1 Thực tại ở New York quá hùng mạnh khiến cho quá khứ phải biến mất. JOHN JAY CHAPMAN 10:30 PM thứ Sáu đến 3:30 PM thứ Bảy Cô chỉ muốn ngủ. Máy bay hạ cánh chậm hai tiếng và hành khách xếp hàng dài dằng dặc để đợi lấy hành lý.
2 Với một cú vẫy cánh ngắn, con chim ưng đỗ xuống rìa cửa sổ. Ánh sáng bên ngoài, vào giữa buổi sáng, thật rực rỡ và không khí có vẻ nóng dữ dội. “Mày đây rồi”, người đàn ông thầm thì.
3 Giờ là 11:36. Đã quá nửa buổi sáng từ lâu. Chậm trễ là điều không thể tha thứ đối với người làm trong ngành y. Anh nhìn thấy Banks ngó chân anh hai lần.
4 Ông ta có cách hành xử bên giường bệnh tốt nhất mà Rhyme từng biết. Và nếu ai đó có kinh nghiệm về cách hành xử bên giường bệnh thì đó chính là Lincoln Rhyme.
5 Rhyme không thể rời mắt khỏi bộ ba dụng cụ. Cái túi, sợi dây cao su dày như tấm tạp dề của thợ sơn. Chai rượu rẻ tiền và lọ thuốc là loại thông thường, anh nghĩ.
6 Hiện trường vụ án bị dàn cảnh”, Lincoln Rhyme nói. Lon Sellitto phanh áo khoác, để lộ một chiếc áo sơ mi nhàu nhĩ. Anh ta đang ngửa lưng về phía sau, khoanh tay, dựa vào một cái bàn đầy sách báo.
7 Tình hình là như thế này”, Lincoln Rhyme tuyên bố. “Chúng ta có một nạn nhân bị bắt cóc và thời điểm là ba giờ chiều nay. ” “Không có việc đòi hỏi tiền chuộc”, Sellitto thêm vào phần tóm tắt của Rhyme, sau đó anh ta quay đi để trả lời cuộc điện thoại gọi đến.
8 Con ốc. ” Nhớ lại nguyên tắc nghiên cứu hiện trường vụ án cổ điển: Phân tích bằng chứng bất thường nhất đầu tiên. Thom liên tục xoay xoay cái túi nhựa trên tay khi Rhyme nghiên cứu cái đinh vít, nửa gì nửa không.
9 Chiếc xe lao nhanh vào khe núi tăm tối, bẩn thỉu của Phố Wall, trung tâm New York. Ngón tay Amelia Sachs nhẹ nhàng nhảy múa trên vô lăng khi cô cố gắng hình dung nơi T.
10 Một cái hang âm u. Nóng bức, đen tối và ẩm ướt. Ba người họ nhanh chóng đi dọc theo hành lang bẩn thỉu về phía cánh cửa duy nhất mà Sachs có thể nhìn thấy.
11 Cô thở ra một cách bực tức và hy vọng tiếng rít có thể đến ống nghe của anh ta vừa ầm ĩ vừa rõ ràng. Cô nhắm chặt hai mắt, hít vào và lại cảm thấy buồn nôn.
12 Trong đời thực, anh chỉ có một cơ hội tại hiện trường vụ án giết người. VERNON J. GEBERTH TRUNG ÚY CHỈ HUY (ĐÃ NGHỈ HƯU) SỞ CẢNH SÁT NEW YORK 4:00 PM đến 10:15 PM thứ Bảy “Tôi đang gặp rắc rối, thưa ngài.
13 Có thứ gì đó trong phòng đã thay đổi, nhưng cô chưa thể xác định ngay được nó là gì. Lincoln Rhyme nhìn thấy điều ấy trong mắt cô. “Chúng tôi nhớ cô, Amelia”, anh ta bẽn lẽn nói.
14 Nhà hình sự học là một con người của thời kỳ Phục Hưng. Anh ta phải có kiến thức về thực vật học, địa lý, đạn đạo học, y học, hóa học, văn học và nghề kỹ sư.
15 Jerry Banks từ hàng lang đi vào phòng. “Tin xấu. Công ty Secure-Pro không giữ hồ sơ nào về các tổ hợp mã khóa. Máy móc thiết lập ra chúng ngẫu nhiên. ” “À.
16 Mel, nghiên cứu chỗ quần áo của Colfax xem. Amelia, cô làm ơn giúp anh ấy một tay, được chứ?” Cô vui vẻ gật đầu với anh ta, kiểu gật đầu lịch sự. Rhyme nhận ra là anh đã khá giận cô.
17 Cô nằm nghiêng, bất động. Mắt cô đã quen với bóng tối lờ mờ của đường hầm và cô có thể nhìn thấy những con vật khốn khiếp đang lại gần hơn. Cô đặc biệt để mắt đến một con.
18 Nhưng ở Manhattan không có cái trại chăn nuôi nào cả. ” “Trước đây, Lon ạ”, Rhyme nhắc anh ta. “Những thứ cổ xưa làm hắn phấn khích. Làm áu hắn chảy. Ta phải nghĩ đến những trại chăn nuôi cũ.
19 Trong văn phòng, cao phía trên trung tâm Manhattan, nhìn xuống khu Jersey. Những thứ vớ vẩn trong không khí càng làm cho buổi hoàng hôn trở nên tuyệt đẹp.
20 Ba cây đèn halogen của ESU bật sáng, chiếu luồng ánh sáng trắng ma quái vào đường hầm tăm tối. Đơn độc tại hiện trường, Sachs nhìn xuống sàn trong một khắc.