61 Nó chạy một mạch ra khỏi bar trời đã mưa rào, máu trên tay không ngừng chảy nó chạy cồng viên ngồi sụp xuống ánh mắt nó toát lên sự đau khổi và hối hận , nó đã tin tưởng hắn mà hắn làm thế với nó, hắn coi nó là gì c...
62 Sáng hôm sau những ta nắng chiếu từ cửa sổ rọi vào khuôn mặt thiên sứ của nó, nó vẫn đang trong giấc ngủ cảm căn biệt thự vắng tanh, Yun vs Kin vs Min thì lại đi đến trường rồi , cô để cho nó nghỉ học vì hôm qua nó đã rất...
63 Quay trở lại với nó Sau khi đã đến Pháp nó đi về biệt thự cất hành lý''Tiểu thư người đã về'' Ông quản gia cúi đầu chào nó ''Ông hãy giúp ta cất hành lý lên phòng'' Ông quản gia nhìn xung quoanh tỏ vẻ ngạc nhiên sao hôm nay tiểu thư lại quay về 1 mình mọi lần về là toàn đi chung với 3 tiểu thư kia, nó nhìn ông quản gia đang ngớ ngẩn nhìn nó bật cười ''Hôm nay bọn nó không về cùng ta đâu, mà ông có vẻ ngạc nhiên lắm sao''''À vâng, mà tiểu thư tay của người'' Ông QG nhìn xuống thấy tay nó đang băng bó, nó xua tay rồi nói ''Không sao không sao chẳng qua ta vận động mạnh lên bị trẹo tay thôi chứ không sao đâu'' Nó toát mồ hôi nói nếu như ông QG mà nói với ba ma nó là nó bị thương ở tay thì nó chết chắc với mama nó sẽ bị lôi cổ về Pháp mà ở đây luôn quá =.
64 ''Yun à đến bệnh viện mau đi Zan đang ở bệnh viện đây này'' giọng của Tey rất sợ hãi, trong lòng anh đang sợ sẽ có chuyện gì không hay xảy ra với nó, nói xong Tey cụp máy ''Zan à xin em đừng xảy ra chuyện gì'' Tey ôm chặt nó trong lòng đang rất run sợ Ở bên này ''Cái gì bệnh viện'' ''Alo anh Tey anh Tey'' Yun sợ hãi nói to lên ''Ngọc em có chuyện gì sao'' Cô giáo quay xuống cả lớp nhìn vào Yun ''Zan , zan bị làm sao'' Min lay người Yun ''Ở.
65 Nhìn thấy Tey ôm nó trong lòng hắn cảm thấy rất tức giận, nhưng hắn có quyền gì được ghen được tức giận sau khi đã làm tổn thương nó, những ánh mắt tức giận của nó dành cho hắn, hắn cảm thấy rất đau lòng, nó đã nhìn thấy hắn nhưng nó lại không nhìn vào ánh mắt của hắn, nó vẫn không thể tha thứ cho hắn sau những chuyện hắn đã làm nó đã bị hắn làm cho tổn thương bảo tha thứ thì là điều rất khó ''Zan à đã có chuyện gì xảy ra ở Pháp với mày vậy hả nói đi '' Yun hét vào mặt nó ''Chuyện của Bang Tianna gọi tao về để xử lý, một số hàng ở bang bị bọn phản động bang lấy cắp mất, đêm đó tao đang cùng mọi người nấp để bắt bọn nó , đã xông ra đánh để lấy lại được hàng thì thằng khốn nào đó đánh vào tay của tao , máu chảy nhiều , nhưng vẫn cố đánh mọi người lấy được hàng rồi bọn chúng đã chạy thoát một vào tên đã đưa về bang tra khảo'' Nó cau mày ''Chuyên nguy hiểm như thế sao mày không bảo bọn tao đi cùng '' Min bực mình ''Thôi tự tao là được rồi kéo thêm bọn mày thì không được đâu'' Nó ôm cánh tay phải''Em giỏi lắm có tin anh sẽ bảo với ba ma không hả'' Gin véo má nó trừng mắt nhìn '' hê hê gì mà nóng thế anh hai đẹp trai'' nó bộc lộ mặt tươi cười nịnh nọt rồi chuyển ngay sang bộ mặt khác '' Đừng bảo mà '' Khuôn mặt của nó lần này thật đáng thương ba ma nó mà biết chuyện nó sẽ bị gồng cổ về Pháp dốt ở biệt thự cấm túc luôn và quan trọng là không bao giờ được về nữa, nó cực kỳ sợ ba ma ba ma nó luôn nghiêm khắc với nó để sau này nó có thể lên làm chủ tịch của Nguyễn Hoàng 1 cách chín chắn và biết suy nghĩ hơn ''Được thôi tha cho em lần này trông em có vẻ đáng thương nên anh tha cho'' Gin được nước lên mặt nhưng Bốp , nó đấm thẳng vào '' chỗ ấy'' một cách không thương tiếc rồi hả hê cười, Gin lăn ra sàn với vẻ mặc cực kỳ tội nghiệp dau đến mức mặt ngu ngu luôn không thể nói được cái gì nữa''Zan em không sao chứ'' Hắn đi đến Nó không thèm ngước mặt lên nhìn hắn, nó chỉ cười nhạt, ''Tôi không muốn nhìn thấy anh'' một câu nói làm tim hắn đau thắt lại, mọi người nhìn sang hắn ''Zan à mày biết jen lo ày lắm không'' Kin nói ''tao không muốn nhìn ĐI RA'' Nó nói xong lạnh lùng nằm xuống ngủ, Hắn đi ra ngoài, nó không muốn gặp hắn nữa rồi, nó xua đuổi hắn hắn vò đầu , phải làm sao mới được đây, mọi người cũng đi ra ngoài đóng cửa phòng lại cho nó, mọi người đưa hắn ra ngoài hắn cứ bước đi 1 cách thất thần cùng khuôn mặt vô cảm Còn nó hắn đã làm nó đã và tổn thương hắn đã quát nó và mắng nó thậm tệ mà, nó không muốn tha thứ cho hành động của hắn, nó mệt mỏi lắm.
66 Nó ở trong phòng, bao quanh là mùi sát trùng, nó nhìn ra ngoài trời hôm nay thật yên bình những cơn gió mùa thu len lỏi thổi vào trong phòng bệnh, ngay bây giờ nó muốn ôm lấy hăn, những lời nói của nó vừa rồi nó nói ra no...
67 Lại một lần nữa cô ta thật sực chọc giận nó , lần này chính tay nó phải giết chết cô ta, nó từ từ bước xuống gường đi tới gần cô ta với khuôn mặt của ác quỷ''Cô định làm gì'' Cô ta nhìn nó , nó đã trở thành 1 con quỷ rồi ''Cô sẽ phải hối hận khi đã chọc g...
68 Sau khi chữa trị cho Car xong hắn đưa Carterlin ra khỏi bệnh viện rồi thả cô ta xuống ''Jen à em lại làm gì sai nữa rồi đúng không'' Cô ta nhìn hắn bằng mắt mềm yếu '''chuyện ở công ty ba em anh sẽ bảo ba anh giải quyết'' Hắn bước đi từng bước , hắn rất sợ ánh mắt đó của cô ta ''Em rất sợ'' Cô ta run người''Không sao, không có gì đâu em lên xe đi anh đưa em về'' Hắn mệt mỏi mà nói, tim hắn tan rụng từng mảnh, nhìn người con gái mình yêu nhìn mình bằng ánh mắt chứa đựng những thù hận và khinh ghét thì cảm giác sẽ như thế nào, cô ta nhìn hắn rồi bước lên xe, hắn lái xe đi về biệt thự, những câu nói cúa nó hắn đều nhớ rõ hết, hắn thật sự không muốn vậy đâu, hôm nay hắn đến bệnh viện với mục đính là xin lỗi nó, để nó tha lỗi nhưng hắn đã càng làm mọi chuyện tan vỡ hơn Về đế biệt thư hắn đưa Carterlin vào nhà, Gin, Jin, kan thì đang ngồi uống trà, nghịch điện thoại, hắn mở cửa vào, khuôn mặt tràn ngập sự vô cảm, bọn hắn dừng lại nhìn hắn''Jen mày có chuyện gì vậy '' Kan nhìn vẻ mặt của hắn anh biết chỉ khi nào có chuyện thì hắn mới như vậy ''Không có gì đâu, tao lên phòng đây'' giọng nói lạnh lùng đến lạnh cả sống lưng, khuô mặt không lộ chút biểu cảm hắn đi lên cầu thang ''Thằng này nó bị sao vậy '' Jin lắc đầu nói ''Chắc là vì Zan rồi'' Thấy Carterlin ngồi xuống Kan chậm chạp nói ''Carterlin'' ''Chuyện gì vậy anh'' Cô ta quay sang đối mặt với Kan ''Em về Anh đi'' Đùng câu nói của Kan làm cô ta rất bất ngờ cô ta trò to mắt sang nhìn Kan, vì Kan đã biết hết những gì cô ta làm với Zan, nhưng anh lại im lặng không nói, anh không muốn làm mọi chuyện rắc rối thêm nữa, ngày xưa Carterlin đứa em gái mà anh yêu quý đâu có như thế này, bây giờ cô đã thay đổi rồi, không còn là Carterlin của lúc xưa nữa cô đã trở thành 1 con người rất độc đoán, ích kỷ chỉ muốn thứ gì cô thích là của riêng mình ''Kan à mày nói gì vậy sao lại bảo Car về '' Jin cũng bất ngờ không kém nhìn sang Kan''Anh biết, em yêu Jen có đúng không '' Kan từ từ uống trà ''Cái gì'' Gin và Jin suýt nữa phụt trà ra , trố mắt nhìn Carterlin , Car thì nắm chặt chiếc váy, nhìn xuống đất ''Mày đang nói cái gì vậy Kan, anh em mà yêu nhau cái gì chứ'' Jin đặt tách trà xuống''Phải Em yêu Anh ấy'' Cô ta nắm chặt váy rồi thốt ra Jin và Gin rất bất ngờ, mắt chữ O miệng chữ A nhìn Carterlin (mất hình tượng quá mấy anh ơi =.
69 ''Em không biết rằng trong trái tim Jen chỉ có 1 người con gái thôi sao'' Kan đặt ly trà xuống ''Em biết, biết rất rõ'' Cô ta cắn chặt miệng, túm lấy cái váy ''Phải không sai người đó chính là Zan'' Kan nhìn cô ta nói ''Tại sao không phải là em '' Từng giọt nước mắt li ty chảy xuống ''Bao nhiêu lắm qua Jen nó chỉ coi em như 1 người em gái mà nó yêu thương trân trọng thôi, em hiểu chưa, với Jen em chỉ là em gái''''Anh Kan à em yêu anh ấy yêu rất nhiều, em không muốn ánh ấy xem em chỉ như là 1 người em gái'' ''Dù em có làm gì thì trong trái tim Jen nó cũng chỉ có và yêu 1 người con gái thôi đó là Zan em không thể thay đổi được gì đâu'' Kan đi đến gần cô ta ''Nghe lời anh về Anh đi ''Không em không về em không muốn về'' Cô ta đứng dậy Kan bât ngờ đứng khựng lại nhìn cô ta ''Dù cho như thế nào Em cũng khiến Jen phải yêu em cho dù có dùng thủ đoạn nào đi nữa' Nói xong cô ta chạy lên lầu Kan ngồi xuống ghê, Jin và Gin cũng rất bất ngờ không kém, nhưng nếu cô làm gì với Zan thì Gin sẽ không bao giờ tha thứ cho cô đâu dù cô có là em gái của ai đi chăng nữa Hắn đi lên phòng mở tủ đựng rượu ra lôi chai wicky xuống, hắn ngồi xuống ghế, ánh mắt vô cảm nhìn lên bức tường được treo bức ánh to của 1 người con gái, người con gái đó đang ngủ như thiên thần mái tóc tỏa ra rất đẹp, đôi cánh thiên thần cụp lại đôi mắt lúc ngủ cũng rất hút hết được hồn người khác, hàng lông mi dài dày cong vút đôi môi mỏng đẹp tựa như cánh hoa anh đào, trên người mặc bộ váy của thần thoại Hy lạp màu trắng dài, trên đầu đội 1 chiếc vương miện chẳng khác nào người của Thiên Giới, đó chính là nó người con gái của băng, hắn đã được Yun cho bức ảnh này khi lần đầu tiên nhìn vào hắn say mê nó 1 cách điên cuồng, chỉ muốn giữ nó luôn là của hắn, vì hắn sợ sẽ luôn có người cướp nó đi khỏi hắn , nhìn lên trên tấm ảnh một cách vô hồn, nó như đang ngủ 1 cách nhẹ nhàng say mê được lòng người, khác xa với khuôn mặt lúc ở bệnh viện của nó, khuôn mặt đó chứa đầu thù hận nhìn hắn, hắn bóp vỡ cái ly, những mảnh thủy tinh đâm vào tay, những giọt máu tý tách chảy xuống , nhưng hắn vẫn lạnh lùng , hắn sai , làm tổn thương nó đến 3 lần, những giọt nước mắt nhỏ chảy dài xuống, lần đầu, lần đẩu tiên hắn đã rơi nước mắt vì 1 người con gái, là nó từ trước đến giờ chưa ai nhìn thấy hắn khóc, hắn luôn lạnh lùng trong bất cứ hoàn cảnh nào nhưng lần này hắn đau lắmHắn đi lên gường nằm, đôi mắt vô cảm cứ nhìn 1 thứ gì đó bàn tay đã thấm máu đầy ga gường màu trắng, hắn thiếp đi, mấy ngày qua hắn đã chưa có giấc ngủ nào rồi, trong miệng luôn lầm bẩm '' Zan à.
70 Quay trở về với nóSau một lúc nó đã chấn an được tinh thần Yun đưa nó lên gường ngồi nó nhìn ra ngoài cửa sổ, những làn gió len lỏi phả vào mặt nó bên ngoài rất yên tĩnh như không 1 tiếng động , chỉ có những lúc như thế này nó mới có thể trấn an được cảm xúc, nghĩ đến những chuyện vừa xảy ra tim nó đau như bị ai bóp nghẹt, đau đớn lắm , kìm nén nước mắt nó không muốn khóc nó không muốn ai nhìn thấy nó lúc yếu đuổi nhất kể cả Yun''Chuyện gì đã vừa xảy ra vậy '' Yun ngồi xuống bên cạnh nó ''Kết thúc rồi''Nó cười nhạt nói hai từ kết thúc sao mà dễ dàng quá nhưng nó không thể làm được ''Nói những lời đuổi Jen đi mày thanh thản lắm sao''''Tao muốn về nhà'' Nó nhìn Yun 'Mày đã cảm thấy bình phục chưa'' ''Tao khỏe rồi ngay bây giờ về thôi'' Nó thở dài đứng dậy đi vào phòng thay quần áo, yun ở ngoài sắp sếp đồ đạc Yun để nó vào xe ra cốp cất đồ đạc, nó nằm xuống , mệt mỏi từ từ nhắm mắt lại , nó ước gì nó có thể quên hết đi mọi thứ về hắn, vừa nãy nó đau khổ đến mức chỉ muốn rời bỏ nơi này đi về Pháp, ở Pháp nó mới sống được sống yên bình, nhưng hình ảnh về hắn nụ cười của hắn dành cho nó, nó cắn chặt môi nó không thể nó không muốn đi !! Jen tại sao anh không tin em.
71 Sáng sớm cả sân trường đã tấp nập học viên, cả học viện đâu đâu cũng thấy, nào là nói chuyện, đọc sách, nghịch đthoại, chụp ảnh, 4 chiếc xe ô tô của bọn nó phi thẳng vào sân trường cạnh bãi đậu xe, bước xuống người con gái đầu tiên ánh mắt vô cảm, khuôn mặt lạnh lùng, ảm đạm đi trước, tiếp theo là 3 cô gái khuôn mặt vui vẻ hơn và luôn cười, mỗi người 1 vẻ, tất cả trường cứ nhìn bọn như sinh vật lạ, vì hôm nay khác lên người bộ đồng phụ của mùa thu-đông nên chúng nó rất khác , mọi người thấy chúng nó hầu như mặc đồ gì cũng đều rất đẹp, đi đến đâu cũng đều nhận được những ánh mắt ngưỡng mộ nhiều vô kể, nó cứ lạnh lùng đi trước chả quan tâm , cứ coi như không có chuyện gì đi thẳng, Yun với Kin thì cười lại làm bọn con trai mất thêm vài lít máu nữa, vừa sáng sớm ngày ra mất nhiều máu như thế chịu làm sao nổi, Min ôm tập vở đi đằng sau ''Họ đẹp quá'' 1 đám nữ sinh ngồi gần đó ngưỡng mộ nhìn bọn nó ''Tao thích vẻ lạnh lùng của chị Zan >.
72 Bọn hắn và bọn nó xuống canteen ăn, Tey kéo kéo tay nó xuống, nhìn thấy hắn lúc này nó không thể nuốt nổi được, chợt nhớ ra mình để quên tài liệu ở xe ''Anh vào ăn đi em sẽ quay lại sau'' Nó nói xong đi bộ xuống bãi xe, ...
73 Nó đơ người lại mọi chuyện rối tung hết cả lên, Tey cầu hôn nó, hắn thì dành lấy nó, hắn nhìn Tey bằng ánh mắt sắc lạnh giữ chặt tay nó, Tey đi đến dằng tay nó lại 'Buông cô ấy ra'' Tey gằn từng chữ nhìn hắn''Tại sao tôi phải buông'' hắn lạnh lùng nhìn Tey''Cậu có tư cách gì để nói cô ấy là của cậu dựa vào đâu''Tey khinh bỉ nhếch môi ''Với tư cách là bạn trai cô ấy '' '' Bạn trai ư haha cậu có thể nói ra những từ đó mà không suy nghĩ à '' Tey đi tới cầm tay nó nhếch môi ''Ý cậu là sao'' Hắn díu mày nhìn Tey, anh ta nói thế là có ý gì ''Cậu làm tổn thương cô ấy hết lần này đến lần khác mà cậu có thể nắm tay cô ấy rồi nói cô ấy là cậu sao'' Tey kéo tay nó về phía anh''Tôi yêu cô ấy, cậu không có quyền xen vào tình yêu của tôi với cô ấy'' Hắn nhìn Tey bằng ánh mắt đỏ ngầu giận dữ ''Lúc cô ấy tổn thương thì cậu làm gì, ở bên cô ấy hay ở bên cạnh cô em của cậu, lúc cô ấy khóc cô ấy buồn cậu có ở bên cô ấy không'' Tey cười nhạt nhìn hắnHắn dừng lại, lúc nó tổn thương hắn đã làm gì ư, thậm chí hắn còn không biết, hắn có quyền gì mà dành lại nó khi chính hắn đã làm nó tổn thương hết lần này đến lần khác, sâu thẳm trong đôi mắt màu tím đó tất cả mọi chuyện luôn hiện raNó nhìn hắn, Tey nói đều đúng, nó đã giất căm ghét, giận hắn cơ mà sao nó lại rung động yếu mềm, lúc nó tổn thương hắn đã làm gì có suy nghĩ tới nó không, nó ngưng mi lại, miệng không thể thốt ra được lời gì, nó phải làm sao đây, bàn tay nhỏ của nó Tey đang nắm lấy, nhưng nó vẫn muốn hắn nắm tay nó, trong tâm trí nó rối tung lên''Tôi yêu Zan, yêu rất nhiều, yêu trước cả cậu yêu cô ấy nhiều hơn cả cậu'' vô cảm nói nhìn hắn ,Cái Gì, nó ngước mặt lên tròn to mắt hìn hắn, Jen vừa nói cái gì vậy, nó có nghe nhầm không,Tey yêu nó ư ? Hắn nhếch mép nhìn Tey ''Cậu yêu cô ấy nhưng người cô ấy yêu là ai, cậu biết được không'',Tey nhìn xuống nó nó đang rất ngạc nhiên, người mà nó coi là anh trai suốt 7 năm qua lại là người yêu nó sao, những cử chỉ quan tâm dịu dàng ấm ấp đó của anh là tình yêu sao, nó không biết sao có thể như thế được, nó nhìn sang hắn, nó yêu hắn nhưng những lời nói của Carterlin cô ta đã rất yêu hắn, yêu hắn trước nó, và hắn lại có thể sẵn sàng làm tổn thương nó để bảo vệ cô ta, nghĩ lại tim nó như nghìn con dao đâm vào lòng ngực, khuôn mặt trở lên tối tăm lạnh giá, nó giật tay Jen ra đứng sang 1 bên, nhìn hai người họ,''Anh hãy trở về với Carterlin đi, Jen'' Nó vô cảm nói ''Em nói cái gì vậy, trở về với Carterlin là sao'' Hắn giật mình nhìn nó, nó đang nghĩ cái gì vậy ''Carterlin yêu anh'' Đùng hắn giật mình, hết sức bất ngờ, nó nói cái gì vậy Car yêu hắn ư, không không thể nào , suốt bao năm qua giữa hắn và Car chỉ là anh em thôi mà''Em nói gì vậy hả Zan, tôi với Carterlin chỉ lá anh em thôi, tôi.
74 Nó ngồi sụp xuống, vô thức nhìn nền đất, lần này nó lại làm tổn thương hắn, tim nó đau nhói, vài phút trước nó còn định nói tha thứ cho hắn cơ mà, nhưng mà nó lại không suy nghĩ nói ra những điều đó, nó cảm thấy hối hận, nhìn vẻ mặt lạnh của hắn không giống như lúc trước hắn đã nhìn nó, ''Em thấy hối hận phải không Zan'' Tey quỳ xuống cạnh nó Nó lắc đầu không dám ngước mặt lên vì nó sợ Tey sẽ biết là nó nói dối anh, nó cũng không muốn làm anh tổn thương vì nó từ nhỏ anh chưa lần nào làm nó tổn thương hay phật ý, ngược lại nó rất vui và cảm thấy thoải mái khi bên cạnh anh , nhưng với nó , nó chỉ coi anh như 1 người anh trai không hơn không kém chưa bao giờ nó có cảm giác gọi là Tình Yêu với anh, nó vừa nhận lời cầu hôn của Tey rồi, Jen đã quay mặt bước đi lạnh lùng nhìn nó, chắc hắn thất vọng lắm, nó không muốn mọi chuyện rắc rối thêm nên mới làm vậy thôi màLàn gió thổi bay mái tóc nâu của nó che lấp đi khuôn mặt của nó bây giờ nhìn thật tệ hại đôi mắt như vô hồn vậy, Tey đỡ nó dậy, đưa nó xuống dưới nó vô cảm bước theo , vì với nó giờ đã là kết thúc rồi Hắn lạnh lùng bước xuống dưới, mọi người nhìn hắn bằng ánh mắt kinh ngạc, ánh mắt đó rất đáng sợ khuôn mặt đó lạnh như nước, bọn con gái thì càng thêm bấn loạn vì vẻ mặt lạnh lùng đó của hắn, vừa đi đến cửa lớp Yun mở cửa ra nhìn thấy hắn ''Jen à cậu thấy Zan đâu không suốt cả buổi trưa tôi không nhìn thấy nó'' Vừa nói Yun vừa nhìn xung quanh, chuyện gì vậy mọi người đều dồn con mắt về hắn''Chuyện của cô ta tôi không quan tâm tránh ra '' Hắn lạnh lùng nhìn Yun, Yun vô cùng giật mình khi nhìn thấy ánh mắt đó chuyện gì đã xảy ra với hắn vậy, bây giờ trong hắn rất đáng sợ ''Sao mày lại lớn tiếng với Yun' Kan đứng dậy đi ra chỗ hắn, ôm Yun lại ''Tránh ra đừng gây chuyện với tao'' Hắn lạnh lùng bước vào lớp, Kan sợ hãi nhìn hắn ánh mắt đó làm Kan cảm thấy lạnh sống lưng, lúc trước vẫn ánh mắt đó 1 mình hắn đánh chết gần 20 tên mà không ghê tay, Jin, Gin, anh nhìn nó đều cảm thấy hắn là 1 lãnh khốc tàn bạo rồi chứ không phải là hắn nữa , điều gì đã khiến hắn trở lên như vậy ????Hắn ngồi vào chỗ đôi mắt lạnh tanh nhìn ra ngoài, Kin, min không hiểu chuyện gì đã xảy raTey đưa nó xuống dưới sân trường''Zan à em không sao chứ'' Tey lo lắng nhìn nó Nó không trả lời vô thức nhìn ra chỗ khác, bây giờ nó còn nói được gì nữa, hắn hận nó rồi khinh nó rồi, nó tự cười nhạt cuối cùng vẫn không làm được gì cả, nó mệt mỏi đứng dậy ''Tey à em về trước hôm nay em thấy hơi mệt'' Nó đứng dậy''Anh biết rồi em về nghỉ đi tan học anh sẽ đến thăm em'' Tey híp mắt cườiNó cười nhẹ rồi xoay người bước đi, bước ra khỏi cổng trường nó tản bộ trên con đường nó vẫn thường hay đi, bầu trời xanh hòa quyện cùng làn gió mùa thu, mọi người ai cũng bận rộn tấp nập cười nói, còn nó không thể cười được nổi, đôi mắt vô hồn tìm đường đi về, về đến biệt thự, ngôi biệt thự yên tĩnh lặng lẽ đến lạ thường, chỉ có tiếng cây cối xào xạc xung quanh vườn, nó mở cửa bước lên lầu, tâm trạng suy nghĩ lung tung, nó mất hắn thật rồi, hắn đã lạnh lùng bước đi, hắn đã tổn thương lắm,nọ tự dặn mình quên đi, dù gì bây giờ hắn cũng sẽ về với Carterlin,vui vẻ cùng cô ta thôi chắc sẽ quên nó nhanh thôi, vùi đầu vào chăn nó nhắm mắt lại, nó sẽ quên hắn , sẽ nhanh thôi.
75 Tiêng chuông nhẹ hết buổi học, hắn tỉnh dậy sách cặp lạnh lùng bước ra khỏi lớp'Jen mày không đi chung với bọn tao sao'' Kan đeo cặp đi ra chỗ hắn ''Tao đến Bar cứ về đi tối tao về'' Hắn nói xong đeo cặp ra khỏi lớp, bỏ lại mọi người với nhiều kinh ngạc, Yun, Kin,Min muốn đi về nhà thật nhanh để hỏi nó chuyện , Yun kéo hai con bạn đi thật nhanh xuống cãi để xe, không kịp cho Min với Kin nói tạm biệt với Jin, Gin, xuống bãi xe bọn nó gặp Tey đang đứng chờ ở đó''Mấy em ra sớm vậy'' Tey quay lại cười ''Bọn em muốn về nhà hỏi Zan chuyện về Jen vừa nãy Jen bước vào lớp với khuôn mặt hoàn toàn khác, đó như không phải Jen mà bọn em biết nữa'' Yun mở cửa xe đi vào ''Chuyện gì đã xảy ra'' Kin với Min cùng nói Tey bước lên xe '' về đến nhà anh sẽ nói cho bọn em nghe'' nói xong Tey lái xe chở bọn nó về biệt thự ''Jen đã xảy ra chuyện gì vậy'' Jin xách cặp đi xuống bãi xe cùng Kan, Gin ''Tao không biết nhưng hành động của nó giống ý hệt 2 năm trước'' Kan đút tay vào túi quần díu mày nói ''Ý mày là.
76 Quay trở lại với hắnHắn xuống bãi đậu xe, rồi phi xe thẳng đến Bar Devil , xuống xe bọ vệ sỹ cung kính chào hắn, hắn vô cảm bước vào, bây giờ là thời điểm Bar đông khách mở cửa khu 1 mùi rượu nồng nặc, những ánh sáng xoay luôn tục làm hắn càng cảm thấy vui hơn 1 chút, bước đi sang phòng hai, bọn con gái vây quanh hắn , hắn gọi rượu rồi ngồi xuống, đám con gái đó xúm vào hỏi hắn''Anh Jen sao mấy ngày hôm nay anh không đến Bar'' 1 đứa con gái môi đỏ chót mặt chát tấn phấn, mặc bộ quần áo như thiếu vải ''Anh Jen không lẽ anh có bạn gái rồi sao mấy ngày hôm nay bỏ bê tụi em quá trời'' đứa con gái t2 có vẻ xinh hơn nhỏ vừa rồi 1 chút ôm lấy cánh tay hắn''Bạn gái gì chứ, mấy hôm nay anh bận việc thôi'' Hắn cười gian rồi nâng cằm con nhỏ đó lên '' Cưng nhớ anh sao'' nụ cười quỷ mị làm nhỏ đó phụt hết máu mũi ra, con con gái thì hét loạn xạ lên, hắn gác chân lên ôm con nhỏ đó, cầm ly rượu sory đỏ rực, nhạc trong Bar thật váng đầu và ầm ĩ , ahwsn cầm ly rượu nhếch môi, nghĩ lại mọi chuyện, hắn đã yêu và tim tưởng nhầm người mất rồi, đặt niềm tin hy vọng vào nó rồi cuối cùng hắn nhận được cái gọi là Phản Bội, cứ tưởng nó sẽ hiểu cho hắn và yêu hắn nhưng không hề nó nhận lời cầu hôn của người khác trước mặt hắn, hết hy vọng thật rồi, uống hết 2 ly rượu mạnh, hắn sẽ quên quên hết, những kỷ niệm đó đã vô tình bước qua đời hắn, bọn con gái không ngừng ôm hắn, 1 lúc sau hắn đứng dậy ''Anh Jen sao vậy'' Mấy con nhỏ đó hỏi hắn ''Anh mệt rồi anh về đây'' Hắn nói xong cầm áo khoác đút tay vào túi ra khỏi bar, bước ra ngoài không khí mét mẻ khác hắn ở tronng, nhưng chỉ có vào đó và uống rượu hắn mới có thể quên nó được thôi, hắn mệt mỏi mở cửa xe, phi thẳng về biệt thựMở cửa biệt thự ra, Carterlin thấy hắn liền chạy ra ''Anh anh làm gì mà bây giờ mới về'' Cô ta ngửi thấy mùi rượu trên người hắn ''Anh uống rượu sao''Hắn không nói gì bước vào trong, Kan với Jin thì đang ngồi ở phòng khách chờ hắn''Jen ra đây chúng ta cần nói chuyện'' Kan gọi ''Hôm nay tao mệt rồi, tao không có chuyện gì để nói cả'' Hắn trả lời mệt mỏi''Mày với Zan đã xảy ra chuyện gì, hành động của mày sáng nay là sao'' Jin bực mình nói ''Kết thúc, không còn gì nữa cả'' Hắn nói xong nhếch môi rồi mệt mỏi bước lên lầu , Kan với Jin cứ nhìn theo hắn, vì Zan mà hắn đã trở lên như vậy sao??Carterlin cô ta cười nửa miệng, trong lòng vui sướng, nó với hắn đã kết thúc rồi, không còn gì nữa rồi, từ bây giờ cô ta có thể chiếm lấy hắn mà không sợ bất kỳ ai, Kan nhìn Carerlin '' em vui lắm phải không'', Cô ta giật mình '' ANh nói cái gì vậy.
77 Gin nhìn nó, nó đẫ thay đổi hơn rồi không còn như ngày trước nữa, đứa em gái 7 năm trước của anh luôn là 1 cô bé lạnh lùng suy nghĩ khó ai đoán được, trầm tư, ít khi nói chuyện với người lạ, không bao giờ và chưa bao giờ quan tâm đến người khác nghĩ gì về mình, cô chỉ biết sống vì bản thân mình và lợi ích riêng của mình, nhưng ngày hôm nay vì đã yêu 1 người mà nó đã thay đổi rồi, ''Yêu Jen tại sao em lại làm thế với nó'' ''Lúc đó em rối lắm, suy nghĩ lại những hành động của Jen em lại cảm thấy rất giận rất tức giận'' Nó nắm chặt tay ''Mọi chuyện sẽ như thế nào hả Zan nếu như em và Jen càng ngày càng cách xa nhau, nếu yêu nó hãy dũng cảm để về bên cạnh nhau, em làm vậy không chỉ em mà Jen nó còn tổn thương rất nhiều''''Em nhận lời cầu hôn của Jen rồi'' Nó vô cảm nói ''Em nghe đây bây giờ chưa muộn đâu Zan nếu em yêu Jen hãy trở về bên nó như lúc trước, anh biết Tey rất tốt với em từ lúc nhỏ anh đã rất tin tưởng Tey và giao em cho nó chưa bao giờ anh cảm thấy thất vọng về thằng bạn mình cả công ơn đó của em phải trả cho nó chứ nhưng Zan à không phải trả bằng tình yêu của em, tình yêu của em nó có dành cho Tey không ??'' Gin nhìn nó nói Nó ngưng mi lại miệng nó không thế nó ra bất cứ điều gì cả ''Hãy suy nghĩ lại mọi chuyện đi Zan, không phải mẹ đã từng nói với cả hai anh em mình là Hãy ăn món mà con thích, và Hãy lấy người còn yêu sao?? Em Jen thì hãy trở về với nó'' ''Em không thể làm vậy được anh à'' Nó mím chặt môi nói ''Tại sao'' Gin thắc mắc hỏi nó''Em không thể làm vậy với Tey được như vậy sẽ không công bằng cho anh ấy em cũng không cảm thấy thanh thản, từ bé đến giờ Tey luôn bên cạnh chăm sóc em bảo vệ em, nhưng em lại chưa thể nào báo đáp lại được cho anh ấy, em muốn trả bằng tình yêu của em'' Nó nhắm mắt lại nói ''Zan à.
78 Tiếng chuông đồng hồ báo thức phá tan giấc ngủ của nó, nó tỉnh dậy hôm qua nó bị mất ngủ mà hôm nay dậy sớm quá, nó đi vào phòng tắn làm VSCN rồi thay đồng phục hôm nó nó búi tóc lỏng thả xuống trước mặt hai cọng tó...
79 ''Em yêu anh, yêu anh nhiều lắm'' Cô ta ôm chặt lấy hắn hơn, vì cô sợ nếu thả ra hắn sẽ đi mất, cô không muốn không muốn đâu ''Car à anh.
80 Tan học hắn rời khỏi trường, lạnh lùng bước đi 1 cách thẫn thờ, khuôn mặt hắn bây giờ cảm xúc trong hắn thật nặng nề, hắn mở cửa xe bước lên, hắn phải làm gì bây giờ, hắn không muốn xa nó, càng không muốn mất đi nó, hắn chỉ muốn nó và hắn trở lại như ngày xưa, ngày mà vừa mới gặp hắn từng bước từng bước đến với trái tim của nó và có lẽ ngày hắn tỏ tình là hắn rất yêu nó, nõ cũng đồng ý lúc đó hắn nghĩ hắn là người hạnh phúc nhất trên thế gian này, vì có được nó, nhưng còn bây giờ hắn đã phá tất cả, nó cũng đối xử rất lạnh lùng với hắn, tình cảm của hắn nó phải là người biết rõ nhất chứ , tại sao nó không tin tưởng hắn và nói là bảo hắn trở về với Carterlin, với cô hắn chỉ xem cô như em gái không hơn cũng không kém, với nó mới chính là tình yêu thật sự , càng nghĩ càng thấy rất đau đớn , tốc độ càng ngày càng nhanh và khủng khiếp, hắn đỗ lại ở cửa Bar mở cửa bước vào chỉ nới này và chỉ có rượu hắn mới không buồn, không nghĩ tới nó nữa hắn muốn say để quên hết mọi chuyện !!Còn nó mệt mỏi trở về biệt thự, khuôn mặt vô cảm không chút cảm xúc, nghĩ lại những chuyện vừa xảy ra nó đau, mệt mỏi đi lên phòng, bây giờ dũ ai đúng ai sai cũng không còn quan trọng với nó nữa, nó muốn chạy đến bên hắn, ôm hắn, nhưng vòng tay hắn ôm Carterlin cũng rất nhẹ nhàng và ấm áp, nó đi tới bên cửa sổ thở dài , hay nó lên trở về Pháp sống với ba mẹ sống lại với cuộc sống như trước ngày mà hắn chưa từng đến chưa từng cho nó biết thế nào là tình yêu thì nó đã không đau, nó hận mình vì đã rung động vì đã yêu, giá như nó và hắn chưa từng gặp gỡ thì tình yêu này sẽ không có, đây có phải trò đùa của định mệnh không, người ta đã nói có duyên có phận sẽ được ở bên nhau nó chưa từng tin vào đều này, hắn còn yêu nó không ? Với hắn nó là gì? nó đã tự hỏi điều đó bao nhiêu lần ''Zan'' Yun mở cửa phòng nó ra Nó vội thu lại bản mặt trước đó thay vào đó là bộ mặt vô cảm với tất cảm mọi thứ ''Chuyện gì vậy'' Nó vẫn cứ nhìn ra cửa sổ''Tao với mày có thể nói chuyện chứ'' Yun mỉm cười đóng cửa phòng lại ''Mày nói đi' nói xong nó đến ngồi cạnh Yun''Chuyện về Jen, mọi người hôm nay cũng đã nói chuyện rồi'' Yun nhìn nó ''Tao nghĩ mọi việc đã kết thúc rồi cứ để nó kết thúc đi tao cũng đã mệt mỏi lắm rồi'' Nó tự cười nhạt ''Quên Jen mày làm được không, buông tay Jen mày cũng có đủ can đảm để làm được không''Nó ngừng lại, đúng vậy nói được nhưng nó có làm được đâu tim vẫn yêu hắn, tâm trí luôn nghĩ đến hắn ''Không đâu Zan à khó lắm mày cứ ép buộc mày phải quên Jen mày làm được không '' Yun cầm lấy tay nó ''Tao phải quên chắc chắn.