21 Hermes đón gió sớm bay lượn trên không trung, núi Olympia nguy nga dần dần rơi lại phía sau. Hôm nay, y mặc một thân chính trang anh khí bức người, áo giáp phi hành lóe sáng trong nắng sớm, áo choàng màu tím bay bay trong gió.
22 Hermes chỉnh quan ý của chính mình, trang trọng đi đến góc tường, giống như những lần trước đến đây, sứ giả minh vương đã đứng đó chờ y. “Thần sứ giả đại nhân xin dừng bước, minh vương bệ hạ…” “Ta biết, hắn không thích chút-mùi-vị của Olympia chứ gì.
23 Hermes kéo thân thể mệt mỏi đi phục mệnh Zeus. Đối với chuyện hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lần này, Zeus thập phần tán thưởng. Sau một phen ca ngợi, rốt cục cũng có thể trở về nhà nghỉ ngơi.
24 Minh vương mấy trăm năm không quay trở về Olympia, thần vương Zeus cũng không có triệu kiến, nhưng hiện tại lại đột nhiên xuất hiện! Việc này gây ra trận xôn xao không nhỏ ở Olympia, chư thần gặp hắn trên đường kinh ngạc không thôi.
25 Hades đứng ở hoa viên sau lôi thần điện dưới một gốc đại thụ xanh tươi um tùm, cùng bóng tối chung quanh như hòa lại làm một. Bóng đêm yên tĩnh, quả nhiên mới là nơi hắn thuộc về.
26 Mộng, đây nhất định là mộng. Đúng, phải nhanh chóng tỉnh lại. . . Tỉnh lại sẽ không chuyện gì ! Hermes cứ như vậy an ủi chính mình, ý thức cứ như một con chim khát vọng ánh sáng, càng không ngừng bay về phía trước, rốt cục phá tan bóng tối trước mắt, mở hai mắt ra! “A…” Hoàn hảo, rốt cục tỉnh! Vỗ vỗ ngực, hít thật sâu vài cái, ý thức dần dần khôi phục, nhìn lại thì cũng chỉ là… Rèm che lụa đen… Ngốc ở nơi đó sửng sốt vài giây, một bàn tay không mang theo độ ấm, nhẹ nhàng xoa mặt y: “Như thế nào, Hypnos* chưa sáng tạo cho ngươi một cảnh trong mơ tốt đẹp hay sao?” Hermes chớp chớp mắt, gương mặt lạnh lùng hiện ra trong mắt, tiếp đó liền thống khổ mà nhắm mắt lại, xoay người dúi đầu vào ra giường… Nhất định còn chưa tỉnh ngủ, lão tử phải tiếp tục ngủ! Bàn tay to lớn kia thoáng cái đã lật y lại: “Làm sao vậy?” “Đừng đụng ta!” Hermes sợ tới mức nhảy dựng lên khỏi giường, hai ba lần lùi về một góc giường.
27 Khi Hermes tỉnh dậy lần thứ hai, đã cảm thấy không có áp lực như trước nữa. Y mơ thấy mình bay lượn trên không trung, quan sát toàn cảnh yêu lệ xá, đây là một mảnh đại địa phồn hoa dồi dào giống như trên thế gian, mặt biển mượt mà như gấm vóc, thảo nguyên rừng rậm xanh biếc mênh mông, dòng nước Trường giang và Hoàng hà chảy xiết, bách thú chạy vụt bên đường, đàn chim thi nhau hót líu lo, bồng bềnh trên không trung thả lỏng, không có dục vọng, quên hết ưu thương, thật không hỗ là chốn cực lạc… Cái duy nhất không hoàn hảo chính là, nơi này không có mặt trời và mặt trăng … Hermes trở mình một cái, phát hiện Hades còn nằm bên cạnh.
28 “Ngươi thật sự không ăn?”, Hades cũng không nhớ mình đã hỏi câu này bao nhiêu lần rồi. Hermes dựa vào chiếc ghế dài, nhắm mắt dưỡng thần, nhịn không nhìn vào những mĩ thực được bày ra chung quanh… đầu nhẹ nhàng lắc… Rốt cuộc đã ở trong nơi này bao lâu rồi? Cảm giác giống như đã thật lâu.
29 Xe ngựa của Apollo mang theo Hermes một mạch trở về Olympia, vừa tới sườn núi, xa xa liền thấy một bóng người quen thuộc kiểng chân trông ngóng. “Zeus!” Hermes liếc mắt một cái liền nhận ra, cao hứng phất phất tay với hắn, nhảy xuống xe ngựa của Apollo, lập tức chạy về phía hắn, “Ta đã trở về!” Zeus cười ha hả , mở rộng hai tay ôm chầm lấy Hermes đang nhào tới: “Ngươi đúng là đứa nhỏ hỗn đản, bảo ngươi hảo hảo nghe lời ngươi lại không nghe, ăn đau khổ chưa hả! Cũng may là hoàn hảo trở lại.
30 Một lần nữa đăng nhập vào võng du, Hắc Diệu Chi Ngân từ trên giường đứng lên, lập tức bỏ một xấp tài liệu thật dày vào tay Lục Đạo Luân Hồi: “Nhìn đi~”“Đây là? Bản ghi chép đổi tiền của trò chơi?”Tiếp nhận tư liệu rồi suy tư một lược, Lục Đạo Luân Hồi lập tức hiểu được mục đích của Hắc Diệu Chi Ngân, chậm rãi lật sang trang khác, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên cái tên quen thuộc, ngẩng đầu, mang theo biểu tình không dám tin nhìn về phía Hắc Diệu Chi Ngân “Sao có thể là hắn?”“Bằng chứng rành rành, không phải thì là ai? Đây chính là tư liệu chuyển khoản của nhà nước, không phải ta bịa đặt!”“Nhưng …” Gian nan nuốt nước miếng, Lục Đạo Luân Hồi vội vàng biện giải: “Ý tứ của ta là, hắn có thể là bị người hãm hại hay không? Giống như hình ảnh của ta trong kí ức thủy tinh vậy?”“Lục Đạo, ngươi thật ngốc, vẫn không chịu đối mặt với sự thật sao?” Cười lạnh một tiếng, Hắc Diệu Chi Ngân cầm lại xấp tư liệu, “Vốn đây là chuyện nhà của Thí Thần, chúng ta không tiện can dự, bất quá bọn họ đã tính kế trên đầu Sơn Miêu tiểu đội, thì phải chuẩn bị tâm lý trả giá đại giới!”Lời nói không chút lưu tình, làm Lục Đạo Luân Hồi cúi đầu, hắn không phải đứa ngốc, nhưng về phương diện tình cảm vẫn không thể chấp nhận được sự phản bội của huynh đệ đã từng cùng mình xuất sinh nhập tử.
31 Olympia có một đôi tình lữ đồng tính mà chúng thần cực kỳ hâm mộ. Apollo tất nhiên không cần nói, thân phận địa vị ngoại hình tài hoa của hắn, tựa như mặt trời sáng chói trên bầu trời mênh mông.
32 Nghe được lời nói của thần vương, Apollo đón Hermes về nhà, hai người dắt tay nhau vào phòng ngủ, cũng không tránh được một phen thân thiết. Phòng Apollo mang phong thái rộng lớn, toàn bộ căn phòng đều là kim điêu ngọc mài tỏa ra ánh sáng lóa mắt.
33 Hai vị vương tử tay trong tay đi dạo trên bờ cát, mặc cho sóng biển cọ rửa đôi bàn chân, nhưng họ vẫn chậm rãi bước đi. Cát trắng mềm mại mịn màng, giẫm lên thật sự rất thoải mái, từng bước từng bước ấn những dấu chân tiếp theo thật sâu.
34 Đánh một cái ngáp duỗi thẳng cái thắt lưng nhứt mỏi, đã đến lúc phải rời giường rồi. Apollo bên người lại ôm chặt không tha: “Ngủ thêm chút nữa đi mà, khó có được ngày ta không lên trời.
35 Hermes nhìn thiếu niên nằm sấp trên giường, không khỏi nhíu mày. Không sai, là một mỹ nhân. Hình dạng ngũ quan giống như một cô nương ôn nhu, làn da trắng ngần lấn sương thắng tuyết, thoạt nhìn không bị ánh mặt trời làm tổn thương qua, như một bông hoa mềm mại bên trong ôn thất.
36 Đại hội mùa thu mỗi năm một lần qua đi, bước chân mùa đông cũng dần dần đến gần. Cuối mùa thu năm nay, vì Persephone lấy chồng ở minh phủ xa xôi nên thần lúa mì Demeter bi thương không có tâm trí làm việc, thiên giới thế gian cỏ cây điêu tàn, nơi nơi đều là một mảnh tiêu điều lạnh lẽo.
37 Hermes dùng một cái áo có cổ cao che đi dấu hôn như ẩn như hiện trên cổ, nhẹ nhàng mà thở ra. Apollo từ phía sau bao bọc lấy y, thập phần không muốn, hỏi: “Thật sự muốn đi sao?” Hermes nhanh chóng thu lại thần sắc lo lắng, mỉm cười vỗ vỗ tay người yêu: “Không có việc gì, tối hôm qua chỉ là chuyện ngoài ý muốn.
38 Hai người lại một đêm không ngủ. Nhưng cũng chỉ là, tối hôm qua vì bị chuyện tình yêu gây sức ép đến không nỡ đi ngủ. Hermes nằm trên giường ngáp liên tục, không ngừng oán trách nhìn Apollo đang cùng nằm trên giường: “Ngươi là tên hỗn đản, xương cốt của lão tử đều rớt ra hết rồi…” Tay Apollo bóp bóp bả vai y, thoáng một cái liền đem y kéo lại gần, hai tay hai chân quấn lấy y không chịu buông: “Vậy đừng rời giường nữa, hảo hảo mà nghỉ ngơi đi.
39 Hermes giúp Apollo mượn được lưới tơ vàng vô hình, Apollo cao hứng một lúc, đem cả chìa khóa tòa kim khố giao cho y, muốn bảo bối gì thì cứ việc chọn.
40 Sau khi làm xong hậu sự cho Ganymede, Hermes lúc này mới nhớ lại đã bảy tám ngày không trở về thái dương thần điện, sợ Apollo lo lắng, phải nhanh nhanh trở về thôi, vì thế y liền đến chính diện cáo từ Zeus.