81 Đưa hắn về đến biệt thư, Kan khóa xe rồi dìu hắn vào nhà, vào nhà Caterlin nhìn thấy hắn, hớt hả chạy đến''Anh Kan à anh Jen bị làm sao vậy '' Car nhìn hắn người hắn toàn nồng nặc mùi của rượu''Nó uống nhiều quá nên bây giờ say không đi nổi được nữa ' Kan lắc đầu nhìn hắn ''Suốt ngày uống rượu chán nó quá'' Jin thở dài nói ''Anh Kan để em đưa anh Jen lên phòng'' Carterlin nhìn hắn mỉm cượi nhẹ , Kan nhìn Car ánh mắt đó của cô là sao !! Cô đang suy nghĩ gì vậy Kan đưa hắn cho Carterlin, Carterlin khoác tay hắn dìu hắn lên cầu thang, Kan thì cứ nhìn theo cô ánh mắt đó !! , Jin , Gin thì thở dài Cô mở cửa phòng Jen ra , di tới đặt anh lên gường, di vào nhà về sinh giấy khăn ướt lau mặt cho anh, cô nhìn hắn cô lại càng cảm thấy đau lòng hơn, vì cô mà hắn đã ra nông nỗi này ư , miệng hắn luôn gọi tên nó, cô mỉm cười lau khuôn mặt cho anh''Jen à em xĩn lỗi vì đã khiến anh ra nông nỗi này, chỉ vì em đã quá yêu anh yêu anh 1 cách mù quáng, em cứ nghĩ em làm vậy là có thể khiến anh nghĩ tới em khiến anh yêu em nhưng, em lại không thể làm lay động được, trái tim anh đã tồn tại bóng hình của người con gái khác, anh có biết không suốt 7 năm qua em vẫn cứ muốn về thật nhanh để được gặp anh được bên cạnh chăm sóc anh như 1 Người-Bạn-Gái chứ không phải là em gái Jen à, nhưng em càng làm mọi chuyện thêm rắc rối, dù em có làm gì hình ảnh zan trong anh vẫn còn rất lớn, thì em càng muốn đẩy cô ấy ra khỏi anh, em thật ích kỷ vì chỉ muốn giữ anh bên mình, xin anh hãy hiểu rằng đó là vì em quá yêu anh, xin đừng giận em nhé, em sẽ trả lại anh cho Zan, anh và cô ấy thuộc về nhau, em không muốn làm anh khó sử nữ nếu em càng xen vào mọi chuyện sẽ càng thêm tệ thôi, em sẽ rời đi em sẽ không em phiền đến tình yêu của hai người nữa, em đã thua rồi, cho dù em có làm như thế nào thì em không thể thắng nổi được Zan, nhìn anh như thế này em đau lắm em không muốn nhìn thấy anh như vậy đâu, em xin lỗi hãy tha thứ cho em, em sẽ về Anh trả lại cho anh chị ấy, anh nhớ là phải hạnh phúc đấy nhé Jen !! Tình yêu đầu tiên của em'' Carterlin nói trong nước mặt nhưng cô vẫn cố cười, cô cúi xuống chạm nhẹ vào môi hắn nước mắt của cô chảy xuống khuôn mặt của hắn , nỗi đau này cô sẽ cố quên thôi miễn là anh hạnh phúc bên người con gái mà anh yêu Kan đứng tựa lưng ở ngoài, Carterlin không xấu như thế, con bé làm vậy là do cô quá yêu hắn mà thôi, trên tay Kan đang cầm máy nghe nhạc phone của hắn đút tay vào túi Kan đi xuống nhà cười nhẹ '' CARTERLIN CẢM ƠN EM''Sáng hôm sau bọn nó đến lớp nhưng không thấy hắn đâu chỉ nhìn thấy Kan , Gin, và Jin''Jen hôm nay không đi học à Kan'' Yun chạy đến chỗ Kan hỏi''Hôm qua nó uống say quá nên hôm nay nó ngủ bây giờ chưa dậy nó mệt lắm'' Kan cố nói to để nó nghe tiếng, nó nghe hết đấy chứ, nhưng nó có quyền gì mà xen vào cuộc đời riêng tư của hắn nữa,Jin với Kin thì đang nói chuyện gì đó, Min và Gin cũng nói chuyện , còn nó sao nó cảm thấy trống trải quá''Zan'' Kan bước tới bên nó Nó ngẩng mặt lên nhìn Kan '' Có chuyện gì sao '' ''Cầm lấy'' Kan đưa cho nó máy nghe phone của hắn''Sao lại đưa cho tôi cái này'' Nó thắc mắc hỏi ''Sau khi nghe xong cái này hãy trở về bên Jen nhé'' Kan mỉm cười rồi đi về chỗ ngồiNó không hiểu, Kan nó vậy là sao, nó cất hộp nhạc vào trong cặp, Kan mỉm cười '' Hãy nghe bài hát trong đó, có thể nghe xong cô sẽ thay đổi suy nghĩ của mình'' Cả lớp ồn ào như cái chợ vỡ 1 người 1 việc mỗi người 1 vẻTiếng chuông giờ ăn trưa đã đến, Yun với Min trên đường xuống canten thì gặp Carterlin ở đó trên tay đang ôm 1 tập tài liệu gì đó''Lại gặp lại cô rồi'' Yun khoanh tay nói Carterlin cô ta không nói gì ''Cô biết trên tay tôi đang cầm cái gì không'' Yun giơ con chíp ra''cái gì'' Car díu mày nói ''Camera lưu lại hết những hành động của cô đã làm với Zan'' Yun nhếch mép nói ''Tôi không qua tâm nữa, cô muốn làm gì cũng được 3 ngày nữa tôi sẽ về Anh'' Carterlin nó ''Sao về Anh'' Min với Yun tròn to mắt nhìn Car''Đúng vậy hôm nay tôi đến trường gửi đơn thôi học'' Cô cười ''Cô không.
82 Nó ngồi dậy , vậy là nó đã hiểu nhầm hắn hắn yêu nó mà nó đã làm gì đã làm tổn thương hắn, bây giờ nó mới nhận ra, nó vội vàng chạy thật nhanh ra khỏi trường để đi tìm hắn, nó đã sai rồi, nó chạy xuống va vào 1 người con trai ''Tôi xin lôi tôi đang vội'' Nó ngước mặt lên ''Tey'' Tey mim cười '' Chúng ta hãy nói chuyện 1 chút được không'' nó gật đầu rồi đi cùng Tey Tey đứng ra lan can nhìn lên trời ''Anh thua rồi'' Nó ngây người ra không hiểu chuyện gì ''Anh xin lỗi vì đã làm em khó xử suốt thời gian qua, anh biết em đã yêu một người, nhưng anh vẫn cứ muốn giữ em lại, để quan tâm chăm sóc em như ngày xưa, nhưng bây giờ em đã lớn rồi anh sẽ không rằng buộc em nữa, anh sẽ trả em về với Jen, về với người em thật sự yêu nhé Zan, anh không muốn em ở bên cạnh anh trong khi em lại không hề yêu anh, phải anh rất đau, nhưng anh không thể ích kỷ mãi như vậy được, nhìn em hạnh phúc là anh đã hạnh phúc lắm rồi lời cầu hôn đó hãy xem như em chưa từng nghe nhé, anh muốn em phải thật hạnh phúc bên người mà em yêu'' Tey cười ''Nhưng em nợ anh, nợ anh rất nhiều'' Nó nói ''Chỉ cần em hạnh phúc thì xem như em đã trả hết nợ cho anh, chúng ta không nợ nhau cái gì cả, được ở bên cạnh em chăm sóc cho em anh cũng đủ hạnh phúc rồi vì vậy em đừng cảm thấy có lỗi với anh, nếu như em buồn anh sẽ không tha thứ đấu đấy, 3 ngày nữa anh sẽ về mỹ'' Tey cốc đầu nó rồi cười ''Em cũng muốn anh hạnh phúc tey à'' Nó ôm Tey, anh lúc nào cũng vậy luôn hiểu nó từ bé đến bây giờ ngay cả bây giờ anh cũng vẫn rất hiểu nó món nở này có lẽ cả đời cả kiếp này nó cũng không thể trả hết được cho anh''Anh sẽ tìm 1 cô gái yêu anh thật sự, anh cũng sẽ yêu thêm một lần nữa, em đừng lo anh sẽ không sao đâu'' Tey buông nó ra ''Em gái à em nhớ phải hạnh phúc nhé'' tey cười , nó mỉm cười lại với anh ''Cảm ơn anh , Tey'' nói xong nó chạy đi, Tey ngẩng mặt lên trời, cái gì không thuộc về mình mình phải để nó đi, anh mỉm cườiNó lên xe phi thẳng đến nhà hắn ''Jen à đợi em nhé em tới đây'' ,đến biệt thự nhà hắn, nó để xe vào sân trong rồi mở cửa chạy lên phòng hắn, nó mở cửa ra ngay đầu tiên trước mặt nó là hình ảnh, hình ảnh của nó được hắn phóng to, nó bịt mồm lại ngưng mi, nó nhìn xuống hắn đang nằm dưới gường khuôn mặt thanh tú đó đang nằm ngủ say, nó đi đến bên gường hắn, khuôn mặt được ánh sáng chiếu vào càng thêm thanh tú, hàng lông mày cao, lông mi dài như của con gái, nó chạm tay vào mặt hắn ''Zan'' nó giật mình, ''Jen à em đây'' nghe thấy giọng nói quen thuộc hắn tỉnh dậy là nó nó đang ngồi trước mặt hắn hắn có đang nhìn lầm không ''Là em sao Zan, có thật là em không'' nó ngồi dậy nhìn nó , nó gật đầu, hắn lôi tay nó xuống, hôn nó 1 cách điên cuồng chiếm đoạt, hăn ôm lấy nó ''Em xin lỗi '' Nó đỏ mặt từ từ nói '' vì đa hiểu nhầm anh không tin anh'' Hắn ôm chặt lấy nó ''Anh sai chứ em không sai, Zan à từ bây giờ đừng rời xa anh nữa, anh không chịu nổi đâu, em hiểu không, Tôi yêu em yêu em rất nhiều'' Nó mỉm cười, hạnh phúc thật sự cuối cùng cũng đã trở về với nó, nó hạnh phúc lắm , nó sẽ không để mất Jen nữa đâu không bao giờNhững người yêu nhau thật lòng dù có đi lòng vòng hết cả trái đất này rồi cuối cùng vẫn quay về bên nhau mà thôi , đã vượt qua định mệnh rồi , sẽ không còn sợ gì nữa, chỉ cần bàn tay ấy muốn nắm, bàn tay này sẽ không bao giờ buông tayyyy !!!.
83 Quay trở lại trường Yun hớt hả chạy đi tìm Kan, hỏi chuyện, tìm mãi ở trên tầng không có, trên sân thượng cũng không thấy, Yun đành đi bộ ra sau học viện để tìm thì thấy Kan đang ngồi ở chỗ cây đại thụ cổ , hôm nay Kan có vẻ vui, ánh mắt nhìn lên trời nở 1 nụ cười thoải mái, Yun rón rén đi chậm đến''Đoán xem ai'' Yun bịt mắt Kan, cười ''Ai ý nhỉ'' Kan cười trêu ''Không biết thật à'' Yun tia mắt nhìn Kan ''ha ha Yun phải không'' KAn quay ra, cầm tay Yun '' ngồi lên đây với tôi'' Kan cầm tay Yun, bế Yun ngồi vào lòng, Kan ôm Yun''Có chuyện gì mà em chạy đi tìm tôi'' Kan nói ''Về chuyện của Carterlin, cô ta nói ngày kia cô ta về Anh là sao'' Yun díu mày hỏi ''Ra là chuyện đó, Carterlin không muốn cản trở tình yêu của Zan với Jen nữa, lên con bé sẽ quay trở lại Anh'' Yun trầm ngẫm, cô ta đâu phải người dễ bỏ cuộc như vậy đâu ???''Ngày mai chúng ta sẽ tổ chức tiệc tạm biệt biệt Carterlin, dù gì con bé cũng là em của bọn anh nên bọn anh muốn ngày mai con bé sẽ vui vẻ để trở về Anh'' Kan cười ''Được em nghĩ cũng đến lúc quên hết mọi chuyện đi rồi, 3 tháng nữa là tốt nghiệp rồi'' YUn thở dài ''Sau khi tốt nghiệp anh sẽ lên thừa kế tập đoàn của ba anh, và lúc đó Yun à, anh sẽ cầu hôn em'' Kan cúi xuống nhìn cô ''Kan à ,,'' Yun đỏ mặt không dám nhìn vào mắt Kan'Anh sẽ cầu hôn em, làm vợ của anh, chắc chắn 3 tháng nữa thôi chờ anh nhé'' Kan hôn lên chán Yun, giây phút này cô cảm thấy hạnh phúc lắm vì có lẽ đây là lần đầu cô được 1 người yêu thương quan tâm cô như vậy , tình yêu của em và anh sẽ là mãi mãi phải không Kan ???? Quay trở về với nó, nó và hắn sau khi hòa giải mọi chuyện đang đi xuống nhà thì gặp Carterlin 'Carterlin'' Hắn nóiCar nhìn thấy nó và hắn cô đã hiểu hết mọi chuyện, hắn đã cười trở lại rồi, chỉ có Zan mới làm được cho hắn cười, cô mỉm cười đi đến gần phía nó ''Tôi giao anh tôi cho cô, hãy chăm sóc anh ấy tốt nhé'' Cô cườiNó díu mày lại, chuyện gì xảy ra vậy Carterlin không những không tranh giành mà còn cười được với nó sao ??Carterlin đi đến gần bên hắn '' Ngày kia em sẽ quay về Anh, để học và kế thừa lại tập đoàn Trần Vũ, và cũng cảm ơn anh vì đã cứu tập đoàn nhà em, ba em mang ơn anh nhiều, em chỉ mong anh sẽ hạnh phúc bên cạnh người con gái mà anh thật sự yêu thương, em sẽ không bao giờ xen vào cuộc sống của anh nữa, chúng ta lại là anh em tốt nhé'' Carterlin cười, cô đưa tay ra cầm lấy tay anh , rồi đi lên lầu , cô nhắm mắt lại cười nhạt khóe môi, cô sẽ quên được anh nhanh thôi, làn gió thổi qua cửa sổ bay mái tóc của cô lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn cô nhìn ra cửa sổ, quyết định của cô, sẽ không bao giờ là sai ???Nó quay lại mỉm cười, rồi cùng hắn đi đến trường chỗ Yun Kan, để nói chuyện, cả hai đi lên xe quay lại học viện Đến học viện, nó chạy đi tìm Yun, thì gặp Jin với Kin vừa đi từ phòng hiệu trưởng ra ''Mày có thấy Yun với Kan đâu không'' Nó thở hổn hển ''Không bọn tao cũng đang đi tìm nó đâu'' Kin nói''Yun nó ở dưới sân sau ở học viện với Kan đây'' Min cũng từ đâu đi tới với Gin Thế là cả bọn cùng đi ra sân sau tìm Yun, ây da thì nhìn thấy cảnh tượng này đây, nó cười gian đi tới vỗ bốp vào vai Yun , Kan, làm hai người giật cả mình ''Ôm ngang hiên giữa trường thế này à'' Nó cười ''Con quỷ làm tao giật cả mình'' Yun đỏ mặt quay lại nói, Kan thì đỏ mặt gãi đầu gãi tai''Ngày mai Tey về Mỹ rồi '' Nó nói ''Sao cơ'' Yun ,Kin,Min nói cùng 1 lúcNó gật đầu, bọn hắn thì ngạc nhiên '' Tình cảm của Tey tao hiểu vào biết rất rõ nhưng anh ấy đã cười và nói chúc tao thật hạnh phúc vì thế anh ấy mới hạnh phúc'' ''Mai Carterlin cũng về Anh'' Hắn tựa lưng vào cây nói ''Chúng ta sẽ mở tiệc tạm biệt họ chứ'' Kan nói ''Được chứ'' Gin nóiNó cũng gật đầu , nó vẫn muốn nhìn thấy Tey cười khi anh về mỹ, hắn thì lại nghĩ, hắn muốn carterlin thật sự cảm thấy hạnh phúc trong buổi tiệc đó''Được chúng ta sẽ tổ chức tiệc và.
84 Sáng hôm sau bọn nó và bọn hắn ra sân bay Tân Sơn Nhất tiễn Tey và Carterlin, nói chuyện 1 lúc ''ĐÃ ĐẾN GIỜ MÁY BAY ĐẾN ANH ĐÃ KHỞI HÀNH'' MBAY 1''ĐÃ ĐẾN GIỜ MÁY BAY ĐI MỸ CẤT CÁNH'' MB2 ''CÁC HÀNH KHÁCH NHANH CHÓNG VÀO CHONG MÁY BAY ỔN ĐỊNH CHỖ '' Tey đến chỗ đám tụi nó ''Anh đi rồi không biết bao giờ mới có thể gặp lại các em'' ''Hic anh Tey à'' Yun rưng nước mắt ''Anh đi bình an nhé, ở Mỹ hãy sống tốt vào 1 ngày nào đó em sẽ sang mỹ gặp anh, em chắc chăn'' Nó đi đến ôm Tey ''Anh giữ gìn sức khỏe nhé không được quên bọn em đâu đấy'' Min , Kin nói cùng đi tới ôm anh ''Anh làm sao mà quên được 4 công chúa bé bỏng của anh đấy '' Tey cười híp mắt '' Anh vào trong đây'' Tey sách vali đi vào trong ''Tey à ANH PHẢI THẬT HẠNH PHÚC NHÉ, EM SẼ SANG MỸ GẶP ANH, VÀO MỘT NGÀY NÀO ĐÓ KHÔNG XA ĐÂU'' Nó nói vọng lên cổ họng như nghẹn 1 thứ gì đó Tey vẫn tay nhưng không quay đầu lại ''Zan à hạnh phúc nhé, tình yêu đầu tiên của anh, anh sẽ rất nhớ em'' Tey đeo kính đen sách vali vào phía trongCarterlin đi đến phía bọn hắn ôm cả 4 người bọn hắn ''Em sẽ rất nhớ các anh'' ''giữ gìn sức khỏe nhé Car'' Kan xoa đầu Car nói ''Car tạm biệt em , ngày mai bọn Anh cũng sẽ qua Anh'' Jin nói ''Qua Anh á sao mày không bao bọn tao'' Bọn hắn nhìn Jin ''Tý nói chuyện sau'' '' Nhớ phải qua LONDON đấy nhé'' Jin cười hôn nhẹ chán cô ''Em biết ^^'' Car cười ''Nhớ giữ gìn sức khỏe , anh sẽ rất nhớ em'' hắn nói Cô chạy đến ôm hắn ''Cảm ơn anh , em sẽ rất nhớ anh, anh hạnh phúc nhé'' Car thả hắn ra, rồi quay sách vali vào trong ''các anh tạm biệt'' , cô đeo kính vào, bọn hắn nhìn theo cô ''CAR HẠNH PHÚC NHA'' bọn hắn vẫy tay , Car vẫy tay lại, cô hứa với anh cô sẽ hạnh phúc, cô sẽ không quên anh đâu Jen, người đầu tiên đã làm trái tim cô rung động, tình yêu này cô sẽ chôn sâu tận trái tim Hai chiếc máy bay cùng cất cánh, bọn nó và bọn hắn nhìn ra cửa sổ, mỉm cười nhìn máy bay khuất xa, nó mỉm cười, ''Em sẽ rất nhớ anh, Tey'', hắn đi đến ôm lấy nó, mọi chuyện đã qua rồi, bây giờ hắn đã thật sự có nó rồi, chúng ta sẽ cùng nhau đi hết quãng đường còn lại.
85 Sau 5 tiếng đồng hồ máy bay hạ cánh xuống sân bay Heathrow của thành phố London hôm nay thời tiết ở Lonon thật mát mẻ và dễ chịu , bọn nó và bọn hắn kéo vali đi ra khỏi sân bay, ra trước cửa lớn ở sân bay Jin mở điện thoại ra gọi xe đến 10p sau 1 chiếc xe ô tô mui trần màu trắng dài bóng xuất hiện ở sân bay , hai tên lái xe đi xuống xe ''Cậu chủ Jin, chào các thiếu gia tiểu thư'' Hai tên vệ sỹ cúi chào bọn nó ''Mọi người mau về biệt thự thôi'' tất cả leo lên xe rồi đi về biệt thự, ngồi trên xe nó mở cửa xe ra, làn gió mát thổi vào mặt nó, thời tiết của London thật mát mẻ và dễ chịu hơn cả Việt Nam, trong lành mát mẻ nó cảm thấy thật dễ chịu, bọn nó và bọn chắn ngồi trên xe nối chuyện không ngớt, nó thì chỉ mải hưởng thụ cái thời tiết ở đây, cười 1 nụ cười thoải máiChiếc xe đỗ lại trước cổng căn biệt thự ở ngay trung tâm thành phố London , ngôi biệt thự như 1 lâu đài hoàng gia Anh nhìn ở ngoài rất sang trọng và đẹo đẽ bọn nó di xuống xe bước vào cổng căn biệt thự nhà Jin vừa đi chúng nó vừa trố mắt lên nhìn , lâu đài của bác tước Sarlifor đây sao ???? Biệt thự rộng với cả thiết kế cảnh quanh vườn tuyệt vời tạo khung cảnh hoành tráng và tôn lên sự quyền quý của chủ nhân biệt thự này.
86 Nói chuyện sang xuôi tất cả mọi người cùng nhau xuống phòng khách ăn tối nói chuyện thật vui vẻ, các ba ma thì còn gì hạnh phúc hơn nếu các con mình được hạnh phúc , cả 1 đêm trò chuyện nói chuyện vui vẻ của mọi người, ...