1 Chương 1 “Tại sao lại là ta?”A Kỳ vẻ mặt không hà lòng, thấp giọng hỏi,” Ta hôm qua mới từ chỗ Lý Thế Dân về…” “Tiểu cô nương à, đây là ta đối với cô nương là hoàn toàn tin tưởng,vài lần trước giao nhiệm vụ đều làm được cũng không tệ mà.
2 Chương 2 A Kỳ vuốt ve phủi bụi đất trên người, sờ trong lòng ngực, nhẹ nhàng thở ra. Cây cỏ sườn núi cách đó không xa là một chỗ để dừng chân, trơ mắt nhìn mùa xuân về hoa nở, như mây giống như hoa hạnh phải được tươi đẹp.
3 Chương 3 Vừa dứt lời, trung niên nam tử diện vô biểu tình không chút do dự rút đao ra khỏi vỏ. Hàn quang chợt lóe, thân đao sắp rơi xuống đầu nàng Thư Kỳ toàn thân toát mồ hôi lạnh (Des:a di đà phật….
4 Chương 4 Tìm trái tìm phải mới tìm ra được cánh cửa vườn. Nhìn lại, trên cửa có rồng bay phượng múa mà khắc bốn chữ bằng nước sơn “Đông phong biệt uyển”, như nước chảy trôi lưu loát.
5 Chương 5 Tạ Thanh đã đi xa. Thư Kỳ nhất thời đỏ mặt cố vùng vẫy thoát khỏi ngực hắn. Nam nhân này thoạt nhìn có vẻ nho nhã, nhưng khí lực thì lại rất mạnh.
6 Chương 6 Thư Kỳ cẩn thận nhìn chằm chằm chiếc gương đồng của mình, cảm thấy rất là vừa lòng, mặc dù diện mạo không khuynh nước khuynh thành, nhưng cũng thanh tú làm rung động lòng người.
7 Chương 7 Vấn đề này mãi đến khi Thanh Hiểu mời bọn họ xuống lầu dùng bữa tối, nàng mới nhớ ra y phục lúc xuyên qua nhìn thế nào cũng khác người, không thích hợp cho nhiệm vụ lần này.
8 Chương 8 Thư Kỳ trợn mắt khi mặt trời đã lên cao. Thanh Bích, Thanh Hiểu hầu hạ rửa mặt chải đầu một cách sạch sẽ, dùng ữa cơm rất sớm. Thư Kỳ vội vàng đến chỗ ở của Cố Viễn – Dong Nguyệt Viên.
9 Chương 9 Cửa Cố phủ, từ lâu đã chuẩn bị hảo một chiếc xe ngựa. Thư Kỳ thấy có chút nghi hoặc, nhà giàu thế nhưng xe ngựa sao lại bình thường vậy chứ, phải là xe bằng vàng, bánh xe bằng ngọc, ngựa to màu trắng xám, tua cờ yên vàng mới đúng.
10 Chương 10 Cứ bên trong xe có ba người đều tập trung ý chí ngủ, Thư Kỳ vẫn cảm thấy không khí trong xe thật sự khó chịu, tâm tình xấu hổ đến cực điểm, không còn mặt mũi gặp người khác.
11 Chương 11 Bên trong chiếc xe đã bố trí có ghế ngồi , Cố Viễn cùng Thanh ca nhàn nhã uống trà. Nghĩ đến từ phiến trong tay Cỗ Viễn , Thư Kỳ kiềm chế lòng mình , miễn cưỡng :” Sao công tử không để nô tỳ hầu hạ ?” Cố Viễn nhìn nàng một cái , ánh mắt khó lường , trên mặt vẫn cười như trước , nhưng không để ý tới.
12 Chương 12 Sắc trời dần dần tối sầm. Xe ngựa đi vào thành Giang Ninh. ” Tối nay ngủ lại nơi này. ” Cố Viễn phân phó phu xe, tiến đến phủ đệ Giang Ninh ( phủ đệ : nơi ở của quan lại, quý tộc) Đèn rực rỡ mới lên, bọn họ đã thu xếp xuống ngựa ở một nơi có tên là:” Thuật Thiện Đường”.
13 Chương 13 Khi nàng từ từ tỉnh , phát hiện mình nằm trong lông vũ rất mềm mại thoải mái , trong phòng hương thơm nhàn nhạt xông ra. Vừa rồi rõ ràng nàng bị người sau lưng … một cái.
14 Chương 14 Đi ngang qua hành lang , sân đình màu sắc rực rỡ. Sau núi giả , Cố Viễn xoa bóp bàn tay nhìn tảng đá bên cạnh như muốn tùy ý đẩy ra. Tảng đá hoạt động nổ , một cái ánh lửa loé mơ hồ sâu không thấy đáy để để động thất xuất hiện trước mặt bọn họ ( Động thất : hang động mật thất ).
15 Chương 15 Ra khỏi động , nàng mới nhớ tới Cố Viễn nhưng lại không thấy bóng dáng. Nàng đang do dự có nên đi tìm Cố Viễn. Tuyết Tình ngắt bông hoa đi tới góc hành lang , nói là công tử đã ở bên ngoài đại sảnh chờ nàng.
16 Chương 16 Ở phòng Trúc Ngọc , Tạ Thanh Ca cùng Tuyết Tình đã sớm chờ mọi người. Vì thế đoàn người quây trước bàn giống như có việc cưới xin hoặc tang ma ngồi xuống.
17 Chương 17 Đợi cơm ăn đã no , cũng là lúc đến giữa trưa. Tiết Hoài Phong cùng Triệu Hàm Chi bốn người lên xe ngựa. Thư Kỳ lại phát hiện tên mã phu kia không phải Vân Phi ( mã phu : người lái xe ngựa).
18 Chương 18 Hài đồng hiển nhiên không bị bối rối này nọ , thô bạo cắt nàng lời nói của nàng :” Dù sao ngươi là của ta , phải chết cùng ta!”. Thư Kỳ giật mình nhìn hài đồng trước mắt , trong mắt của hắn ngoài hung ác ra còn giống vài phần cầu xin.
19 Chương 19 ” Nhìn ngươi chắc không có phận sự gì chứ?”. Cố Viễn đáp nhẹ phủi bụi đất dính trên quần áo. Tên hài đồng kia sao chịu được sự khinh thị , mặt nghiêm , há mồm liền niệm thần chú.
20 Chương 20 Ra khỏi khu rừng , Cố Viễn cùng Thư Kỳ trở về gấp. Hai người một trước một sau không chậm không nhanh đi tới. Cánh rừng yên lặng , chỉ nghe được tiếng bước chân lẫn lộn của hai người.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 157