1 - 1 -Tặng Mẹ, Con Gái và Một Người Đàn Ông Tôi là một phụ nữ bị chồng ruồng bỏ. Một phụ nữ bị chồng ruồng bỏ với một đứa con. Con gái. Nó hơn mười tuổi.
2 - 2 -Tôi đi đến nhà Ula. Cách thành phố ba mươi cây số. Ngu gì đâu mà ngu. Đó không phải nơi dành cho tôi. Tôi sẽ không bỏ việc kia mà. Tôi không có ô tô.
3 - 3 -Trẻ em có nhiều ưu điểm. Nhưng một đứa trẻ như con gái Tosia của tôi lại quả là khá nguy hiểm. Mới bé bỏng thế thôi, thế mà chỉ bằng một câu nói khôn ngoan nó có thể giễu cợt cách dạy con của tôi và hớt lẻo với ông bà chuyện gì đang xảy ra ở nhà mình.
4 - 4 -Manka là bác sĩ thú y. Rơi vào xác suất như tôi. Cô có chồng, nhưng chồng đã bỏ đi. Đầu tiên là cả triệu bưu thiếp in hình trái tim, rồi đến đám cưới, rồi đến con trai đầu lòng, cuối cùng là bà khác.
5 - 5 -Trời đất ơi! Chỉ thiếu chút nữa là tôi đã nghiến bánh xe lên nó - trong thời gian xây nhà, Agnieszka cho tôi mượn chiếc Fiat nhỏ - và kìa có một con chim cú mèo! Một cánh gãy, nó nằm giữa đường đi.
6 - 6 -Ông hàng xóm tặng tôi mấy bộ cánh cửa là người chơi đẹp! Ông ta đến cùng với vợ, mang theo thùng sâm banh, không phải sâm banh "Dorato" {Loại sâm banh màu hồng, 9-10% độ cồn}, mà là loại sâm banh thực sự, sâm banh ra sâm banh.
7 - 7 -Tại tòa soạn, tổng biên tập gọi: - Judyta, chị vào đây một lát. Tôi thấy ngài ngại. Nhưng - hóa ra - ông ta đề nghị tôi vào biên chế. - Tôi không thích khen một ngày khi mặt trời chưa lặn, tuy nhiên, - ông ta mào đầu, - tuy nhiên, kể từ khi chị làm việc ở đây, tòa soạn ngày càng nhận được nhiều thư cảm ơn của độc giả.
8 - 8 -Sân bay Givenchy nồng nặc mùi. Justyna không biết mình có say máy bay hay không, vì chưa bay bao giờ. Tôi biết mình say máy bay, vì tôi đã từng bay.
9 - 9 -Nhà cửa sạch tinh tươm hơn bao giờ hết. Những bức tranh tôi chưa kịp treo đã treo xong. Tosia mừng như một đứa trẻ. Borys mừng như một con chó. Con Mietek cũng đi ra, miệng kêu meo meo.
10 - 10 -Chị thân mến, Một người cha chăm lo cho con viết lá thư này cho chị đây. Năm ngoái, con gái tôi không qua được kỳ thi tốt nghiệp phổ thông trung học.
11 - 11 -Bây giờ là một giờ đêm và tôi biết tất tật rồi. Tôi biết đàn ông thích những người đàn bà như thế nào và người đàn bà phải làm gì để gây ấn tượng không phai mờ đối với đàn ông.
12 - 12 -Tôi đã có một quyết định quả cảm. Tôi vay tiền của Ula, tôi hẹn thợ cắt tóc và ngồi vào phương tiện đi lại yêu thích của tôi. Tôi sẽ cực đẹp à xem - tóc highlight và đủ thứ nữa.
13 - 13 -Con Mietek biến mất. Lần cuối cùng tôi nhìn thấy nó cách đây ba ngày. Nó đi về phía cánh đồng, đuôi cong tớn. Tôi không biết đã xảy ra chuyện gì.
14 - 14 -Hôm qua, lúc ở tòa sạn về, tôi thấy nhà cửa toang hoang, cái cào bị quẳng sang bên cạnh, cổng vẫn khóa chặt. Tôi bước vào nhà - chắc con Borys lại muốn ra ngoài.
15 - 15 -Sung sướng làm sao, xuân đã về, bây giờ tôi và cô bạn Ula của tôi lại có thể cùng nhau trò chuyện qua hàng rào, điều rất khó thực hiện trong mùa đông.
16 - 16 -Tôi tự mình trấn tĩnh một cách chậm chạp. Có lẽ tôi đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn với Cựu chồng. Ít nhất mọi chuyện cũng rõ mười mươi. Tôi không hiểu cớ sao những chuyện như thế này lại cứ nhằm vào tôi.
17 - 17 -Tosia đâm bổ từ trường về. Mặc chiếc áo len cổ lông. Nó làm gì có chiếc áo len nào như vậy. Quần xanh lá cây. Khi đi nó mặc bộ đồ bò màu xanh kia mà.
18 - 18 -Mưa rơi không ngớt xuống làng chúng tôi. Trời trút nước có lẽ đã hai ngày nay rồi, hễ trời mưa là đường làng vắng tanh vắng ngắt. Tôi buồn thiu, ngồi lì bên máy tính, trời mà mưa là y như rằng tôi buồn, thay vì viết, tôi rầu rĩ di chuột chạy khắp màn hình, bởi làm sao trả lời nổi các bức thư khi trời cứ mưa rả rích mãi.
19 - 19 -Tôi mở phong bì bà trưởng ban vừa đưa. Toàn là những công văn giấy tờ ngu ngốc. Tôi không thích viết phóng sự chút nào!* * * Tôi không thể ngủ nổi.
20 - 20 -Tôi cùng Ula đi gặp người trồng vườn. Tôi dùng khoản tiền dành thanh toán hóa đơn điện thoại để đặt cọc mua cây - tôi đặt mua một cây liễu cực đẹp, cao ba mét, một cây liễu rủ nho nhỏ, một cây thích lá vàng và một loạt các cây lưu niên khác.