đây sao?
Đó là câu hỏi xuất hiện trong đầu Di, nhỏ bây giờ chỉ thấy sự bất lực hoàn toàn.
18 Sáng:
Tất cả đều có mặt đầy đủ ở phòng ăn. Mấy người giúp việc đều nhanh tay làm việc, vừa làm vừa ngoảnh lại nhìn ba chàng trai đang ngồi đó.
Gia Ngọc là một người cực kì hiếm xuống phòng ăn để ăn sáng, chỉ chừng khi được Minh Anh và Hoàng Duy lôi đi.
19 Tại công trường thành phố X:
Một công trình lớn đang được xây dựng trên nguồn vốn lớn của tổ chức CMI là một bệnh viện mang tên N. A. D sẽ hoạt động sau này, nhằm phục vụ nghiên cứu cho lĩnh vực y học hạt nhân và bản sao con người.
20 Chiều:
Những ngón tay mấp máy, Gia Ngọc chợt mở mi mắt, cảm thấy đầu mình nặng trĩu như thể không nhấc nổi. Cậu chống tay ngồi dậy, phần vết thương khiến cậu đau rát, cậu ôm đầu lắc nhẹ và giật phanh ống truyền dịch khỏi tay.