Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hồng Phúc Dao

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 41
Chương mới nhất: Chương 41: Phiên Ngoại Chi
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại:Cổ trang, cung đình, giang hồ, cường công cường thụ, nhất công nhất thụ, công cực sủng thụ, sinh tử văn, HEEditor: YappaVốn được sinh ra trong ra đình đế vương nên Hắn Lưu Tích Tứ khi vừa mới chào đời thì đã ngậm chìa khóa vàng (1) được muôn vàng sủng ái.

Danh sách chương Hồng Phúc Dao


Chương 1

1 “Chủ tử! Chủ tử!” Thanh âm lo lắng truyền đến, sau đó Vương Thuận nhi hoảng hốt chạy tới quỳ một cái trên mặt đất nói, “Chủ tử, quốc công té xỉu!” Lời này vừa mới dứt, người đang ở trong sân chơi với chú chó chậm chạp quay lại.


Loading...

Chương 2

2 Dọn vào cung ở nửa tháng, Lưu Tích Tứ ở không được, không phải là cảm thấy nhàm chán, mà là hoàng gia gia ngày nào cũng nói hắn gầy, mỗi ngày bắt hắn ăn cơm nhiều gấp đôi so với ngày thường, còn chưa kể thuốc thuốc thang thang khác, làm cho hắn tưởng là có thai không phải cha hắn, mà là chính hắn.


Chương 3

3 Buông sách, Lưu Tích Tứ có chút mất hứng, cho đến nay còn chưa có người dám đùa bỡn hắn như vậy, sách này coi được thì đúng là coi được, bằng không hắn cũng sẽ không liền ba ngày không ra khỏi cửa vẫn nán lại trong phòng, nhưng người kia cũng không có cho hắn tất cả sách, làm cho hắn xem mỗi một nửa, tựa như ăn cơm khi mới vừa thèm ăn đã ăn xong rồi.


Chương 4

4 Bầu trời tối đen, Lưu Tích Tứ cùng phụ vương đánh tiếng chào, thay đổi y phục hằng ngày mang theo ám vệ liền xuất cung đến thẳng “Hồng phúc khách điếm”.


Chương 5

5 “Trẫm lúc trước sai các ngươi phụ trách an toàn của vương gia, các ngươi phụ trách cho trẫm chính là như thế sao?!” Trong phòng Lưu Hoài Diệp lớn tiếng chất vấn mấy người đang quỳ gối trước mặt, “Vương gia đi ra ngoài có một hồi, các ngươi có thể để cho nó mang bệnh quay về!” Nhìn thấy người nằm trên giường đang sốt cao, Lưu Hoài Diệp vừa tức vừa lo.


Chương 6

6 Ngủ một giấc, Lưu Tích Tứ thấy được sức lực toàn thân đều đã trở lại, cơn sốt cũng không biết khi nào hạ, thấy ba người quỳ gối bên giường, Lưu Tích Tứ chộp lấy một chiếc gối ném qua, “Đừng để cho bổn vương ở trên giường liền sinh khí, đứng lên! Bổn vương còn chưa có chết đâu, quỳ cái gì mà quỳ.


Chương 7

7 Trong phòng, Lưu Tích Tứ hai tay ôm đầu gối ngồi trên giường, ám vệ trong phòng đều bị hắn đuổi ra ngoài, hai tròng mắt sưng đỏ nhìn ra được hắn vừa mới khóc.


Chương 8

8 Trong phòng dị thường im lặng, chỉ có tiếng nức nở theo thời gian cùng tiếng thở dốc thống khổ, sau khi Lưu Hoài Uyên nói ra hết thảy năm đó, Lưu Tích Tứ cảm thấy hai ngày nay mình đã chảy ra nước mắt của cả đời.


Chương 9

9 “Cung nghênh vương gia hồi phủ

Hừ một cái, tâm tình Lưu Tích Tứ vô cùng tốt trở lại phủ vương gia, vừa mới vào cửa, hắn liền hỏi: “Vương Thuận nhi, Ly Nghiêu đâu?

“Bẩm vương gia, Ly Nghiêu kia mỗi ngày đều ở Trúc Hiên đọc sách, ngoại trừ ngủ ra, chưa từng bước ra khỏi Trúc Hiên.


Chương 10

10 Trong Nghênh Hoan lâu cảnh tượng phi thường náo nhiệt, là đại thanh lâu đệ nhất trong kinh thành, còn chưa đến đêm, trước lâu đã ngựa xe như nước. Trong Nghênh Hoan lâu không chỉ có hoa khôi phong tao quyến rũ, còn có cả công tử tuấn tú ôn nhuyễn như ngọc, chỉ cần ngươi đưa bạc ra, sợ gì không có người cho ngươi chọn lựa, lại đừng nói mỗi đêm ca múa hát tại chỗ, các cô nương công tử, khiến cho những người không có tiền vào trong lâu lạc thú một đêm cũng có thể nghiện, để con mắt thỏa mãn một phen, khi về già vẫn có thể tiêu hồn trong mộng.


Chương 11

11 Nhìn thấy Ly Nghiêu, Lưu Tích Tứ không cười, không có chút nào sợ hãi đối với Ly Nghiêu kia, một tay giữ đầu Trúc nhị, chính là định tiếp tục uống rượu, ngay khi môi hắn gần chạm tới Trúc nhị, Trúc nhị bị người kéo ra, cơ thể như con diều đứt dây bay về phía sau, một người bay ra cứu trước khi Trúc nhị rơi xuống đất.


Chương 12

12 “Ha…” Duỗi lưng, Lưu Tích Tứ ngồi dậy trên giường, bên người đã sớm không có người, hắn cũng không thèm để ý, hắn cảm thấy chính mình có chút phóng túng đối với Ly Nghiêu, ngẫm lại, trong lòng có chút tư vị không phải, vậy cũng không giống hắn, lại cho phép kẻ khác leo lên trên đầu mình.


Chương 13

13 Ở khán đài Lưu Tích Tứ bắt chéo chân nghe hí khúc (1) trên sân khấu, cũng mặc kệ mình ngồi khó coi cỡ nào, hắn đơn giản để người ta nâng giường mềm nằm ngay trên mà xem.


Chương 14

14 Đối với người đột nhiên xuất hiện trong xe, trong lòng mặc dù căm tức, bất quá trên mặt Lưu Tích Tứ lại chỉ cười lạnh mấy tiếng, ngồi xuống, lệnh xe ngựa hồi phủ.


Chương 15

15 Nghênh Hoan lâu lớn nhất kinh thành bị tiểu vương gia Lưu Tích Tứ đóng cửa, trong nhất thời đầu đường xó chợ đều sôi nổi thảo luận việc này. Lưu Tích Tứ một câu “nhìn không vừa mắt”, khiến cho các đại lão gia có tiền trong kinh thành mất đi chỗ chơi đùa.


Chương 16

16 Trời chưa sáng, Ly Nghiêu rời khỏi tẩm cung của Lưu Tích Tứ, đi trên nóc nhà chưa được hai bước đã bị một vòng ám vệ vây lại, một người nói với hắn: “Ly Nghiêu, chủ tử chúng ta cho mời.


Chương 17

17 Buổi tối sau khi tắm rửa, Lưu Tích Tứ vừa mới vào phòng, liền cầm khăn vải trong tay ném ra ngoài, bực mình nói: “Ly Nghiêu, ngươi không ở Trúc Hiên của ngươi, chạy đến chỗ này của ta làm cái gì!”

Đối với Ly Nghiêu, Lưu Tích Tứ đúng là thích, bằng không cũng sẽ không để cho y hôn, nhưng Lưu Tích Tứ lại không thể chịu được chính mình luôn là bị Ly Nghiêu áp chế.


Chương 18

18 Chạng vạng, Lưu Mặc Huyền tới, lúc này Lưu Tích Tứ không từ chối người ngoài cửa, mà là để người ta mời tiến vào, Lưu Tích Tứ trong hoa viên vương phủ cũng đã bảo người sớm chuẩn bị rượu và đồ ăn, tựa hồ đã sớm biết Lưu Mặc Huyền sẽ đến.


Chương 19

19 Sáng sớm tỉnh lại, bên cạnh Lưu Tích Tứ không có Ly Nghiêu, hai tròng mắt đã khóc đêm qua rất sưng, Lưu Tích Tứ không để ý, rửa mặt chải đầu xong tùy tiện ăn mấy thứ liền xuất phủ.


Chương 20

20 Đúng hẹn đi tới bên hồ, Ly Nghiêu liếc mắt liền thấy được thuyền phường của Lưu Tích Tứ, bất quá thuyền phường ngoại trừ mấy chiếc đèn lồng ra, bên trong thuyền lại không một tia ánh sáng, Ly Nghiêu liếc nhìn bốn phía, nắm chặt kiếm bên hông mang theo thủ hạ đạp trên mặt nước lên thuyền.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Ái, Thuyết Bất Xuất Khẩu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 59


Tòng Long

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 30


Hào Môn Diệm (Tục)

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 24


Cầu Vồng Loang

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 9


Sự Tái Sinh Của Curtis

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 33



Xiềng Xích Yêu Thương

Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ

Số chương: 48


Tiểu Trúc Yêu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Chanh Hoàng Phản Hồi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Trúc Ngoại Đào Hoa Khai

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 75