Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hôn Nhân Mạnh Mẽ: Sếp Tha Cho Tôi Đi

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 152
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Truyện Hôn Nhân Mạnh Mẽ: Sếp Tha Cho Tôi Đi của tác giả Giáp Đồng xoay quanh về một người đàn ông anh tuấn cao ngạo là quân khu trưởng quyền cao chức trọng, quân hàm trung tướng, là đại gia quyền thế nhất thủ đô.

Danh sách chương Hôn Nhân Mạnh Mẽ: Sếp Tha Cho Tôi Đi


Chương 121: Trường An, Em Có Nguyện Ý Hay Không?

121 Lúc họ rời đi thì đã là buổi chiều, gần tới buổi tối, Trường An ngồi vào trong xe, Lạc Sâm cũng đi theo vào, anh quay đầu nhìn cô gái bên cạnh, tóc của cô bởi vì thời gian xã giao hơi dài mà có chút rối loạn, vì vậy anh tự nhiên giúp cô vén tóc về phía sau tai.


Loading...

Chương 122: Trường An, Em Có Nguyện Ý Hay Không? (2)

122 Lúc cô ngẩn người, đột nhiên ngoài cửa xuất hiện bóng đen phản chiếu lên cửa thuỷ tinh, sau đó liền nghe được giọng nói trầm thấp của Lạc Sâm. “Rốt cuộc trên người em bẩn như thế nào? Sao lại tắm lâu như vậy?”“Anh.


Chương 123: Cô Thật Sự Quá Mệt Mỏi

123 Trường An nhìn gương mặt đẹp đẽ của anh, trong đôi mắt chứa đầy ngọn lửa thiêu đốt tình cảm, hạnh phúc xảy ra bất chợt, cảm giác triền miên xông thẳng vào trí óc của cô.


Chương 124: Em Được Hưởng Chút Ánh Sáng Của Anh.

124 Ba ngày trước, Phục Linh nhận được tin mình sắp sửa kết hôn. Nhất thời vừa vui sướng, khiếp sợ, vừa kinh ngạc, vô số loại tâm tình kéo tới, cô ão não, ão não tại sao ngay cả một buổi cầu hôn đơn cũng không có, đã quyết định kết hôn?Cô than thở, than thở vì mình sắp sửa đi vào phần mộ hôn nhân, mỗi một lần đi ngang qua phòng của mình, thật giống như đang nhìn thấy một cái quan tài.


Chương 125: Anh Nói Tôi Là Con Nhóc Vô Dụng ?

125 Một lần nữa ngồi vào vị trí này, Phục Linh làm thế nào cũng không tìm lại được cảm giác trước kia, hộ vệ cũng bị cô phân phát ở bốn phía, vốn mặc bộ đồ này đã trở thành tiêu điểm, lại có một đám hộ vệ hầm hố vây quanh, càng khiến người ta tò mò.


Chương 126: Đây Mới Là Cường Hào

126 cho đến nay đã trải qua bao nhiêu năm? Phục Linh bấm ngón tay tính toán, cho đến nay đã trải qua hơn hai mươi năm, bắt đầu từ khi cô từ trong bụng mẹ chui ra ngoài, cũng chưa có ai nói Mạnh Phục Linh cô là đồ bỏ đi!Tiểu học, trường trung học đứng đầu thủ đô, trường trung học số 1, đi du học về, không phải người thông minh nhưng làm được tú bà, đi dạo giữa hàng vạn người muôn màu muôn vẻ.


Chương 127: Kim Gia Kỳ Lạ

127 “A——”Tiếng kêu thảm thiết đột ngột vang lên, chỉ thấy Kim Gia nhẹ bắt cánh tay La Hoa Long, sau đó ngắt một cái, buông xuống. Phục Linh ngơ ngẩn đứng trong tiếng ồn ào, nghe thấy âm thanh kia thật giống như tiếng xương cốt vỡ vụn, sau đó toàn thân cô nổi da gà, giống như toàn bộ đều phảng kháng đứng lên.


Chương 128: Tử Vong

128 Phục Linh không tin. Cô không tin lòng người thật sự có thể tàn nhẫn như thế, có thể phanh thây một người rồi nấu thành thức ăn, sau đó công khai đặt ở trước mặt cô.


Chương 129: Năm Năm Sau

129 Năm năm sau ——Italy, Rome. Ánh nắng nhàn nhạt chiếu rọi ở trên bờ cát, giống như là mang theo tình yêu ấm áp vung vãi ở bốn phía hoặc đứng hoặc nằm trên thân người.


Chương 130: Ai Nói Tôi Xấu Xí

130 Tay mềm mại giống như không xương, làm cho gương mặt lạnh lùng của người đàn ông nhu hòa trong nháy mắt , sau đó cười nói: "Lão đại của chúng tôi tìm cô có một số việc.


Chương 131: Cô Ấy Sẽ Không Chết

131 Xe dừng lại ở biệt thự ven biển, có khúc dương cầm êm tai chậm rãi truyền ra từ bên trong biệt thự, làm cho người nghe chấn động tinh thần. Phục Linh lại lắc lắc đầu, làm bộ dáng xong đời: "Còn chưa ngủ.


Chương 132: Gặp Nhau

132 “Tại sao là bánh bao?” Nhìn hai cái gì đó tròn trịa trong hộp, Phục Linh cảm giác được mình vô cùng ngán, rõ ràng tối ngày hôm qua chưa ăn cái gì, sáng sớm hôm nay lại đói bụng đến phát hoảng, muốn ăn món ăn Italy, lại được hai cái bánh bao nghênh đón.


Chương 133: Người Phụ Nữ Không Tim Không Phổi

133 “Chú Kỳ, dừng xe!”Một tiếng phanh xe vang lên, chiếc xe dừng lại ở ven đường, Đồng Trác Khiêm từ trong xe đi ra, ánh mắt mang theo chút thâm trầm khôi phục sáng ngời trong nháy mắt.


Chương 134: Đính Hôn, Chưa Kết Hôn

134 Sáng sớm hôm sau, Mạnh thiếu gia dậy sớm, bắt đầu tắm rửa gội đầu, mặc vào một bộ tây trang thân sĩ số nhỏ liền đeo cặp sách trên lưng, sau đó về phòng đá giường.


Chương 135: Đồng Trác Khiêm Tìm Tới

135 Ngày 16 tháng 4, là sinh nhật của Hoa Chân. Sáng sớm liền nhận được điện thoại của Hoa Chân, nói là mang theo Tranh Tranh đi hội sở giải trí Tina vui chơi, khóe miệng Phục Linh co giật cúp điện thoại, mặc dù ngoài miệng nói không đi qua, nhưng nhất định là sẽ đi.


Chương 136: Anh Cho Rằng Em Đã Chết

136 Hoa Chân bị Lạc Lịch ôm đi, trong kế hoạch của anh là chuyển qua khách sạn Wies bên cạnh. Tranh Tranh bị cô ôm vào trong ngực, đã ngủ thiếp đi, lông mi thật dài chạm ở trên mặt, đèn đường chiếu xuống hiện lên một bóng mờ đẹp đẽ.


Chương 137: Mạnh Thiếu Gia Mất Tích

137 Trí nhớ ấy là hoang vu như vậy, cho nên Phục Linh giấu nó ở trong góc hoang vu, không nhìn tới không thèm nghĩ nữa, để cho tâm tư của mình từ từ theo nước lũ tản đi.


Chương 138: Tỏ Tình Làm Bạn Là Say Tình Trường

138 Lúc Phục Linh tỉnh lại đã là xế chiều ngày hôm sau, trong mê man cô từ từ mở mắt nhìn thấy chính là phòng làm việc có phong cách đơn giản. Mà phòng làm việc bị chia ra làm hai, Đồng Trác Khiêm bên ngoài yên lặng phê duyệt tài liệu, mà chỗ của cô mà nói trước kia hẳn là một thư phòng nhỏ, mà trong thời gian ngắn ngủi bị cải tạo thành một giường bệnh cao cấp.


Chương 139: Năm Tháng Đã Qua Lâu Như Vậy

139 Chương 139 — Năm tháng đã qua lâu như vậyLần nữa trở lại thủ đô, xe trực tiếp lái đến Tân Hà Uyển, đối mặt với cái nơi vừa quen thuộc vừa xa lạ này, Phục Linh không khỏi cám thán thật sâu.


Chương 142: Tự Mình Gạt Mình

140 Thủ đô, liên tục tối tăm, đúng như tâm tình của người ta, mây đen giăng đầy. Từ khách sạn quốc tế năm sao trở lại Tân Hà Uyển, nhìn cha mẹ mình, một người hôn mê bất tỉnh, một người thần chí không rõ, quả thật một chút tâm tư làm những chuyện khác Phục Linh cũng không có, toàn bộ đều cố gắng nghĩ biện pháp chữa trị khỏi cho họ như thế nào.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Uổng Phí Thông Minh

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 47


Võng Du Thực Vật Sư

Thể loại: Võng Du, Đô Thị

Số chương: 172



Chín Chương Thành Thơ

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 50



Bán Ngâm

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 50



Thiên Nga Thích Ăn Thịt Cóc

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 50


Hoa Hồng Nhỏ Của Anh

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 42


Đường Gia Tiểu Miêu

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 28