1 Hoa Mãi Mãi Thuộc Về Gió
Đây là câu chuyện mình đã đăng ở bên phía kênh truyện, vì muốn mọi người được biết nhiều hơn về tác phẩm này, nên mình mới đăng ở sàn truyện, đây là tác phẩm đầu tay của mình, có lẽ nó còn rất nhiều sự thiếu sót, vì vậy mình mong mọi người sẽ bỏ qua, góp ý cho mình chỉnh sửa, và tiếp tục ủng hộ những tác phẩm của mình ^^.
2 Part 2: Khởi Đầu Những Rắc Rối
Sân bay nó diện lên mình 1 chiếc váy màu trắng, mái tóc màu đỏ hung được nó cột cao để lộ làn da trắng ngần mịm màng, cả người nó toát lên 1 vẻ đẹp quyến rủ lạ thường nhưng khuôn mặt của nó thì lạnh lùng 1 cách đáng sợ, điều đó đả khiến mọi người điều chú ý đến nó, bỏ mặc những ánh nhìn soi mói nó bước nhanh đến chỗ bác quản gia.
3 Part3:
_phải làm sao đây họ sắp vào đây rồi_Nó
_tý nữa tôi đếm đến 3 thì chạy theo tôi nghe không_Hắn kiên quyết nói, 2 người bảo vệ đến căn phòq lớp nó *cạch*
_3 chạy_ Thế là hắn nắm lấy cáh tay của nó kéo chạy theo
_2 người kia đứq lại ,đứq lại_2 người bảo vệ không ngừng hò hét bắt tụi nó đứng lại, tụi nó chạy về phía sau sân trườq *á* vì không cẩn thận cả 2 đều lọt xuống 1cái hố, cũq nhờ vậy mà tụi nó đả thoát.
4 Part 4 : Lạc Mất
_Thùy Anh ơi dậy đi học_Bin qua gõ cửa phòq nó nhưng không thấy trả lời mở cửa bước vào thì không thấy nó, thế là bin và hắn đi hx vào lớp
_này sao sáng nay đi học sớm thế_hắn
_thích_ nó lạh lùq
_chép bài_thấy thái độ của nó hắn khó chịu nên cũng lạnh lùng nói
_có tay có chân tự chép_nó
_này nên nhớ tôi là chủ của cô đó nhá_hắn thách thức
_VÔ LÍ VỪA THÔI_ nó tức qá nên hét tóang cả lên thế là gây sự chú ý của tất cả mọi người trong đó có thầy giáo dạy toán
_Hai em kia đả không chú ý nói chuyện riêq, bây giờ còn la hét tronq lớp nữa ra ngoài cho tôi_thầy giáo
_hừ tại anh cả đấy_nó bực dọc
_tại cô thì có_hắn cũng như nó
_tại anh biểu tôi chép bài nên mới dậy còn nói tôi sao_nó
_dậy ai biểu cô hét toáng lên làm gì_hắn
_đả bị phạt mà còn nói chuyện được QUỲ CHO TÔI_thầy giáo tức giận, hết giờ mà cả nó và hắn vẫn chưa được tha mọi người nhìn nó và hắn bàn tán nhưng chủ yếu là hắn
_tại cô hết đây hình tượnq hot boy của tôi đả bị sụp đổ hết rồi_hắn ôm đầu ghé tai nó nói làm cho cái bọn con nhỏ lúc trước gây sự với nó thấy vậy thì tức điên chúnq nhìn nó tức giận rực lửa
_haha cho đáng đời_nó ,hết giờ phạt
_này mua pepsi cho tôi_hắn ra lệ h nó từ chối nhưng sau vẫn phải đi mua cho hắn ,trở về mỉm cừi nguy hiểm khiến hắn rùng mìh nhưng vì khát quá nên hắn không đề phòq và *phụt* hắn vừa mở lon nước ra thì đả bắn đầy mặt hắn, cả lớp thấy vậy thì không khỏi tủm tỉm cừi,c òn nó co dò chạy đi
_Nguyễn Hoàng Thùy Anh tôi không tha cho cô đâu_nói rồi chạy theo nó ,cả 2 chạy vòq vòq qanh trườq mặc cho nhữnq lời bàn tán
_trời sao anh Phong lại như vậy chứ mất hết hình tượng rồi_Nữ sinh 1
_Sao lại thích cái con nhỏ xấu xí đó chứ_ nữ sinh 2 bla bla.
5 Part 5: Anh trai, Ghen
_Em thử nhớ lại xem có lạc nó chỗ nào ngoài chỗ này không_Bin hỏi nó khi cả hai gần như đuối sức nhưng chẳng thể tìm thấy
_Không ngoài chỗ này ra thì em không có đi đâu_Nó nói trong tuyệt vọng
_Vậy em đả làm những gì, có phải liên quan đến vết xước trên cổ em không_Bin
_Thực ra khi chiều cũng xảy ra ẩu đã nên em nghĩ nó bị rơi chỗ này_nó
_Sợi dây chuyền đó quan trọng với em lắm sao_Bin
_Nó là tất cả đối với em, nó là mạng sống của em, chỉ có nó mới giúp em tìm được anh trai mình mà thôi, chính nó là sự sống giúp em sống cho đến hôm nay nếu mất nó em không biết bản thân có sống nổi đến ngày mai không nữa_Nó thành thật nói khóe mắt nó đả cay cay nhưng nó không muốn khóc không muốn bản thân yếu đuối, nhất là trước mặt người lạ mặc dù trong lòng nó đang rất hoang mang sợ hãi
_Em ngồi đây nghĩ tý đi anh tìm thêm lần nữa xem sao _Bin rất lo cho nó thấy nó như vậy không hiểu sao cậu sợ nó sẻ khóc , sẻ đau cậu quyết phải tìm sợi dây chuyền lại cho nó bằng bất cứ giá nào, cậu cứ mò tìm mãi rồi chân cậu dẫm phải cái gì đó cuí xuống nhặt lên thì đúng là sợi dây chuyền, cậu đứng bất động nhìn sợi dây chuyền.
6 Part 6: Ghen, Giải Tỏa
Trong suốt giờ học nó và hắn không ai nói với ai câu nào, hai người cứ như hai tảng băng trong lớp làm cho không khí trong lớp trở nên ngột ngạt một cách lạ thường , mọi người im lặng thinh thít lâu lâu chỉ có tiếng thầy cô giảng bài hay là tiếng bấm viết "reng reng reng" hết gời học mọi người thở phào nhẹ nhỏm, căn tin sau khi lựa chọn một chỗ ngồi lí tưởng nó đeo phone đọc sách bên cạnh còn có một ly capuchino đang nhâm nhi thưởng thức thì "ào" ai đó đổ nước cam vào ng nó
_Xin lỗi bạn mìh không cố ý bạn không sao chứ_Một cô bạn tóc vàng lên tiếq ríu rít xin lỗi, nó thấy vậy cũng không có ý định làm gì cô bạn đứng dậy nó bỏ vào nhà vệ sinh ,nó đâu biết ngay khi nó vừa đi thì có một nụ cườii nguy hiểm xuất hiện trên môi người ấy, nó lấy áo thay "cạch" nó nge có tiếng khóa cửa nhưng nó nghĩ chắc là có người nào đang ở phòng kế bên, mở cửa ra nhưng không được
_Có ai ngoài đó không giúp tôi với_Sau một hồi cố mở nhưng không được nó đành lên tiếng ,nhưng đáp lại nó là một sự im lặng, chuôq vào lớp học nhưng không thấy nó đâu hắn nghĩ chắc nó lại cúp tiết nên không nghĩ nhiều về nó nữa, giờ ra về khi đi qua đám nữ sinh
_Nghe nói phòng vệ sinh nữ bên dãy A không sử dụng được_Nữ sinh 1
_Uk đúng rồi đó, không biết chuyện gì vậy nhỉ_Nữ sinh 2
_Không biết có ai mắc kẹt trong đó không nhỉ, nếu mà mắc kẹt trong đó chắc chết quá nơi đó tôi nghe nói ghê lắm_Nữ sinh 3 bla bla.
7 Part 7
Bin ngồi đút từng muỗng cháo cho nó ăn nhìn nó một cách âu yếm, còn hắn ngồi trên cửa sổ thả hồn theo từng cơn gió
_Mày có cần quan tâm nhỏ đáng ghét này như vậy không , không giống như Bin ngày đầu tiên tao gặp chút nào_Hắn tặc lưỡi lắc đầu nói
_Anh tôi quan tâm tôi có liên quan đến anh sao đồ lắm chuyện_Nó nói, hắn định nói gì đó thì *cạch* bố mẹ nuôi nó bước vào
_Con có sao không, còn đau chỗ nào không_Bà Lan nghẹn ngào nói
_Con không sao đâu mẹ đừng như vậy, mà sao bố mẹ lại ở đây_Nó ngạc nhiên hỏi
_Bà ấy nghe con phải nhập viện thì cuống cuồng một hai ba đòi về cho bằng được đó_Ông Jack kể lể
_Ông còn nói như vậy được sao nhìn nó xem, mới mấy ngày không gặp mà đã gầy đi xanh xao hóc hác hơn hẳn, nhìn nó như vậy sao tôi không lo cho được chứ_Nói đến đầy bà Lan đã òa khóc
_Mẹ con xin lỗi đã làm mẹ lo lắng, mẹ đừng như vậy mà con sai rồi_Nó an ủi
_Bà này thật là thôi nào con nó có sao đâu, mà hai cậu này là_Ông Jack an ủi vợ rồi quay qua Bin và hắn hỏi
_À bố mẹ đây là anh Bin là anh trai của con, cuối cùng con cũng tìm được anh ấy, còn đây là Ken bạn cùng lớp với con_Nó mỉm cừơi hạnh phúc nói
_Con chào cô chú_Đồng thanh
_Ừk chào hai con_Bà Lan và ông Jack mỉm cừơi
_Bin đây sao mới 11 năm không gặp mà con càng ngày càq đẹp trai, không những đẹp trai mà còn phong độ nữa, hồi nhỏ đã đẹp rồi bây giờ con đẹp hơn_Bà Lan tấm tắc khen ngợi
_Mình đây là đứa bé trai mà tôi đã nhìu lần nói cho mình biết đấy, đứa bé mới 7tuổi mà đảã muốn sống tự lập đấy_Bà Lan mỉm cừơi nói
_Là cháu sao , cháu không phải là chủ tịch của công ty B&B bất động sản lớn nhất châu á đó sao_ôq Jack ngạc nhiên
_Dạ đúng là cháu , cám ơn cô chú đã khen, bên cạnh đó cháu rất biết ơn hai người đã nuôi dạy em cháu trong suốt thời gian qua_Bin mỉm cừơi tươi
_Cháu đừng như vậy, chúng ta mới cần cám ơn cháu mới đúng nếu không có cháu thì làm sao chúng ta có được đứa con gái ngoan như vậy chứ_Bà Lan nắm lấy bàn tay Bin nói hạnh phúc
_Ư bố mẹ không quan tâm Bi mà cứ nói chuyện với Bin mãi thôi không chịu đâu_ Nó vờ dỗi khuôn mặt giận dỗi trông đáq yêu vô cùng , vôô tình hành động ấy đảã làm cho tim ai đó lỗi nhịp, rồi cả căn phòq bật cừơi vì cái tính trẻ con của nó.
8 Part8 : Cảm Nắng
_Cô thôi cái trò diễn kịch đó đi, đừng tưởng mình cô muốn làm gì thì làm _Hắn thẳng tay tát Jen khiến mọi người bất ngờ nhất là nó, nó đâu biết tuy hắn đi tới chỗ thầy giáo nhưng hắn luôn hướng về phía nó khi thấy Jen làm nó té thì tim hắn đã nhói như thế nào, rồi còn thấy Jen giả vờ vu oan cho nó làm hắn càng tức hơn
_Còn các người đã biết chuyện gì xảy ra chưa mà đã vu oan cho
Thùy Anh là làm Jen té, biến hết cho tôi trước 3 giây nếu không đừng trách_Hắn nhìn đe dọa từ người, đám đông nhanh chóng giải tán trong sự sợ hãi, hắn bước đến chỗ nó bế nó lên, nãy giờ nó vẫn còn mơ hồ chưa nhận ra chuyện gì thì đã được hắn bế bổng lên
_Nè bỏ tôi xuống đi, tôi có thể đi được mà_Nó hơi xấu hổ khi được hắn bế đi trước mặt mọi người
_Tôi còn chưa xử cô nữa đó, bị như vậy sao lại không lên tiếng chứ, sao lại im lặng chịu đựng như vậy đúng là đồ ngốc xít mà_Hắn mắng nó
_Nè đừng tưởng anh giúp tôi thì muốn nói gì thì nói nhé, bỏ tôi xuốq tôi không cần anh quan tâm_ Nó khó chịu khi thấy hắn như vậy
_Nên nhớ tôi là chủ của cô đó yên lặng đi_Hắn thấy hơi quá với nó nên đành xuống nước, phòng y tế
_Aaaa nhẹ thôi đau chết đi được_Nó giả vờ nhăn nhó
_Ờ xinh lỗi tôi không cố ý_Hắn thấy bộ mặt của nó nhăn nhó như vậy thì hoảng loạn sợ nó đau, còn nó thấy hắn như vậy thì khẻ cười *haha cho mi chết nghe con ,dám bắt nạt ta hả cứ để đó ta hành hạ cho mà biết, này thì chủ này thì tớ nhá haha cho đáng đời nhà ngươi* nó cứ cười như người điên
_Này làm gì nhìn tôi cườii hoài vậy, bộ cảm nắng tôi rồi hả.
9 Part 9: Học Sinh Mới
Cô gái không ngừng bị đánh vào người
_Làm ơn tha cho tôi, anh Bin em xin lỗi em hứa sẻ không như vậy nữa_ Jen nức nở
_Được rồi các người ra ngoài đi_Bin lạnh lùng bước đến chỗ Jen
_Tôi nói cho cô biết ,lần này tôi chỉ cảnh cáo lần sau cô mà còn đụng vào Thùy Anh thì không chỉ có riêng cô mà cả gia đình cô cũng không yên với tôi đâu nghe chưa, bây giờ thì biến đi_Bin lấy tay xiết lấy cái cổ trắng của Jen nói làm cô khó khăn để hô hấp ,khi câu nói vừa dứt thì Bin cũq buôq tay ra Jen ngồi xuống sàn nhà nức nở
_Còn không đi_Hắn lên tiếng, ngay tức khắc Jen chạy đi
_Mày có cần quá đáng như vậy không_Hắn hỏi
_Tao đã làm gì quá đáng sao, tao đã nói rồi bất cứ ai làm em gái tao tổn thương thì người đó chắc chắn không thể sống xót_Bin lạnh lùng nói nhưng cũng không quên kèm cái đánh mắt về phía hắn
_Sao lại nhìn tao như vậy, mày có ý gì nói đi_Vừa nói vừa đưa ly rượi cho Bin
_Chuyện lúc sáng là như thế nào_Bin bây giờ mới dịu giọng lại
_Như mày đã thấy đó tao không có gì để giải thích cả_Hắn tỉnh bơ
_Chẳng lẽ mày thích em tao thật hả_Bin ngiêng đầu nghi hoặc hỏi
_Haizz tao cũng không biết là như thế nào nữa, không biết có phải là yêu hay không nhưng khi không gặp thì nhớ, thấy Bi bị đau hay là gì đó là tao cũng đau theo_Hắn thở dài nói
_Mày nói thật chứ, tao không muốn mày đem em tao ra làm trò để mày mua vui đâu_Bin nhìn thẳng vào mắt hắn nói
_Tao không chắc là tao có yêu Bi hay không nhưng tao chỉ chắc một điều tao tôn trọng và muốn bảo vệ Bi không bao giờ muốn đem Bi ra làm trò đùa_Hắn cũng nhìn vào Bin nói
_Được tao tin mày _Bin nở một nụ cười tươi, nói rồi cả hai bắt đầu vào những cuộc trò chuyện vui vẻ, đang nói chuyện thì điện thoại Bin reo lên là nó gọi
_Alo Bin hả giờ này Bin đi đâu vậy, bỏ bi ở nhà buồn muốn chết_nó nhõng nhẽo nói
_À Bin đang ở bar Bi muốn đến đây chơi thì tới bar lớn nhất thàh phố Bin chờ Bi nhá_Bin mỉm cười dịu dàng nói
_Thật á 10 phút nữa Bi có mặt liền yêu Bin nhất_ Nó vui vẻ
_Bi gọi à_Hắn hỏi
_Ừk nghe rồi mà còn bày đặt hỏi, thôi ra ngoài đi tí cô nàng tới_Nói rồi cả hai khoác vai nhau đi ra trông ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người ,đi tới đâu đám vệ sĩ điều cúi người chào cả hai, những cô gái thì liên tục liếc mắt đưa tình nhưng cả hai vẫn không đoái hoài đến, chọn một chỗ ngồi thích hợp cả hai người chờ nó đến, 10 phút sau nó bước vào làm mọi người đều ngỡ ngàng đặc biệt là những tên con trai phải nói là nhìn nó với ánh mắt thèm thuồng ( diễn ta hưi qá mọi ng thôq cảm :D
_Bi đây này_Bin lớn tiếng, theo tiếng gọi nó đi về phía Bin vừa đi vừa nở một nụ cườii làm tất cả bọn con trai đều xịt máu mũi vì nụ cừi của nó :D
_Bi đừq cười nữa em không thấy mấy cái tên kia đang nhìn em vói ánh mắt thèm thuồng sao _Bin khó chịu lên tiếng
_Trời cười không mà cũng không cho Bi cười Bin đúng là _Nó lắc đầu ngao ngán
_Bin cho Bi lên chơi DJ nhé_Nó ,Bin nge vậy không đồng ý nhưng nó năn nĩ mãi nên cậu đành phải đồng ý, nó vừa lên bầu không khí đã bắt đầu sôi động hơn tiếng nhạc của nó làm mọi người càng hứng thú, một tên bạo dạn cầm ly rượi lên mời nó uốq
_Anh có thể mời em uốq một ly được chứ_Tên tóc vàng
_Xin lỗi tôi còn đang mắc, với lại tôi không biết uống rượi_Nó lạnh lùng
_Trời em nói dối ghê, ai vào đây mà không biết uốq rượi chứ, em uống.
10 Part 10
Nó ôm chầm lấy đứa bé và đứa bé được nó ôm trọn vào trong lòng, chiếc xe thắng nhanh lại khoảng cách giữa nó và chiếc xe chỉ cách 5cm nữa là đụng vào nó mọi người thở vào nhẹ nhỏm và nhanh chóng chạy đến đỡ nó và đứa bé đứng dậy
_Cháu không sao chứ_ Người qua đường lên tiếng hỏi
_Vâng cháu không sao đâu ạ chỉ là xây xát nhẹ thôi ạ _Nó mỉm cườii
_Cám ơn em nhiều lắm, nếu không có em thì không biết con chị nó sẻ như thế nào nữa_Người mẹ của bé trai lên tiếng cám ơn , nó chỉ biết mỉm cười đáp trả
_Em không sao chứ, thật xin lỗi quá_ Chàng trai chủ nhân của chiếc xe bước xuống lên tiếng xin lỗi
_Vâng không sao đâu ạ_Nó nói
_Tay em ,anh nghĩ nó cần đến bệnh viện để băng bó chứ để như vậy anh nghĩ là không ổn_Người thanh niên nắm lấy cánh tay nó nói
_Không sao đâu, chỉ là vết xước ngoài da thôi_Nó từ chối nhưng cuối cùng vẫn phải đi vì mọi người bảo nó nên đi
_Nhà em ở đâu vậy_Sau khi nó được băng bó, người con trai chở nó về, nó vui vẻ chỉ đườq cho chàng trai, xe dừng trước cổng nhà nó bước xuống cám ơn rồi nhanh chóng chạy vào nhà, nhưng phải khự lại bởi câu nói của chàq trai
_Anh là Hàn Vũ rất vui được quen với em, em tên gì có thể cho anh biết tên được không_Hàn Vũ
_E nhgĩ chuyện biết tên hay không, cũng không quan trọng nếu có duyên tức thì sẻ biết, tạm biệt_Nói rồi nó nháy mắt tinh nghịch rồi bức vào nhà, để lại Hàn Vũ đứng si ngốc vì cái nháy mắt của nó ,bất giác trên môi Hàn Vũ nở một nụ cười *nhất định chúng ta sẻ lại gặp nhau anh hứa đấy* đó là suy nghĩ của Hàn Vũ nói rồi anh phóng xe chạy mất hút.
11 Part 11
Nó cứ ngồi thẩn thờ trong phòng không ăn không uống gì cả , điện thoại liên hồi reo lên là số điện thoại của Hàn Vũ
_À Bin có Bi ở nhà không vậy_Vì gọi điện thoại mãi nhưng không có ai nghe máy nên Hàn Vũ quyết định đến nhà nó
_Ừm Bi nó có trong nhà á, mà sao giờ này anh đến tìm Bi có việc gì à_Bin thắc mắc vừa mở cửa vừa nói
_Ờ anh gọi cho Bi mãi không được nên anh lo quá, anh có thể gặp Bi được không_Hàn Vũ
_Được chứ, không hiểu sao nó đi đâu về mà ở trong phòng miết anh lên nói chuyện với nó thử giùm em đi_Bin vui vẻ
_Bi mở cửa cho anh _Hàn Vũ ở ngoài gõ cửa phòng nó, còn nó nghe tiếng Hàn Vũ thì giật mình, tâm trạng nó rất rối bời nó không biết phải làm sao cả
_Em không mở cửa là anh phá cửa vào đó nhá_Hàn Vũ bắt đầu cảm thấy hoang mang, có chút lo láng lên tiếng *cạch*
_Ơ sao anh lại ở đây_Nó giả vờ ngạc nhiên
_Sao anh gọi điện thoại cho em mãi nhưng không thấy ai bắt máy, anh lo quá nên mới qua đây nè_Vừa nói vừa nhéo vào cái má của nó
_Em có sao đâu, máy em để chế độ im lặng nên em không biết, thôi giờ anh thấy em không sao rồi đó anh có thể về nhà yên tâm ngủ nghĩ được rồi_Nó cố tình đuổi khéo
_Em đuổi anh về sao_Hàn Vũ xịu mặt đáng yêu
_Không có em chỉ muốn tốt cho anh thôi, mà em cũng hơi mệt em muốn nghĩ sớm có gì mai gặp nhá_Nó gượng cười
_Thôi được rồi anh về đây, em ngủ ngon nhớ nghĩ sớm nhá_Hàn Vũ mỉm cười hạnh phúc khi nghĩ nó quan tâm đến mình, sau khi tiễn Hàn Vũ về nó lại nhốt mình trong phòng *cốc cốc*
_Bi anh vào nhé_Lời nói kèm theo hành động Bin mở cửa bước vào thì thấy nó đang ngồi ôm lấy bức ảnh gia đình
_Em sao vậy , có chuyện gì sao_Bin lo lắng hỏi khi thấy nó như vậy, còn nó nghe lời Bin hỏi thì giật mình không biết có nên nói cho Bin nghe chuyện nó vừa mới được biết hay không, nó thẩn thờ nhớ lại cuộc đối thoại của nó và bố nó
_Ta nghe nói con đang quen với cậu Lâm Hàn Vũ vừa mới ở nước ngoài chuyển về có phải không_ông Jack
_Ơ chuyện đó bố cũng biết sao_Nó ngượng ngùng nói
_Ta nghĩ con nên dừng lại chuyện yêu đương với Hàn Vũ lại, đừng để tình cảm sâu đậm nữa hãy chấm dứt mọi chuyện đi_ông Jack
_Bố nói vậy là sao, con.
12 Part 12
Chiều nó mặc trên mình bộ đồ tom boy cùng chiếc ván trượt ra công viên, nó phấn khởi vì vừa được thể hiện tài năng của mình vừa được bọn trẻ bao qanh ủng hộ chúng phấn khởi không ngừng reo hò
_Anh ơi anh trượt hay quá có thể tập cho em với được không_Một cậu bé khỏang chừng 7 tuổi chạy đến khuôn mặt phụng phịu trắng trẻo nói
_Được nhưng em trước tiên, em phải có dụng cụ bảo vệ đã_Nó vui vẻ nói xoa đầu cậu bé, đứa bé trai nhìn nó chơm chớp mắt
_Anh cũng không đeo đồ bảo vệ mà, em cũng thấy anh trai em cũng chơi cái này nhưng cũng không cần đeo đồ bảo vệ_Cậu bé lém lĩnh nói
_Đó là vì tụi anh lớn rồi, chơi vững rồi nên cũng không cần đồ bảo vệ, nhưng đôi khi anh vẫn phải đeo đồ bảo vệ đó nhóc_Nó nháy mắt tinh nghịch
_Vâng ạ em hiểu rồi, vậy ngày mai em ra đây anh dạy cho em nhé_Cậu bé nói
_Nhóc này không phải e nói anh trai của em cũng biết chơi cái này , sao em không nói anh trai dạy cho _Nó hỏi
_Anh trai em không dạy đâu ạ, anh ấy nói em còn nhỏ không nên chơi những trò như thế này, anh này em lớn rồi đúng không, tại sao ai cũng nói em còn nhỏ, em đã 7 tuổi rồi chứ bộ_Cậu bé phụng phịu nói
_Thôi nào đừng như vậy, để mai anh dạy cho em chơi được chưa người lớn_Nó bật cười thích thú
_Được ạ vậy thôi nhé tạm biệt anh, à mà quên em tên là Rin, còn anh anh tên gì_Rin vui vẻ phấn khởi nói
_Anh sao, em cứ gọi anh là Bi nhé_Nó nói ,tạm biệt Rin lúc đó trời cũng xế chiều ,đang đi nó bỗng khự lại khi thấy hắn đang đi với Lyna hai người vui vẻ nói chuyện trên tay mỗi người còn cầm mỗi cây kem nữa, nở một nụ cười thích thú nó trượt nhanh về phía hai người
_Vợ à em đi đâu vậy, ơ cái thằng này là ai vậy_Chắn ngang hai người đó lại nó nói
_Ơ anh là ai, sao lại nói tôi là vợ anh ,xin lỗi chắc anh nhận nhầm người rồi_Lyna bối rối vì tự nhiên khi không có người nhận mình là vợ của người ta
_Ơ em sao em lại như vậy, em định trốn anh, giả vờ không biết anh sao_Nó nhìn cái bản mặt bối rối của Lyna rất buồn cười, nhưng lỡ ném lao thì phải theo lao, nó cố gắq nhịn cười nói
_Tôi không quen anh, làm ơn tránh ra cho chúng tôi đi_Lyna lạnh lùng
_Cô ấy nói là không quen cậu rồi thì làm ơn tránh đườq giùm đi, đừng có ở đó mà thấy con gái đẹp là giở ba cái trò quấy rối nhận bừa như vậy_Nảy giờ hắn im lặng quan sát nhng cuối cùng cũng lạnh giọng lên tiếng
_Anh là gì mà nói tôi chứ, không phải phận sự của anh làm ơn tránh ra_Nó khi thấy biểu hiện của hắn thì càng hứng thú hơn, trong lòng nó thầm đang cười lớn
_Sao lại không phải phận sự của tôi chứ, tôi là bạn.
13 Part 13 : Hàn Băng
Cuối tuần Hàn Vũ đang ngồi nói chuyện cùng với hắn và Bin, hắn thì thấy khá là khó chịu về chuyện nó sẻ về gặp bố của hắn
_Bi em.
14 Part 14
_Anh đi theo tôi làm gì_Nó trong bộ đồ đen tóc thả khuôn mặt được che bởi chiếc mũ lưỡi trai đen, giọng nói lạnh tanh
_Hàn Băng cô đã trở lại, một năm qua cô đã đi đâu vậy_Hắn nói có xen chút vui mừng vì lâu rồi hắn mới được gặp lại Hàn Băng nó
_ Tôi đi đâu có liên quan đến anh sao, đừng có quan tâm tôi_Nó không nhận ra hắn vì giờ hắn cũng đang cải trang chỉ biết hắn là sát thủ số 2 mà thôi
_Lâu rồi mới gặp lại, cô có cần lạnh nhạt như vậy không_Hắn cười nói, tuy lời nói của nó có lạnh lùnq đến đâu nhưnq hắn vẫn thích cái giọnq nói lạnh lùnng đó
_Thôi đủ rồi, không được đi theo tôi nữa, tôi đi đây_Nói rồi nó biến mất sau màn đêm đen dày đặc kia, bóng tối bây giờ bao trùm lên hắn
_Cô vẫn kiệm lời, vẫn lạnh lùnng như ngày nào nhỉ_Nở một nụ cười rồi hắn cũnng rời đi * TẠI NHÀ CỦA BỐ MẸ NUÔI NÓ *
_Con đã quyết định rồi sao_Ông Jack hỏi nó
_vâng ạ, thời gian huấn luyện khỏang bao lâu ạ_Nó kiên quyết
_Nếu nhanh thì sẽ là một tuần còn lâu thì sẽ là một thánng, cái đó tùy vào con_Ông Jacks nghiêm túc nói, đợt huấn luyện này của nó là sẽ tiếp xúc với máu nó muốn bản thân phải biết kiềm chế với loại chất lỏng khủnq khiếp này, nguyên nhân nó sợ máu chính là lúc vào năm nó 5 tuổi khi nó chứng kiến bố mẹ nó chết và nó nhìn thấy máu nhữnng lúc như vậy mắt của nó sẽ trở nên đỏ ngầu và đây cũng là lí do vì sao lúc trước ở quán bar Bin đã bịt mắt nó không cho nó thấy máu
_Vâng ạ con sẽ ra sớm thôi, nếu mẹ hay anh con có hỏi thì bố giải quyết giúp con_Nó ánh mắt chân thành
_Được_Ông Jack
_Bi.
15 Part 15: Đột Nhập
Nó cùng với Lyna cả hai điều diện lên mình bộ đồ đen bó sát Lyna cột tóc cao để lộ cái cổ trắng của cô, còn nó thì xõa tóc trên đầu đội một chiếc mũ lưỡi trai đen che gần hết nữa khuôn mặt
_Con đã chuẩn bị rồi chứ_Tiếng ông jack vang vọng bên tai nhờ thiết bị nghe cực kì nhỏ được ông thiết kế, ông vốn là một điệp viên nên viêc này nó cần ông giúp một tay,ông sé là người giám sát mọi hoạt động của căn nhà và chỉ đường đi nước bước cho tụi nó
_Con đã chuẩn bị sẵn sàng rồi ạ, bố yên tâm đi con không sao đâu_Nó chắc nịch nói, rồi ra hiệu cho Lyna cả hai cùng nhau vượt qua bức tường đi vào bên trong
_Căn nhà có khoảng 100 người canh gác khắp mọi nơi nên con cần cẩn thận_Ông jack nói khi nhìn qua cammera
_Rẻ trái có một cái ngã rẽ ở đó có hai người canh gác tụi con cần hạ gục họ để có con đường tắt nhanh nhất_Ông jack, theo như lời nói tụi nó đi đến hai tên vệ sĩ vừa thấy tụi nó định lên tiếng thì đã chết vì bị bắn, Lyna lấy trong túi ra một gói gì đó không hiểu sao sau vài gây máu của chúng đã biến mất
_Đsx xong rồi bố à, tiếp theo sẽ như thế nào ạ_Nó vừa đi vừa nói ánh mắt không ngừng dò xét khắp mọi nơi
_Cứ đi thẳng ,tiếp theo các con có thể thoải mái có lẽ là đến giờ thay ca nên chúng không có ở các dãy lang phía trước, vì vây các con có 2 phút để vượt qua các hành lang đó thì sẽ đến được phòng ông ta_Ông jack cẩn thận tỉ mỹ nói
_Được rồi ạ_Nói rồi từng bước chân của nó và Lyna ngày càng nhanh, đang đi đột ngột giọng nói của ông jack vang lên
_Cẩn thận trốn đi bọn vệ sĩ không biết từ đâu đến khoảng 20 người chúng đang tức tốc đến chỗ của các con chỉ cách một mét nữa thôi_Ông jack hoảng hốt vì không hiểu từng đâu có một đám người đột nhiên hướng đến chỗ nó mà đi tới, vừa nghe được lời nói của ông đôi chân mày của nó lập tức nhíu lại nhưng nhanh chóng giãn ra
_khốn kiếp chắc chắn là có kẻ đột nhập vì vậy chúng ta cần tăng cường cảnh gác ,nhanh chóng tìm ra kẻ đột nhập nhanh lên_Tiếng 1 tên trong đám vệ sĩ,ở phía trên trần nhà nó và Lyna đang bám chắc vào đó,từng giọt mồ hôi không ngừng chảy dài trên khuôn mặt cả hai nhưng ở họ vẫn toát lên vẻ lạnh lùng.
16 Part 16: Bi Kịch
_Có chuyện gì vậy, Bin Bin nói đi có chuyện gì vậy_Hắn hoảng loạn nói
_Bi nó gặp chuyện rồi, đi đi mau đến chỗ con bé nhanh lên_Dường như sau câu nói của hắn đã làm Bin bừng tỉnh cậu cùng hắn nhanh chóng chạy ra ngoài * cuộc thoại lúc nảy *
_Alo ai vậy _Bin hỏi
_Ta đây bác Jack đây_Ông Jack
_Có chuyện gì mà bác gọi vào giờ này ạ, à mà bác Bi có ở nhà bác không ạ_ Bin lo lắng nói
_Bin cháu bình tĩnh nghe ta nói đây này , Bi nó đã tìm được kẻ giết bố mẹ cháu nên nó đang ở nhà kẻ đó để trả thù, ta xin lỗi vì đã giấu con, con bé hiện đang ở đường xxxy khu nhà xy con hãy mau đến giúp con bé nhanh lên kẻo không kịp_Ông Jack nói trong sự ân hận, nhưng trong đó đa phần là sự hối thúc *Trở lại hắn với Bin*
*Bi à em nhất quyết phải chống cự chờ cho đến khi anh đến nhé , nhất định phải chờ anh nhé, làm ơn đừng bỏ anh* nắm chắc vô lăng trong tay cậu lái xe trong sự hỗn loạn
*Bi ngốc nhất định cô không được xảy ra chuyện gì đó, cô không được bỏ tôi đi đâu, tôi còn chưa nói lời yêu cô nên cô không được bỏ tôi mà đi đâu, cô ác lắm đã đánh mắt trá tim tôi rồi bây giờ thì cô lại rời bỏ tôi sao, không tôi nhất quyết không để cô rời xa tôi đâu* đó là suy nghĩ của hắn *Trở về chỗ của nó*
_Cô nói như vậy thì cô đã biết hết mọi chuyện rồi sao_Ông Minh Khang
_Chuyện đó có còn quan trọng nữa sao_Nó nhếch môi, vào hôm Lyna nhất quyết đòi đi theo nó ,không hiểu sao nó cảm thấy có chút gì đó là lạ ở Lyna rồi vô tình nó nghe được cuộc nói chuyện của Lyna với ai đó thì nó đã rất buồn nó không ngờ Lyna lại phản bội nó
_Được lắm để xem cái chết tới nơi rồi, ta xem cô còn mạnh miệng được nữa không_Ông Khang tức giận khi thấy thái độ khinh khỉnh, không xem ai ra gì của nó
_Lyna điều cuối tôi muốn hỏi cô, khi cô phản bội tôi lúc đó cô có nghĩ đến tình bạn của chúng ta không_Nó lạnh lùng xoay người lại đối diện với Lyna, Lyna im lặng không nói ánh mắt đau thương khẩu súng vẫn chỉ về phía nó, cô rất muốn nói " Có, tớ đã nghĩ rất nhiều, nhưng không thể nào làm khác được, xin lỗi cậu" nhưng cô dường như chẳng có đủ can đảm để mở lời
_Được rôi xem như tôi đã nhìn nhầm cô vậy, tình bạn của chúng ta kết thúc ở đây_Nó cay đắng nhắm mắt lại những kí ức tuổi thơ lại hiện về như một đoạn phim *Đoàng*.
17 Part 17
_Hàn Vũ con. . con tại sao con lại làm như vậy tại sao con lại đỡ viên đạn đó_Ông Khang bàng hoàng khi Hàn Vũ đỡ viên đạn cho nó
_Con xin lỗi.
18 Part 18
*Chà không ngờ ở đây mà mình cũng được xem phim miễn phí nhỉ* đó là suy nghĩ của nó khi thấy hắn đang ôm hôn một cô gái nào đó
_Cô làm gì ở đây_Cảm giác như có người đang nhìn mình, hắn dừng lại và phát hiện ra nó đang nhìn về phía hắn
_Tại sao tôi không được ở đây nhỉ_Nó khinh khỉnh nhìn hắn
_Đó chẳng phải là Thùy Anh sao_Cô gái hôn hắn không ai khác chính là Lyna, cô sợ hãi khi thấy nó, chân mày nó khẽ nhíu lại
_Cái trường chết tiệt_Nó tức giận bỏ đi khi một lần nữa có người gọi nó là Thùy Anh *Giờ vào lớp* khi nó bước vào ai.
19 Part 19
_Cô thấy thế nào, nơi đây đẹp chứ_Hắn bước đến hỏi nó
_Ừk nơi đây đẹp lắm, hình như tôi đã từng đến đây rồi thì phải, nhưng không hiểu sao tôi không thể nhớ ra được_Nó nhăn nhó nói
_Không nhớ thì thôi đừng cố nhớ làm gì_Hắn nhìn về một phía xa xăm nói
_Sao anh biết được nơi này hay vậy_Nó hỏi
_Nơi đây là tôi vô tình biết được, và chính nơi đây là nơi tôi đã gặp một người con gái khiến trái tim tôi rung động, làm cho tôi biết lo lắng ,biết quan tâm đến người khác_Hắn ánh mắt chân thành, đầy sự yêu thương, khẽ nói
_Cô gái đó có phải là Thùy Anh không _Nó không hiểu sao khi nghe những lời hắn nói thì trái tim nó khẽ đau thắt
_Ừk , để tôi đưa cô đến nơi này_Nói rồi nắm lấy bàn tay nó đi
_Đây là mộ của cô ấy, cô thấy thế nào cô ấy giống cô chứ_Hắn
_Sao.
20 Part 20
_Thưa ông chủ hiện cô chủ đang ở nhà bạn ạ, vài hôm trước cô có bị bệnh nhưng đã khỏe rồi ạ_Người vệ sĩ nói với ông Khang
_Bạn sao, người đó là ai_Ông Khang khẽ nhíu mày nói
_Đây là thông tin về người bạn của cô chủ_Người vệ sĩ
_Được rồi cậu đi ra đi_Ông Khang nhẹ nhàng nói, ông chăm chú xem những thông tin trên tập hồ sơ, rồi ông bất động, bàng hoàng không tin vào những gì bản thân ông vừa xem thấy nữa *Trời ơi thật là trớ trêu, Hàn Phong sau bao nhiêu năm cuối cùng ta cũng tìm được con rồi, nhưng tại sao.