321 : Hai người đàn ông đấu đá lẫn nhauNgũ Liên chạy thẳng đến phòng làm việc của Nam Cung Nghiêu, cũng không quan tâm đến một đám người đang chặn lại ở phía sau, đá vào cửa phòng làm việc.
322 "Không phải ma ma đã quyết định lấy chú Liên rồi sao? Tại sao bỗng dưng lại mất tích vậy? Có phải. . . . . . . . . vì pa pa không?" Bé Thiên do dự hỏi.
323 Nam Cung Nghiêu hơi dừng bước lại, đáp lại một câu cho có lệ. "Phải không? Vậy em cứ kiện tôi là được rồi. " Sau đó không thèm để ý đến cô nữa, ôm bé Thiên đi thẳng vào phòng.
324 : Trút giận một cách điên cuồngNam Cung Nghiêu cảm thấy rất nức cười, tàn ác đi mạnh vào, làm cho cô run rẩy giống như bị điện giật, dịch tiết ra từ cơ thể càng nhiều hơn, "ngoan, làm chuyện này là một sự hưởng thụ, chứ không phải chịu cực hình.
325 : Sự tổn thương độc ác - P1Nửa đêm Nam Cung Nghiêu mới về đến nhà, vừa bật đèn lên, thì một bóng dáng lạnh lẽo giống như cương thi đập vào mắt anh, anh ngạc nhiên, rồi khẽ nở nụ cười, trong mắt tràn ngập sự lo lắng.
326 : Làm tổn thương một cách độc ác - P2"Noãn Tâm. . . . . em mở cửa đi. . . . . . . . . Noãn Tâm. . . . . . . " Hai bàn tay của Ngũ Liên đều sưng tấy lên, cổ họng cũng gào thét đến vỡ giọng, khàn tiếng, nhưng anh vẫn không ngừng kêu tên cô, cầu xin cô có thể ra gặp mặt mình.
327 : Làm tổn thương một cách độc ác - P3"Anh không. . . . . . . . . . anh nhất định không chia tay đâu! Cho dù em không yêu anh, anh cũng cầu xin em hãy yêu anh đi, anh nhất định sẽ đối xử tốt với em.
328 : Bỏ trốn"Níu kéo sao?" Anh lại nói ra những chữ nào sao? Nam Cung Vũ Nhi hỏi bằng giọng run rẩy, "ở bên cạnh em, làm cho anh đau khổ đến vậy sao?""Không phải đau khổ! Chỉ là anh không thể cho em những gì em muốn, anh không muốn kéo em vào.
329 : Chồng trước theo đến cửa - P1Uất Noãn Tâm mỉm cười mở cửa, một bó hoa tulip xinh đẹp đập vào mắt. "Henry, lần nay anh lại tặng tôi đồ ăn ngon gì nữa đây?"Bó hoa tulip từ từ dời qua.
330 : Chồng trước theo đến cửa - P2"Tôi không làm!" Uất Noãn Tâm từ chối thẳng, "muốn ăn thì tự anh đi làm đi!" Sau khi bị anh uy hiếp, tức muốn hộc máu, còn muốn cô làm cơm cho anh ăn sao? Đừng có nằm mơ!"Em chắc chắn chứ? Em đừng quên, trong tay tôi còn có thứ em không muốn nhìn thấy nhất.
331 : Đòi hỏi một cách bá đạoHơ? Lẳng lơ sao? Đói khát sao? Nghe xem anh ta đang nói gì kìa? Ở trong mắt anh, cô là người phụ nữ không biết xấu hổ đến vậy sao? Anh có tư cách gì nói câu đó chứ, cả thế giới này người không có tư cách sỉ nhục cô chính là anh, Nam Cung Nghiêu!Sự tức giận đã xông thẳng lên não, Uất Noãn Tâm chống trả lại một cách quyết liệt.
332 : Nỗi đau đớn làm tan nát con timĐêm khuya. Tại quán bar. Bên trong hàng ghế VIP có hai người đàn ông đẹp đang ngồi, trong đó có một người không ngừng uống rượu, dáng vẻ giống như không uống rượu thì sẽ sống không nổi.
333 : Tôi nói anh đáng chết!Ngũ Liên hơi cúi đầu, anh mắt ngây dại chết lặng, miệng cất ra những tiếng thì thào rất nhỏ. "Anh nói gì vậy? Tôi nghe không rõ.
334 : Trừng phạt bằng xác thịtNhìn thấy gương mặt tàn nhẫn giống như ác quỷ của Nam Cung Nghiêu, trái tim Uất Noãn Tâm đau đến không thể thở được, hô hấp khó khăn.
335 : Tranh giànhỞ trước mặt Uất Thiên Hạo, Nam Cung Nghiêu tất nhiên sẽ không ngu mà để lộ ra 'bản chất' thô bạo của mình, càng không cãi nhau với Uất Noãn Tâm, ngược lại còn giả vờ chịu uất ức làm một người đàn quý phái có tính nhẫn nại cao.
336 : Giả vờ mặn nồngCác bạn nữ ngưỡng mộ thét lên: "Alan, ba của cậu đẹp trai quá đi. . . ""Đúng đó, đúng đó, giống một chàng hoàng tử vậy.
337 : Có trách nhiệm với em“Hôm qua anh uống say quá, Lâm Nam bảo em đưa anh về. Anh uống say muốn chết mà còn đánh nhau với người ta, anh muốn chết sao? Đáng lẽ em nên chụp vài tấm ảnh lúc anh nằm cuộn bên thùng rác, rồi bán cho ký giả, nhất định rất có giá nha.
338 : Bị liệtNhiều năm trôi qua, bây giờ quay đầu nhìn lại, cớ ngỡ như là một giấc mộng. . . . . . Chẳng qua giấc mộng này, mang đến cho người ta cảm giác mọi chuyện xảy ra như thật, mà khi tỉnh lại, thì chẳng để lại bất cứ gì, chỉ còn nỗi đau đớn và đau khổ thôi.
339 “Bé Thiên, bé Thiên đừng khóc, pa pa không sao hết. ”Cho đến khi một bàn tay xoa lên tóc cậu, cậu mới ngẩng đầu lên với đôi mắt ướt đẫm, Nam Cung Nghiêu mỉm cười với cậu.
340 Nam Cung Vũ Nhi mất liên lạc với Nam Cung Nghiêu suốt ba ngày liền, cô ta điên lên rồi, cả người phát điên, giống như người bệnh thần kinh. Cô ta nghe được Uất Noãn Tâm ra nước ngoài, ngay cả hành lý cũng chưa thu dọn, thì đã vội vàng chạy đến sân bay, nhưng cô ta được thông báo, là cô ta bị cấm xuất ngoại.