1 Đài Nam, khu vườn khoa học của nam bộ, ở cao ốc trụ sở chính vận chuyển mua bán của ‘Tập đoàn Điện tử Kình Vũ’“Báo cáo tổng giám đốc, về mảng màn hình TV LCD mới nhất mà chúng tôi nghiên cứu phát triển, bộ phận bán hàng quyết định tự mình làm quảng cáo, dù sao chúng tôi hiểu biết sản phẩm này nhất, cũng có động lực đi đẩy mạnh tiêu thụ nó nhất, công ty tự mình chế tác quảng cáo là một loại xu thế, năm gần đây đã có rất nhiều kiểu mẫu thành công.
2 Buổi chiều hôm đó, bà chủ cho thuê nhà mang đến hai gã công nhân, Kha Trúc An cố nén đau đầu tiếp đón bọn họ. Sau khi tốt nghiệp đại học cô đã sống tự lập, ở Đài Loan hay Nhật Bản đều có kinh nghiệm giao tiếp với chủ cho thuê nhà, cũng không cảm thấy sợ người lạ, dù sao trong căn phòng chỉ có mười mét vuông này, chỉ có đồ dùng cuộc sống cơ bản, không có hàng cấm cũng không có đàn ông, không cần phải che lấp cái gì.
3 Cuộc sống mới của người đang yêu triển khai từ đó, Chu Thế Hiên quay về Đài Nam, nhưng mỗi ngày anh đều gọi điện thoại cho Kha Trúc An, mặc kệ công việc bận rộn, buổi tối đúng mười một giờ chuông sẽ vang, mặc kệ cô mắng hay là cười, anh đều kiên trì tán gẫu tiếp, thẳng đến cả hai đều đi vào giấc ngủ, chỉ mong trong mộng của cô có anh.
4 Tình yêu cuồng nhiệt bắt đầu triển khai, mỗi ngày hai người đều trò chuyện qua đường dây nóng, vừa đến cuối tuần liền kề cận lẫn nhau, làm việc không là vấn đề, khoảng cách xa không phải trở ngại, chỉ cần có tâm đều có thể tìm ra đối sách (biện pháp đối phó), chẳng qua, Kha Trúc An chưa bao giờ đến Đài Nam tìm Chu Thế Hiên, cô có cảm giác kính sợ đối với gia tộc của anh, Chu gia không chỉ phú quý (giàu có) bức người, còn có một cỗ khí thế của nhà giàu có, dù sao ba đời trở lên, rất nhiều quy định cùng tiêu chuẩn đều vượt quá người bình thường.
5 Người thừa kế đời thứ ba của ‘Tập đoàn Điện tử Kình Vũ’ muốn kết hôn, tin tức đúng mười phần, đưa tới rất nhiều truyền thông báo viết, hơn nữa tân nương tử xuất thân bình thường, cha mẹ sớm ly dị, chỉ là một tiểu AE của công ty quảng cáo, chuyện tình chim sẻ biến thành phượng hoàng lại chấn động một thời, cũng thành đề tài hay ọi người lúc rảnh rỗi.
6 Xuân đi thu đến, hoa nở hoa tàn, từ ngày chia tay, đã qua bao nhiêu ngày đêm rồi? Chu Thế Hiên không đếm thời gian nữa, với anh mà nói, ba năm hay ba ngày đều giống nhau, anh nhớ mong vẫn cùng một người.
7 “Trúc An, hôm nay có người tặng hoa cho cô, tôi đã giúp cô ký nhận!” Mới vào làm không bao lâu, Tina đang cầm một bó hoa hồng phấn to, vui vẻ đưa đến trong văn phòng chủ quản, hiện tại Kha Trúc An là giám đốc bộ phận sáng kiến, có văn phòng riêng của mình.
8 Một toà cao ốc lớn trong nội thành Đài Nam, đáp thang máy đi vào tầng cao nhất chính là nơi ở của Chu Thế Hiên, ước chừng năm mươi mét vuông, có người giúp việc định kỳ quét tước, bố trí đơn giản hào phóng, anh giống như vợ trước, không thích trang hoàng phiền phức.
9 Bảy giờ tối, Chu Thế Hiên bấm chuông điện trước cửa nhà trọ của vợ trước, hướng bộ đàm nói: “Là anh, bên ngoài đang mưa, anh có thể vào trốn mưa không?”Có lẽ là trùng hợp, có lẽ là ý trời, giờ phút này thật sự đang có mưa nhỏ, tựa như năm đó lần đầu tiên anh đi tìm cô, bởi vì có cớ trốn mưa, mới có thể đi vào vùng đất nhỏ của cô.
10 Khi tan ca, vừa đi ra cửa cao ốc, Kha Trúc An nhìn thấy chồng trước đứng ở bên cạnh xe, thực hiển nhiên là đang đợi người, mặc kệ trên lối đi bộ có bao nhiêu người, anh không hề nhìn ai, một đôi mắt lo lắng thẳng nhìn chằm chằm cô, như là sợ cô tùy thời sẽ chuồn đi.