41 Hermes đánh tỉnh tinh thần, mặc quần áo chuẩn bị xuất môn, mới đi ra ngoài đã nghe tiếng người hô lớn. “Hermes!” Apollo chạy tới trước mặt y, mở hai tay muốn ôm lấy y, “Tại sao ngươi lại chạy đến đây, hại ta lo lắng gần chết!” Hermes vừa thấy bộ dạng mặt đầy cảnh xuân của tên kia liền tức giận, lễ trượng trong tay ngăn hắn lại: “Nga? Lo lắng bao nhiêu thế?” “Ngươi bảy tám ngày không trở về, ta ngày đêm ở ngoài lôi thần điện chờ đợi, bên trong như đã xảy ra chuyện gì đó, tin tức phong tỏa thật sự nhanh quá, thẳng cho tới buổi sáng hôm nay bãi bỏ lệnh cấm, ta mới nghe nói ngươi đã trở về, nhưng về đến nhà lại không thấy ngươi, liền chạy tới đây, ngươi quả nhiên ở…” Apollo rất muốn ôm y một cái, lấy lễ trượng ngăn cản mình ra, không ngờ Hermes lại giữ ngang lấy nó, ngăn cách ở giữa hai người, rồi dùng sức đẩy hắn ra.
42 Vì trong lòng áy náy nên sau khi Hermes trở về thái dương thần điện, Apollo đối xử với y tốt hơn gấp bội, hỏi han ân cần cẩn thận, cái gì có thể cho y liền không giữ lại mà dâng hiến, cứ như trấn an một con mèo nhỏ đang tức giận, kiên nhẫn mà vuốt xẹp bộ lông dựng thẳng của y.
43 Hermes vì phải chuẩn bị xuân tế đại hội mà bận đến tối mày tối mặt, Apollo tựa hồ cũng bề bộn nhiều việc, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy người lạ ra vào thái dương thần điện.
44 Athony nói xong, liền móc ra một thanh chủy thủ bên hông, rút bao làm lộ ra lưỡi dao, nơi đó đã bị chất độc nhuộm thành màu đen, nhìn tương đương làm người ta sợ hãi.
45 Lôi thần điện nguy nga huy hoàng đứng lặng giữa đỉnh núi Olympia, một trăm lẻ bốn đại trụ bạch ngọc giương cao trong cung điện to lớn, dáng vẻ màu trắng quanh năm mây mù lượn lờ, chúng thần đứng trước bóng dáng cao lớn uy nghiêm của nó đều trở nên hết sức nhỏ bé, mỗi người đều cảm thấy kính sợ khi đi vào nơi thần thánh trang nghiêm này.
46 Xuân tế đại hội phát sinh đại sự nghiêng trời lệch đất, qua ngày hôm đó, toàn bộ Olympia bị bao phủ trong một mảnh u ám. Ba vị chủ thần chưa thành công mưu phản, Apollo cùng Poseidon bị nhốt trong địa lao không thấy mặt trời, Thiên Hậu Hera cột ngược trên ngọn cây cao nhất Olympia, mỗi ngày mỗi đêm đều khóc la bi thảm, chúng thần nghe thấy đều sởn cả gai óc.
47 Hermes mang theo chút lương khô cùng vài bộ quần áo tiện lợi lên đường, khi không có bảo bối phi hành, mới biết núi Olympia nguyên lai hiểm ác như vậy a, bởi các thần trên núi đều vèo một tiếng bay lên lại bay xuống, làm sao có ai muốn mở đường núi mà đi? Đường so với tưởng tượng còn khó hơn, sớm sớm lương khô đã ăn hết, đi bảy ngày bảy đêm, mài phá tiêu mấy đôi giày, lúc này mới xuống được chân núi.
48 Tuy bị bọn cường đạo tạo nên chút phiền phức, nhưng cũng may hết thảy đều không làm khó được bọn họ, một người ra kế một người xuất lực hai ba lần liền tiêu diệt toàn bộ bọn chúng.
49 Quốc vương Athens cùng đứa con thất lạc nhiều năm tương hợp khiến cả nước cũng phải vui mừng. Quốc vương và vương tử từ sân hoàng cung đi về phía nhóm quốc dân đang chúc mừng, nam nữ già trẻ từ bốn phương tám hướng vọt tới, muốn thấy phong thái của vị vương tử anh hùng.
50 Sau khi tỉnh lại, Paris phát hiện mình mê man trước cửa nhà lão bản, nghĩ đến cảnh tượng khủng bố tối hôm qua, tay vẫn không ngừng run rẩy. Đứng lên muốn rời khỏi nơi đầy điềm xấu này, đột nhiên nghe thấy bên trong có động tĩnh, theo bản năng nghiêng đầu —— lập tức sửng sờ.
51 Hermes nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Hades một cái, quay đầu lau khô con cừu con ướt sũng, thì thào oán giận nói: “Tên keo kiệt, ỷ mình là thần, khi dễ con người nho bé là ta hả, nếu năm đó khi lão tử có thể bay, loại công kích này thì là cái thá gì chứ…” Hades nghe y xem thường liền trịnh trọng đi đến trước mặt Hermes: “Vừa rồi là ta đùa quá mức, ta hướng ngươi nhận lỗi a.
52 Hermes liên tiếp đóng cửa ba ngày ở trong nhà, cảm giác đỉnh đầu như mọc nấm rồi, nhịn không được hỏi Paris lần thứ N : “Đi xem tên kia đã đi chưa. ” Paris giận dữ nói: “Không có, cứ như miếng thuốc dán dính chặt vào cửa.
53 Chuyến đi này bốn người một đường cùng nhau hướng về phía bắc, đi đến một thành phố lớn khác ___ Thành Sparta thủ đô của Pylos*. Không giống thành Athens tinh xảo phồn vinh, từ trong tường thành có thể thấy được kiểu kiến trúc to lớn này, thành Sparta là một chủng tộc đại khí.
54 Hermes theo người hầu tiến cung. Làm “Tùy tùng ” của Paris, y chỉ có thể ở ngoài hậu điện, xa xa mà ngắm Paris một cái, tiểu tử kia không biết từ nơi này kiếm được một bộ trường bào lụa mỏng, giả trang thanh nhã xen lẫn trong các vương tử.
55 Các vương tử vì muốn cưới công chúa Helen mà chuẩn bị rời biển mạo hiểm, lục đục đi lên con thuyền của mình ly khai hải cảng, Paris lại chỉ có một con thuyền nhỏ, nhưng quyết tâm cướp lấy Kim bôi lại kiêng định như bọn họ.
56 Achilles có một giấc mộng rất kỳ quái. Mơ thấy mình đang cùng sư phụ ngồi trên bãi cỏ luận nhân sinh, bỗng nhiên nói đến một cái gì đó thú vị, hai người bắt đầu đấu miệng với nhau, mình lại nói không bằng y, dưới tình thế cấp liền nhào tới, ấn y té trên mặt đất.
57 Bóng ngã về tây, một ngày lại như thế mà kết thúc. Apollo điều khiển xe ngựa màu vàng hướng qua tầng tầng mây mỏng, đứng ở trước chuồng. Đem xe giao cho nhóm người hầu đi chuẩn bị, thẳng đi trở về thần điện nghỉ ngơi.
58 Thuyền “Helen ” hướng tới chỗ sâu nhất của biển Heller, càng đi về phía trước, mặt biển lại càng im lặng, cứ như ao tù nước động, vô thanh vô tức. Ở đây bọn họ gặp được một con thuyền khác đi tìm Kim Bôi trước, gặp được người cùng Paris hướng Helen công chúa cầu hôn, vương tử Menelaus đến từ Xipin.
59 Ba chữ kia như một ngọn lửa rơi vào tâm khảm Hades, lập tức làm tan đi băng giá cứng rắn quanh năm bao phủ. Nó kích động đến điên cuồng, như từ trong giấc ngủ bừng tỉnh, trở nên tràn ngập kích tình.
60 Khi Hermes tỉnh lại thì trời đã tối rồi, chỉ có ánh trăng như nước xuyên qua cửa sổ gỗ nho nhỏ chiếu vào sàn nhà. Chiếc thuyền như một cái nôi, theo con sóng cuồn cuộn mà lay động.