41 Phòng khách sạn thì hạn chế, mà đoàn làm phim thì có nhiều người, bởi vì ngoại trừ một ít đại minh tinh có phòng riêng ở ngoài, những minh tinh khác đều là cùng người đại diện của mình ở chung một phòng.
42 Kiều An Hảo cảm thấy đây là bữa cơm cực khổ nhất mà cô từng ăn trong đời. Thật vất vả cho đến khi lần lượt đạo diễn, Tống Tương Tư và Trình Dạng ăn xong rồi rời đi, thì Kiều An Hảo cũng vội vàng đặt đũa xuống, tỏ vẻ đã ăn no.
43 Đáy mắt Lục Cẩn Niên thoáng qua một tia sắc bén, rồi chợt bật người dậy, lại nhìn thoáng qua kịch bản mình đặt một bên, đang tính vươn tay lấy, rốt cuộc cũng dừng lại động tác, liền trực tiếp xoay người, trầm tĩnh lạnh nhạt rời đi.
44 Kiều An Hảo nghe tiếng “pi pi pi” thật lớn trong điện thoại, mất một hồi lâu mới phản ứng được, Lục Cẩn Niên bỏ lại câu “1001” là số phòng của anh. Anh nói số phòng cho cô để làm gì? Ý là muốn cô đem kịch bản lên phòng của anh sao?Kiều An Hảo nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy cũng chỉ có khả năng này, nên cô tùy tiện lấy một cái cớ nói với Triệu Manh rồi cầm kịch bản rời khỏi phòng.
45 Kiều An Hảo dừng lại chốc lát, đành phải bước vào phòng, cô không đem kịch bản đưa đến trước mặt Lục Cẩn Niên mà nhẹ nhàng đặt trên bàn trà trong phòng khách : “Kịch bản tôi để ở đây.
46 Kiều An Hảo không biết Lục Cẩn Niên muốn làm gì, chỉ là cảm giác được cơ thể anh đè lên nên theo bản năng cô nhắm chặt mắt lại. Gương mặt Lục Cẩn Niên lạnh lẽo, cúi đầu, ánh mắt thẳng tắp nhìn chòng chọc Kiều An Hảo, chỉ ra sức lấy thịt đè người, ngoài ra không có bất kỳ cử động gì.
47 Người ta nói rằng lần đầu tiên của người con gái là đau đớn nhất, thực sự rất đau. Nhưng Kiều An Hảo lại cảm thấy lúc này mới thật sự đau thấu xương, so với lần đầu tiên thì không thể chịu được.
48 Khi Kiều An Hảo tỉnh lại, bên tai im lặng đến đáng sợ. Cô mở mắt, xung quanh đều lạnh như băng, ngây người trong chốc lát mới nhớ lại chính mình vừa cùng với Lục Cẩn Niên ở trong phòng tắm.
49 Editor : xamxamBeta-er : Meo WiWiKiều An Hảo mệt mỏi lắc đầu: "Thế là hết! Mình làm nữ hai vốn đã khiến người khác không phục. Ở bữa tiệc hôm trước, Lục Cẩn Niên còn nói mình là dựa vào năng lực mới lấy được vai này, khiến nhiều người chú ý đến mình.
50 Bọn họ đều muốn thấy diễn xuất của cô, xem có phải đúng như lời Lục Cẩn Niên nói trên bàn ăn ngày hôm đó, có đủ thực lực áp chế Lâm Thi Ý, nắm giữ vai nữ hai này.
51 Trước mười tuổi, Kiều An Hảo là người hạnh phúc nhất thế giới, có một người cha thành đạt và một người mẹ dịu dàng. Nhưng cũng là năm mười tuổi kia, chỉ trong một đêm, cô liền mất đi toàn bộ thế giới hạnh phúc đó.
52 Cậu mợ đối xử với cô rất tốt, chị họ có cái gì, cô cũng có cái đó, thậm chí có khi còn tốt hơn so với chị họ. Cô rất cảm kích, nhưng không có cảm giác an toàn.
53 Chàng trai dường như nhận ra có người đang chằm chằm nhìn mình, tầm mắt liền quét về phía Kiều An Hảo. Chẳng qua chỉ là một cái liếc mắt, ánh mắt rất thờ ơ rất đơn độc lạnh lùng, khiến Kiều An Hảo chợt bừng tỉnh từ trong kinh diễm sự tuyệt mỹ của gương mặt ấy.
54 Cô không phải là không mệt mỏi, nhưng mỗi khi cô nghĩ đến cô có thể sẽ được cùng lớp với Lục Cẩn Niên, cô liền sẽ có một động lực mạnh mẽ. Cô kiên trì không ngừng nỗ lực để làm bài kiểm tra cuối ky, lấy được thành tích ngoài dự đoán của mọi người, được các giáo viên khen ngợi cô là một hắc mã*.
55 Đợi đến khi nữ sinh kia rời khỏi, trong phòng y tế mới trở lại yên tĩnh, Kiều An Hảo cũng không biết mình lấy dũng khí ở đâu ra, cuối cùng hỏi ra vấn đề khiến cô cảm thấy bối rối : “Cô gái kia là bạn gái cậu sao?”Hỏi xong câu này, Kiều An Hảo suýt nữa muốn cắn đứt đầu lưỡi mình, Lục Cẩn Niên sẽ không nghĩ cô là một cô gái nhiều chuyện chứ?Kiều An Hảo thấp thỏm không yên nâng mí mắt lên, cẩn thận len lén nhìn vẻ mặt Lục Cẩn Niên.
56 Thật ra Kiều An Hảo thích Hàng Châu, đơn giản là vì thành phố đó đẹp. Nhưng dẫu đẹp đến đâu cũng không bằng thành phố có Lục Cẩn Niên. Cô biết rõ đại học A giống Lục Cẩn Niên, đều là mộng tưởng xa không thể với tới của mình.
57 Kiều An Hảo ở trong mộng nhớ lại, đôi mắt đang nhắm kia, nước mắt liền từ từ tràn mi. Hóa, mặc kệ cô có cố gắng như thế nào, thì cô vĩnh viễn đều không có cách nào để tới gần anh.
58 Lúc ấy từ Thượng Hải đến Hàng Châu đã có tuyến xe, chỉ mất một tiếng ngồi xe, cho nên Kiều An Hảo thường xuyên tới Thượng Hải tìm Kiều An Hạ, sau đó lấy cớ ở Thượng Hải không còn gì chơi, liền chạy đến Hàng Châu.
59 Sau bữa tối, Lục Cẩn Niên đổi mới cả bộ chăn và ga giường, chuẩn bị quay về ký túc xá. Kiều An Hảo lại vươn tay níu anh lại. Lục Cẩn Niên cho rằng Kiều An Hảo sợ, ngược lại cũng không nói gì, ngồi xuống bật máy vi tính.
60 Kiều An Hảo ở trong mộng nghĩ tới đấy, liền không dám suy nghĩ nữa, nước mắt cô chảy dữ dội hơn. Một câu kia nói, giống như một cơn ác mộng. Bất kể người anh thích là ai, dù sao cũng không có khả năng là cô.