81 Lúc Hermes chạy tới, khắp nơi đều là những cuộc chiến thảm sát ngay trên phố, chiến sĩ Troy dùng thân thể huyết nhục ngăn cản địch nhân xâm lấn, nhưng kẻ địch đông mà họ lại không chút chuẩn bị nào, phòng tuyến yếu ớt rất nhanh tan vỡ dưới sự tàn sát của người Hy Lạp.
82 Trong địa đạo âm u chật chội, mấy cây đuốc yếu ớt chiếu sáng hi vọng sống sót của mọi người. Khắp nơi là các nữ nhân mang theo con cái, mặc dù trong lòng bị bi thương nước mất nhà tan lấp đầy, nhưng bước chân lại không dám buông lỏng chút nào.
83 Trương Tiểu Mặc thể nghiệm lại cảm giác bay lần nữa, bất đồng chính là, lần này là chui xuống nền đất. Hai vị quỷ sai đại ca quy tâm tự tiến[1], tự nhiên là không chút lưu luyến đối với nơi này, Trương Tiểu Mặc lại không nhịn được liên tục quay đầu lại, cho đến khi tia sáng cuối cùng trên mặt đất cũng bị bóng tối nuốt mất.
84 Trương Tiểu Mặc chậm rãi mở mắt, một gương mặt quen thuộc đánh vào mi mắt. Cặp mắt lam tím kia, trong nháy nhìn thấy y tỉnh lại, dần tản đi lo lắng, tràn đầy nét cười ôn nhu.
85 Trong ánh chiều tà, một bóng dáng nhanh nhẹn xẹt qua hàng nghìn hàng vạn sợi tơ màu đỏ ửng. Thần sử Hermes mặc một bộ khôi giáp phi hành mới tinh, từ núi Olympus bay về phía nhân gian.