21 ( Dạo này phải đi học nên không có thời gian viết truyện, thành that xin lỗi các bạn. . . )Tôi bước vào lớp cùng Kiba, bây giờ vẫncòn sớm nên lớp học không có một ai.
22 Kiba chau mặt, một tay đút túi, một tay gãi gãi mái đầu, miệng không ngừng lẩm bẩm chửi rủa ai đó. Khuôn mặt lạnh lùng, tỏa ra bao nhiêu là sát khí. Đôi chân cậu bước càng lúc càng nhanh, dậm thật mạnh xuống nền.
23 “Có phải … tôi quên gì đó không ?? Một việc … khá là quan trọng …”Kiba hơi ngạc nhiên nhìn Hime. Sao có thể ? Chính tay Kaito đã làm, làm sao có thể như vậy.
24 “ Cạch. Cạch. Cạch “. “ Oáp … “Tôi ngáp dài trong tiếng phấn gõ lên bảng của các thầy cô, tôi gục mặt, tay thì vẽ linh tinh lên vở. “ Nhàm chán thật đấy … “Tôi quay đầu nhìn sang Kiba, hắn ta đeo chiếc mp3, hai tay đặt sau gáy, người ngả ra lưng ghế, chân thì gác lên bàn, ngủ.
25 Tôi chán nản bước ra khỏi cửa lớp, đứng ngoài hành lang vắng tanh. Ngồi chổm xuống, tôi một tay chống cằm, một tay vân vê một lọn tóc, đôi mắt thì mở có một nửa, chán nản nhìn xung quanh …Bỗng dưng, tôi thấy đầu óc mơ màng.
26 * Tiếng chuông vang lên thông báo hết tiết *Đây là lúc cho học sinh về ký túc xá. Tôi cũng đã tỉnh dậy từ tiết 3, giờ mệt mỏi thu gọn sách vở vào trong cặp, thở dài não nề một tiếng.
27 Tôi lắp bắp :- Anh … Anh Kaito …Anh nhìn tôi ấm áp:- Sao? Tôi gãi gãi đầu, đứng bật dậy:- Anh …. Anh đang làm gì ở đây vậy ?- Thế còn em ? Đang làm gì ở khuôn viên B thế này ! Em ở khu A ! Còn nữa, vẫn chưa hết giờ học mà đã mặc thường phục rồi sao ? – Anh hơi cau mày nhìn tôi …- Em … Hết giờ học rồi, hôm nay tiết cuối em được nghỉ nên tính đi tham quan trường.
28 Chiều hôm sau. Kaito và Kiba đã đến nơi. Dù là buổi chiều nhưng ánh nắng đã tắt từ thuở nào. Bầu trời nhuộm một màu đỏ. Những con phố thì thưa thớt, vắng vẻ.
29 Tôi đờ đẫn ngồi trong phòng, một tay chống cằm, mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ. Hôm nay trời đột nhiên trở lạnh hơn bình thường. Chúng tôi được nghỉ.