341 : Đè cô rất dễ chịuNam Cung Nghiêu ở bệnh viện một tuần, Uất Noãn Tâm mời y tá tới chăm sóc anh, cô không thể chịu đựng anh khó dễ vậy nữa. Ở nhà hầm canh xong, lúc mang đến bệnh viện, Nam Cung Nghiêu đang xem báo.
342 : Đừng như vậy. . . . . . . . . Khi người đàn ông làm chuyện đó, chỉ biết suy nghĩ bằng nửa người dưới thôi, chẳng thèm quan tâm đến bất cứu chuyện gì, không đảm bảo trong một lúc không cầm lòng được, mượn sức của đôi chân để ra vào.
343 : Em đang quyến rũ tôi sao?Buổi tối, Uất Noãn Tâm tắm cho Nam Cung Nghiêu xong, thì đi đến phòng bé Thiên, dỗ con ngủ. Nam Cung Nghiêu chiếm phòng của cô, mỗi đêm còn bắt cô ngủ với anh.
344 : Cô bỏ trốn rồi sao?Nam Cung Nghiêu ôm Uất Noãn Tâm ngủ suốt cả đêm, cho dù anh lừa dối chính mình, anh làm như vậy chỉ vì muốn nhốt cô lại, không cho cô chạy trốn, cũng để tra tấn cô.
345 Henry ngỡ ngàng khi nhìn Nam Cung Nghiêu đứng dậy khỏi xe lăn, đi từng bước đến chỗ mình, hoảng hốt đến nỗi hai mắt muốn lọt ra ngoài. “Anh anh………. . anh không phải…….
346 : Chỉ cần em yêu tôiTrong lúc ánh mắt của Uất Noãn Tâm hơi có tí hoảng sợ, thì Nam Cung Nghiêu nghiêm túc nói: “Lúc ấy tôi rất yêu em, em chính là cả thế giới của tôi.
347 : Anh lừa cô!Nam Cung Nghiêu không lên tiếng, còn Nam Cung Vũ Nhi cứ lo lắng hỏi không ngừng. Uất Noãn Tâm ôm Uất Thiên Hạo về phòng, đóng cửa lại, nén giận.
348 : Nhảy lầuHai người check in tại khách sạn gần đó, lúc nãy cãi nhau một trận nên bây giờ ai nấy cũng mệt lã, cũng coi như đã bình tĩnh lại, không cãi nhau nữa.
349 Ngay lúc đó, kỳ thực trong lòng Uất Noãn Tâm cảm thấy rất sợ hãi, bởi vì cô hiểu rõ Nam Cung Nghiêu có rất nhiều thủ đoạn, hơn nữa còn cực kỳ độc ác, chính mình không phải là đối thủ của anh.
350 Nam Cung Nghiêu đến Đài Loan vào buổi sáng ngày hôm sau, Uất Noãn Tâm cũng theo về. Sau khi xuống xe, cô chạy thẳng đến văn phòng ở tầng cao nhất của Hoàn Cầu.
351 Lay cũng không tỉnh, cô sốt ruột. "Anh, anh gắng gượng đi, em chạy đi gọi xe cấp cứu. "Khi vừa quay người đi, cánh tay cô lại bị nắm lại, cô hoảng hồn quay đầu lại, đối mặt với ánh mắt gian xảo cùng vẻ mặt tinh quái như một đứa trẻ hư sau trò đua quái gở của Nam Cung Nghiêu.
352 : Mối quan hệ tứ giác - P1Trên đường đi, Uất Noãn Tâm như ngồi trên đống lửa, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy không đúng. Không nhịn được bèn hỏi Nam Cung Nghiêu, "rốt cuộc anh lại muốn giở trò gì nữa đây?" Tự dưng đưa ra ý định dẫn cô đến tham gia tiệc tối, đằng sau nhất định có âm mưu.
353 : Mối quan hệ tứ giác – P2Nam Cung Nghiêu bực bội, châm chọc: “Người ta đi rồi, còn có gì đáng để coi chứ! Em không nỡ đến vậy sao?”“Liên quan gì đến anh hả? Đây không phải điều anh hy vọng nhất sao?”Anh lạng lùng hừ một tiếng, “cho dù em có nhìn đến thủng mắt cũng không có ích gì đâu, cậu ta đã đính hôn rồi, đối phương là người con gái tốt hơn em gấp trăm ngàn lần đó! Không phải em cho rằng cậu ta còn yêu em chứ? Bây giờ còn được bao lâu, cậu ta đã đính hôn với người khác rồi….
354 Sau khi Ngũ Liên do dự vài giây, rồi khẽ nở nụ cười, "đây chính là niềm vinh hạnh của tôi. . . " Nói xong, anh cúi người đưa tay về phía Uất Noãn Tâm.
355 Sau khi kết thúc điệu nhảy, Ngũ Liên lạnh nhạt buông Uất Noãn Tâm ra, không muốn quan tâm cô nữa. Hứa Linh Lung đi nhanh đến, kéo tay của anh, “Liên….
356 Gương mặt của bé Thiên nhanh chóng xuất hiện trên màn hình, vui mừng kêu lên. “Ma ma, ma ma……. ” “Bé Thiên…. . ” Trong chớp mắt Uất Noãn Tâm quên cả Nam Cung Nghiêu, hai mắt lập tức đỏ hoe.
357 Nam Cung Nghiêu đưa Uất Noãn Tâm đến nơi anh đã sắp xếp, cô khóc đến hai mắt đỏ hoe, nói với vẻ chống đối: “Tôi không muốn ở chỗ này!”“Tôi đã nói với em rồi, em có quyền lựa chọn sao?” Nam Cung Nghiêu nghiêng mặt, nở nụ cười lạnh lẽo.
358 : Ma ma mau cứu conNhìn thấy vẻ mặt Uất Noãn Tâm kiên quyết như vậy, giống như một tảng băng ngàn năm cũng không tan chảy, luôn làm trái tim Ngũ Liên lạnh lẽo, cũng làm cho anh chợt tỉnh ra, chính mình lại cho mình thêm một cái tát vang dội.
359 : Sự thật về thân thếNam Cung Cung chính là dòng nước lũ, là ác quỷ mà Uất Noãn Tâm khiếp sợ nhất. Cô định ôm bé Thiên bỏ chạy, nhưng bị Nam Cung Nghiêu giữ chặt lại.
360 : Người sống đời sống thực vậtNam Cung Nghiêu không nói ra được một chữ nào, chỉ biết ôm chặt Uất Thiên Hạo. Anh không biết phải giải thích với con như thế nào đây, nói với con là người thân duy nhất của con có thể không bao giờ mở mắt ra nữa, hay anh phải nói với con, mẹ nó không thể nhìn thấy nó lớn lên.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng
Số chương: 50