1 Mễ Tiệp đứng trước ngôi nhà của mình, bên trái nhìn một chút, bên phải nhìn một chút, cô gật đầu một cái, rất là hài lòng.
Không tệ. Cô có ngôi nhà của riêng mình.
2 Mễ Tiệp đi theo anh Khoan từ năm mười bảy tuổi, thời kỳ trổ mã chính là xinh đẹp như đóa hoa sen mới nở, nổi tiếng là Mẫu Đơn của thị trấn. Con gái đều yêu thích cái đẹp, cả ngày cô đều ăn mặc trang điểm lộng lẫy, hiển nhiên không có lòng dạ học hành, mới lên cấp hai một năm đã bắt chước cúp học, hút thuốc lá, chơi mạt chược, thường ra vào những nơi không phải vũ trường thì cũng là sòng bạc dưới lòng đất, quen biết lớp người trong xã hội thượng lưu không nghề nghiệp, lúc nào cũng vội vã, không làm việc đứng đắn.
3 Cho đến sáng ngày hôm sau khi Mễ Tiệp bị chuông báo đánh thức, trên mặt cô vẫn còn mặt nạ đắp từ tối qua, cô ngủ lúc nào cũng không biết, vội vã sờ mặt, trời ơi, khuôn mặt đã.
4 Mễ Tiệp há hốc miệng nhìn cây cột bằng sắt nguy hiểm đang tức giận trước mặt, ánh mắt trượt xuống trên người anh ta, có duy nhất một chiếc quần đùi sặc sỡ, phía trên quần là cơ bụng sáu múi vừa rồi còn hấp dẫn cô, bây giờ chỉ cảm thấy muôn nôn mửa.
5 Quách Bách Vĩ tan tầm được đồng nghiệp Hoàng Mao Nhi đưa về nhà, nhìn thấy hàng xóm chua ngoa của mình đang đi qua đi lại quanh chiếc xe Passat (1), nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn dưới, giống như đang tìm đồ.
6 Trong phòng làm việc, Quách Bách Vĩ uống trà hút thuốc cùng với người trong cục mới đến Tiểu Trương, còn có nhóm anh em vừa hưởng thụ gió mát của máy điều hòa vừa tán gẫu (1).
7 Còng tay không phải Mễ Tiệp chưa từng đeo qua, lúc mười mấy tuổi vào Cục cảnh sát như vào trong sân nhà mình, tùy tiện vào, tùy tiện ra, đeo còng tay cũng giống như đeo vòng tay, chỉ là không thoải mái thôi.
8 Huấn luyện viên yoga xinh đẹp còn đang hô khẩu hiệu: “Khi hạ người phải thở ra, để phần lưng bạn từ từ nằm xuống sàn nhà, thả lỏng, tứ chi (2 tay + 2 chân) cố gắng duỗi ra, tưởng tượng mình đang ở độ cao vô tận.
9 Quả thực Mễ Tiệp đã bị mộng xuân cả đêm, khi tỉnh lại vẫn còn nhớ rõ ràng là mình đã bị một đôitay có lực vây quanh ở trong mộng, thân thể đàn ông nặng nề đè ở trên người, khiến cô vừa nặng nề đau đớn lại hạnh phúc, có một lực va vào người khiến bụng của côcăng thẳngđến co rút cùng đau đớn, một luồng nhiệt lưu chảy ra từ trong thân thể co rút của cô, Mễ Tiệp lập tức nhảy từ trên giường xuống và vọt thẳng vào nhà vệ sinh, vuốt vuốt mái tóc, lại rên rỉ một tiếng, thì ra là đúng lúc dì cả thân yêu tới thăm người thân.
10 Ngày hôm sau lúc Quách Bách Vĩ đi ra cửa, nhìn thấy hàng xóm khập khễnh đang muốn lái xe vòng qua hàng rào, anh nhìn đồng hồ, thấy thời gian mình hẹn với Tiểu Vương còn dư hơn mười phút, thì lập tức đi tới bên cạnh xe của Mễ Tiệp, hỏi: “Không phải ngày hôm qua tôi đã ghi lại số điện thoại và nhờ bảo vệ đưa cho cô rồi sao? Đến bệnh viện chưa? Tình trạng vết thương thế nào? Bị thương ỡ chỗ nào vậy?”
Mễ Tiệp cũng không ngẩng đầu lên, mà nghiêng người ngồi trên ghế lái xe, trước tiên là di chuyển chân bị thương lên trên, sau đó đó là một chân khác, lúc định đóng cửa xe thì bị Quách Bách Vĩ ngăn lại, liếc nhìn anh một cái, có chút tức giận nhìn anh nói: “Tôi không chọc anh thì anh dậy không nổi hả?”
Quách Bách Vĩ nhìn thấy Mễ Tiệp giống như con gà chọi thì lập tức cười: “Vẫn còn tức giận à? Không phải tôi quan tâm cô đâu, nhưng mà hãy để tôi xem thử cô bị thương ở chỗ nào.
11 Editor: Melodysoyani
Vì tan ca trong giờ cao điểm, nên Mễ Tiệp đã bị ngăn ở ngã tư đường không thể động đậy. Từ trước tới sau đều là xe, mới vừa hạ kính xe xuống thì đã bị khói bụi của những chiếc ô tô đập vào mặt, trực tiếp đến nổi khiến Mễ Tiệp không thể thở, rất nhiều chủ xe thò đầu ra cửa kính rồi nhìn trước nhìn sau chửi mắng, những tiếng mắng mẹ bay vọt ra khỏi cửa sổ xe.
12 Editor: Melodysoyani
Quách Bách Vĩ mở cửa nhà của mình ra, đặt Mễ Tiệp đang giãy dụa lên ghế sa lon rộng rãi, hít một hơi khí lạnh nghiêng đầu kéo cổ áo ra để kiểm tra vết thương.
13 Editor: Melodysoyani.
Lúc Quách Bách Vĩ ôm Mễ Tiệp về nhà của cô, thì gặp được mẹ Khúc Đại và cháu trai của bà ở ngã tư đường. Mẹ Khúc Đại vừa đi vừa ăn chuối tiêu, khi thấy Quách Bách Vĩ ôm Mễ Tiệp thì thiếu chút nữa đã mắc nghẹn, cố nuốt nhiều lần mới có thể nuốt miếng chuối tiêu đó xuống miệng, chỉ vào Mễ Tiệp lắp bắp: “Cô, anh, các người!”
Quách Bách Vĩ chưa kịp nói lời nào, thì Mễ Tiệp đã xấu hổ đến đỏ mặt, trời ạ, sau này làm sao có thể gặp người ta nữa đây.
14 Editor: Melodysoyani.
Buổi sáng khi Mễ Tiệp vừa tỉnh dậy, thì lập tức nhớ lại cuộc thỏa thuận vào tối hôm qua, thật phấn khởi mà, rốt cuộc cũng đợi tới được cơ hội thật tốt để hành hạ tên khốn kiếp kia rồi, nhưng khi nghiêng người lại lập tức lẩm bẩm khổ sở, thân thể giống như bị xe lu nghiền qua vậy, vừa đau lại mệt, chưa hết đau lại nghe thấy tiếng chuông cửa đangbắt đầu vang bài hát con thỏ nhỏ ngoan ngoãn.
15 Quách Bách Vĩ đánh giá căn phòng bừa bộn của Mễ Tiệp, miệng chậc chậc: “Nhìn xem, lộn xộn như vậy, người không biết còn tưởng nơi này là ‘Chiến tranh giữa các vì sao’ đấy!”
“Cho nên.
16 Editor: Melodysoyani.
Mễ Tiệp đã nghỉ ngơi ở nhà năm ngày vì chân bị thương, mỗi ngày đều lên mạng một chút, xem một ít tiểu thuyết, hoặc là pha một bình Thiết Quan Âm, ngồi sát ở dưới mặt đất bên cạnh cửa sổ, ngẩn người luyện tập nghệ thuật uống trà, chờ tên khốn kiếp ở cách vách đi làm về để đưa cơm cho cô.
17 Editor: Peiria
Lúc Quách Bách Vĩ ra khỏi phòng thẩm vấn cũng đã gần mười hai giờ đêm, thẩm vấn kẻ bị tình nghi tốn không ít công sức của anh nhưng anh vẫn chưa quên chuyện làm bò bít tết cho Mễ Tiệp nên đã nhờ lái xe Tiểu Vương đi siêu thị mua một tảng thịt bò nhập khẩu và một túi hoa quả.
18 Edior: Melodysoyani_LQĐ
Cả ngày nay tâm trạng của Quách Bách Vĩ vô cùng tốt, gặp ai cũng cười, còn vỗ vai Hoàng Mao Nhi nói: “Ừm, áo sơ mi này cũng không tệ lắm, rất có mắt nhìn đó.
19 Edit: Thố Lạt
Mễ Tiệp cẩn thận mở băng gạc vướng víu, lộ ra đầu gối đã đóng vảy đen kịt, lấy tay sờ sờ, không có cảm giác, ấn, còn có chút đau. Từ ghế salon đứng lên đi thử vài bước, mặc dù không thể khom lại nhưng đã có thể đi khập khiễng, tâm tình không khỏi tốt lên, nhớ tới buổi sáng Quách Bách Vĩ nói sau bữa cơm chiều muốn cùng cô đi dạo trong tiểu khu, miệng ngân nga bắt đầu tắm rửa, trang điểm.
20 Khi Mễ Tiệp đang trên đường lái xe về nhà, tâm tình vẫn rất tốt, mở mui xe ra để mặc cho gió nóng hầm hập thổi loạn mái tóc mình, vươn tay mở CD lên, giọng hát mộc mạc trầm thấp của Mai Diễm Phương cất lên, "Nữ nhân hoa" là bài hát cô thích nhất, đáng tiếc cô luôn hát lạc giọng, có lần cô đang đắc ý ngâm nga vài câu, lại bị Quách Bách Vĩ châm chọc nói: "Ai yo, cô mau tắt loa đi, đội không hoàn mỹ trên chiếc Passat đó vẫn vặn được đấy[1].