Lạc Nguyệt, xuyên về Hạ Kinh Quốc, hoàn một mối lương duyên ấn định ngàn năm. Chàng, Phương Kỳ, Kỳ vương gia Hạ Kinh quốc, nhất nhất tâm niệm chờ mong thiên định lương duyên hoàn.
"Không. . . Mẹ ơi!!Mẹ dậy đi,đừng nằm nữa!!Huhu. . Bố ơi,bố dậy đi,bố đã hứa sẽ cho con đi chơi mà!Đúng không,bố?""Onii-chan. . . Anh gọi bố mẹ dậy đi!Bố mẹ bảo ngủ nhiều sẽ thành con heo,nằm nhiều là không tốt!!""Huhuhu.