1 Nhỏ cứ nhấp nha nhấp nhổm, ngồi trong căn phòng thân quen của mình mà cứ tưởng như ngồi trên đống lửa. tự dưng nhỏ thấy ghét cái tính "anh hùng rơm " của mình qua đi mất.
2 Không hiểu sao người ta cứ thích bày đám cưới cho rình rang nhỉ? Phần nhỏ chỉ thấy mệt thêm thôi. Từ nãy đến giờ thay gần bốn bộ đồ cưới làm nhỏ có cảm tưởng là đổi từ cái gông này sang cái gông khác vậy đó.
3 Nghe đến đây, ai cũng bật cười. Minh Thiện cũng bó tay. Anh thật không hiểu tại sao mẹ lại chọn một cô con dâu như thế nữa. Không biết là cô nhóc này sẽ chăm sóc Minh Kỳ hay là anh lại phải thêm một nhiệm vụ là canh giữ cô ta nữa.
4 _Cố lên! Cố lên! Hộc…hộc…! Gần tới rồi!Nhỏ vừa đi vừa thở, xem như tô phở sáng nay theo mây theo gió mất rồi. Càng nghĩ nhỏ càng tức, vung chân nhỏ đá mạnh hòn sỏi một cái.
5 Nhỏ thức dậy bởi tiếng “ bính bong” của cái đồng hồ treo tường. Bảy giờ. Vậy là nhỏ đã ngủ hơn năm tiếng rồi. Lúc trưa về nhà, chào mẹ chồng xong là nhỏ phóng thẳng lên phòng và…ngủ.
6 Tối đó, hai mẹ con nhỏ chạy về nhà thì đã gần 12h đêm. _Hic lạnh quá mẹ ơi!_Mẹ cũng lạnh nè, có hơn gì con đâu!_Cũng tại mẹ không! Ai biểu mẹ về trễ!_Vậy ai biểu con đi theo mẹ làm gì?Nhìn cánh cổng cao chót vót mà nhỏ thở dài ngán ngẩm.
7 Vào đến trong quán thì anh ngỡ ngàng, Tiểu Phong, Minh Hằng và Khắc Hoàng đang quần nhau với hơn năm tên côn đồ. _Minh Kỳ đâu?- Hoàng hỏi khi thấy nhỏ quay lại.
8 _Mẹ! Sao mẹ lại ngồi đây! Khuya rồi mẹ không nghỉ ư?Nhỏ khoác cái áo cho bà Quang khi thấy bà vẫn ngồi lặng im nơi phòng khách. _Còn con, không ngủ ah?_Dạ con mới học bài xong!_Tiểu Phong này!- Bà Quang thở dài- Ta xin lỗi con!_Í trời, mẹ đừng có nói vậy! Con mới phải xin lỗi mẹ!_Cũng tại ta, biết Quế Mai nó ghét con mà cứ tin lời nó! Ta già rồi mà còn khờ!_Hihihi không có sao đâu mẹ.
9 Coffe kem Hoàng Phong…Đây là một địa chỉ được rất nhiều bạn trẻ quan tâm đến bởi cách bày trí khá bắt mắt, thức uống ngon, giá thành rẻ và một đội ngũ nhân viên phục vụ rất ư là nhí nhảnh.
10 12h tối thứ bảy, bốn cái bóng đen lờn vờn trước căn biệt thự đã ngã màu. Trông nó cũ kĩ và đáng sợ làm sao ấy. _Làm cách nào em và nhóc này đi được?- Hoàng khẽ hỏi.
11 _Á ma ma! Đừng có ăn thịt tui! Tui sợ lắm!-Nhỏ bật dậy la chí chóe. _Em có sao không?- Một giọng nói trầm ấm vang lên. _Con lạy bà ma, tha cho con đi! Con hứa con sẽ cúng quãi cho bà!- Nhỏ chắp tay xá xá.
12 Thiện cứ đi tới đi lui trong nhà, chốc chốc anh lại nhìn đồng hồ. Bốn giờ. Con bé “vợ anh “ với Minh Kỳ đi đâu? Không biết họ có chuyện gì không. Càng nghĩ anh càng lo, mà càng lo thì lại càng tức.
13 Thiện rón rén bước vào phòng. Anh bắt gặp cô vợ nhỏ của mình đang ngủ say sưa trên giường. Thật hết biết vợ anh, con gái gì mà ngủ không chút ý tứ, dang cả hai tay hai chân ra mà ngủ mới đau chứ.
14 Nhỏ đang đứng trước khách sạn Legend. Hôm nay là lần đầu nhỏ đến đây, công nhận khách sạn của Thiện cũng bự gớm. Chốc chốc nhỏ cứ nhìn cái cà mèn trên tay và cười Tủ Bếpm tỉm.
15 Nhỏ ngồi trước hiên nhà, vừa gặm đùi gà vừa…buồn. Nhỏ về đây đã hơn tuần rồi mà chẳng thấy tăm hơi Thiện đâu. May mà trước khi đi, nhỏ bảo Minh Kỳ gọi báo cho Thiện biết, dù gì thì nhỏ vẫn muốn được nghe anh giải thích.