21 Di ngồi thần người như người mất hồn.
Đột nhiên có những mảnh chóc của xi măng rơi xuống chỗ Di đang ngồi. Nhỏ chẳng có chút phản ứng gì cả.
– Di…
Tiếng la lớn của Minh Anh khiến Di quay lại, vẻ mặt nhỏ ngơ ra khi thấy Minh Anh cứ guồng chân chạy tới chỗ nhỏ với vẻ hớt hãi.
22 Sáng:
Bình thường sáng nào, Gia Ngọc cũng cho những con cá điện của mình ăn. Cậu tắt đi hệ thống phun sương nhân tạo đi và ấn nút trên bàn, tự động ở dưới mặt sàn mở ra một cái bể thật lớn.
23 Di đang ngồi chơi với những cành hoa hồng ở ban công, còn Minh Anh thì đang tập trung vào công việc nghiên cứu của mình. Di chơi rất vui vẻ, hiện lên sự hồn nhiên không phải sự băng giá như ngày nào.
24 Tại phòng y.
Di đã được Minh Anh cứu kịp thời nhưng mất máu quá nhiều bởi căn bệnh quái ác ấy. Mặt nhỏ trở nên tím tái và liên tục mê sản.
– Không phải Di… không phải Di…
Cậu nắm chặt lấy tay Di không khỏi lo lắng.
25 Sau khi rời khỏi nhà thờ, Gia Ngọc đi đến chỗ công viên theo lời hẹn trước đó. Theo lời anh trai, cậu đến để giải quyết một phi vụ truy sát.
Tại công viên XU:
Gia Kỳ cùng với những tên vệ sĩ đã tới chỗ công viên.
26 Tối, tại gian nhà kính.
Gia Ngọc từ ngoài bước vào, cậu bỏ chiếc mũ lưỡi trai xuống và đi vào phòng làm việc. Cậu nhìn thấy trên bàn có một chiếc hộp màu vàng và có ghi “GỬI GIA NGỌC”.
27 Tại gian nhà kính:
Cậu rời khỏi màn hình laptop sau một ngày làm việc giải quyết các vấn đề liên quan đến hệ thống bảo mật của tập đoàn. Cậu đẩy ghế đứng dậy đi tới tủ lấy hộp thuốc paradon uống như thường lệ.
28 Tại biệt thự Cu be:
Gia Ngọc bế Di đi trên dãy hành lang dài, đang đi thì chợt dừng lại vì bị cản đường.
– Thì ra mày bỏ bê công việc chỉ là để đi chơi cùng với con nhỏ giúp việc này.
29 Vy vội đưa Di về phòng dành cho người giúp việc, đỡ nhỏ nằm xuống giường.
– Di sao rồi?
Vy vô cùng lo lắng khi thấy Di cứ liên tục nôn ra máu và khó thở.
30 Chiều, 16. 00 giờ , gian nhà kính:
Một không khí im lặng đến nghẹt thở bao trùm lên không gian bóng tối này. Di ngồi ôm chân trên bậc thang, tựa đầu vào bức tường kính.
31 Tối.
Tại gian nhà kính:
– Không sao là tốt rồi.
– Nhớ ghé phòng, mình cho xem thứ này.
– Nhớ rồi, nghỉ sớm đi.
Cuộc nói chuyện kết thúc.
32 Gia Ngọc đi khỏi, Di gượng người ngồi dậy, xếp gọn chăn gối lại một góc rồi đi thay đồ. Xong, nhỏ đi đến khu sinh hoạt.
– Vy.
Nhỏ gọi Vy, trong khi Vy đang úp những cái bát.
33 Bên ngoài, Gia Ngọc đang ngồi tại chiếc gỗ, vòng tay trước ngực, vẻ mặt lạnh lạnh toát hiện rõ sự đáng sợ giống như một vị thần chết có nhiệm đến tiễn đưa người xuống địa ngục.
34 Sáng.
Vy đang ở trong phòng y, nhỏ đang đứng ở bậu cửa sổ và nói chuyện. Mọi lời nói đều truyền đạt qua chiếc khuyên tai.
– Di sao rồi?
– Không sao.
35 Tại khách sạn Dương Nguyên Khôi, nơi tổ chức hội nghị hợp tác làm ăn giữa các tập đoàn lớn trong thế giới công nghệ và truyền thông.
Dừng lại trước khách sạn, một chiếc xe limousine đen dài sang trọng.
36 Một nơi đón mặt trời đẹp nhất cũng là nơi mặt trời lặn đẹp nhất, một nơi sóng luôn vỗ bờ dạt dào. Gia Ngọc ngồi một mình trên bãi cát mịn, ánh mắt đen huyền nhìn ra phía xa biển, ẩn sau là một sự thoáng buồn.
37 Tại gian nhà kính:
Gia Ngọc bế Di đặt xuống ghế rồi đi tới lấy hộp thuốc y tế. Di chống tay ngồi dậy tựa lưng vào ghế sô pha, ánh mắt socola đặc nhìn về hướng Gia Ngọc có chút gì đó thắc mắc.
38 Duy về phòng thay đồng phục để đi đến trường Đại học. Hôm nay cậu và Gia Ngọc đều có một buổi kiểm tra định kì.
– Chắc sẽ đến trễ rồi.
Duy lên tiếng rồi tháo tai nghe xuống vứt lên bàn sau khi nghe xong một cuộc đối thoại.
39 Tại trường Đại học Taemin.
Gia Ngọc lái xe vào gara xe. Trên lúc đến trường, Di cầm lấy điền thoại của Gia Ngọc chơi trò piano tiles 2 nên có cuộc gọi gì đến, nhỏ đều chặn lại và thoát nó đi, tập trung vào trò mình đang chơi, mặc dù nhỏ biết là ai đang gọi.
40 Tại phòng phẫu thuật:
Gia Ngọc đứng bên trong cùng với các giảng viên, giáo viên chủ nhiệm và hai sinh viên để tiến hành phẫu thuật gan. Người thực hiện đầu tiên là Gia Ngọc.