1
Một,
Gần đây, Hoà Đồng có chút phiền phúc.
Hoặc là nói, là khá phiền.
Vì sao phiền? Bạn đến đây nếm thử cảm giác bị người ta theo dõi cả ngày lẫn đêm là biết, tên kia luôn theo đuôi Hòa Đồng từ trường về nhà, ngày hôm sau lại theo đuôi Hòa Đồng từ nhà đến trường.
2
Sáu
Hoà Đồng đang đứng trong mưa to gió lớn, cuồng phong gào thét, sét đánh ầm ầm.
Hôm nay, là ngày mà Hoà Đồng quyết định một quyết định quan trọng nhất trong cuộc đời mình, là bắt tên biến thái theo dõi mình ba tháng qua, sau đó đánh tên biến thái kia một trận, phải đánh đến nỗi mẹ gã ta không nhân ra thì thôi.
3
Mười một,
Hoà Đồng nghĩ rằng, không có chuyện đổi ý đâu, đánh nhau không đánh thắng tên biến này, giờ phiền phức lớn mất rồi.
Nhưng mà, Hoà Đồng khó hiểu nghĩ, làm sao đưa "bản thân mình" cho người khác bây giờ?
Chả nhẽ về nhà rửa ráy sạch sẽ, rồi tìm cái nơ bướm thật lớn trói mình lại, liên hệ chuyển phát nhanh, tự mình chui vào một hộp quà lớn gửi qua?
Nghĩ như thế, không khỏi tởm cả người.
4
Mười sáu,
Đến nhà Hoà Đồng rồi.
Hoà Đồng run run rút dù về, vừa mò chìa khóa mở cửa vừa hỏi:"Anh có muốn vào không? Ba mẹ tôi đều không ở nhà.
5
Hai mươi mốt,
Vì thế Hoà Đồng rất vui vẻ nói:"Khéo thế? Bữa sau cho tôi gặp người trong lòng của anh với được không?"
Giao Dịch làm như tiếc nuối mà lắc lắc đầu:"Tôi còn chưa theo đuổi được em ấy, không dễ gọi em ấy ra.
6
Hai mươi sáu,
Nhà Hoà Đồng chỉ có một phòng.
Dĩ nhiên không phải nguyên nhà chỉ có một phòng, mà là chỉ còn một phòng trống mà thôi. Mới đầu không chỉ còn 1 phòng đâu, nhưng từ khi bạn cùng nhà chạy mất tăm, Hoà Đồng vui vui vẻ vẻ chất đầy đồ vào đó.
7
Ba mươi mốt,
Ngay khi Hoà Đồng ăn cháo xong, do dự không biết nên ăn thêm trứng luộc và mấy món khác không nữa, trước khi đặt đũa xuống thì bỗng dưng có một vị khách không mời mà đến quyết định giúp Hoà Đồng.
8
Ba mươi sáu,
Giao Dịch thấy Hoà Đồng đi vào, không chút biến sắc lặng lẽ giấu cái gì đó trên bàn đi, thản nhiên nói:"Về rồi? Nói chuyện sao rồi?"
Hoà Đồng không phát hiện động tác mờ ám của Giao Dịch, rút ra một điếu thuốc, cắn trong miệng,"Không có chuyện gì đâu, chả là Tiêu Trì khiến người ta phạm tội ấy mà.
9
Bốn mươi mốt,
Nhân viên giáp: Này, tôi lại thấy tổng giám đốc mình hôn hôn một cái khung ảnh nữa đó!
Nhân viên ất: Hả?! thật sao? Sao chị thấy được thế?
Nhân viên giáp: Lúc tôi đưa cà phê vào thì bắt gặp! Vừa muốn thám thính người trên ảnh là ai, tổng giám đốc lại cất khung ảnh xuống mất tiêu.
10
Bốn mươi sáu,
Hoà Đồng hẹn Tiêu Trì ra. Tiêu Trì gần đây tránh Tiêu Tu Tề khá vất vả, sắc mặt cũng uể oải không ít.
Hoà Đồng đồng tình nhìn Tiêu Trì, đi thẳng vào vấn đề nói:"Tiêu Trì, cậu làm bạn trai tớ đi.
11
Năm mươi mốt,
Trong một quán cà phê khá hẻo lánh và yên tĩnh, Hòa Đồng ngồi đối diện Giao Dịch. Hòa Động gọi một ly Cappuccino, Giao Dịch thì cà phê đen.
12
Năm mươi sáu,
"Ê ê, chuyện này có liên quan gì đến mẹ tớ chứ?" Hoà Đồng bất mãn, vỗ vỗ bàn.
Tiêu Trì tuyệt vọng,"Ừ ha, không có quan hệ với mẹ cậu.
13
Sáu mươi mốt,
Một tuần, nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm. Nó có thể khiến một đôi người yêu như keo như sơn tách ra, cũng có thể khiến hai người không quen không biết đến với nhau.
14
Sáu mươi sáu,
Cái Tiêu Trì gọi là vui mừng bất ngờ, chỉ có bất ngờ không có vui mừng gì cả.
Hay là nói, thực ra cái này là "mừng" với cậu ta.
15
Cat: Ai không muốn bị mất hình tượng công thụ trong lòng thì khỏi phải đọc PN nhé!:((
Một,
Cả đời Hoà Đồng, từng nghe thấy bốn chữ đặc biệt nhất.