461 Khi hắn trở lại Tô gia, Phạm Thương Vũ đã đến. - Ha ha, thật là không ngờ, Phạm mỗ nhiều năm như vậy không có tìm được góc địa đồ thứ hai, ngươi vài ngày đã thu tập toàn bộ, thật đúng là cơ duyên nghịch thiên!Phạm Thương Vũ cười to.
462 Nhìn xem? Là muốn phân một chén canh a!Phạm Thương Vũ hừ một tiếng nói: - Nhìn rồi, có thể lăn!Hắn mặc dù rất có khí độ, nhưng cảm giác bị người theo dõi vẫn làm hắn vô cùng khó chịu, tự nhiên sẽ không cho bốn người này sắc mặt tốt.
463 Đối với cái này, Lăng Kinh Hồng từ trước đến nay quạnh quẽ cũng không khỏi lộ ra một vòng mỉm cười, bị tiểu ma nữ chọc cười. Tiểu ma nữ này ngồi xổm bên dưới đại trụ đâm người rơm, không chịu đứng dậy đi tiếp, Lâm Lạc không có biện pháp, đành phải lấy ra mười giọt Không Linh Thạch Nhũ đưa nàng, nhằm tiêu trừ tức giận của tiểu ma nữ.
464 Thích Biến cảnh a, Lâm Lạc lại nghịch thiên cũng khó có khả năng ngăn cản!Chỉ thấy hai mươi thạch tượng Thích Biến cảnh đồng thời đánh ra đại thủ, hướng về hai người Lâm Lạc oanh kích xuống! Cái này đừng nói đánh trúng, chỉ cần sát đến một chút, hai người cũng sẽ bị chấn thành huyết nhục!Nhưng Lăng Kinh Hồng lại rất bình tĩnh, nếu như thời điểm chết còn có thể chết ở bên người nam nhân của mình, nàng đã thấy đủ !Lâm Lạc cũng không khỏi hiện ra vẻ tuyệt vọng, nhưng lúc này, Đường Điềm lại nhào tới, dùng thân thể của mình chắn phía trước hai người.
465 Trong lúc nói chuyện, trong tràng đột nhiên nổi lên một hồi gió lốc, đem thạch phấn trên mặt đất tất cả chà xát dâng lên, sau đó nhanh chóng dung hợp nặn thành thạch tượng lần nữa.
466 Hỗn Độn Dung Lô mở ra, Lâm Lạc toàn lực luyện hóa đan dược này, lục hệ công pháp đồng thời vận chuyển. Chỉ là đan dược vốn hiệu quả phi thường cường đại, nhưng bị lục hệ công pháp phân chia như vậy, rõ ràng hai khỏa xuống dưới mới đưa lục hệ công pháp đồng thời tăng lên nhất trọng thiên.
467 Lâm Lạc lấy ra địa đồ, chỉ thấy dọc theo con sông này tiếp tục đi về phía trước mà nói, cái này sẽ càng rộng. Lăng Kinh Hồng gật gật đầu, đã xoay người lại.
468 Lâm Lạc vội vàng gia tốc trôi về phía bờ bên kia. Nhưng dòng Hắc Thủy này dù không hề có sức nổi nhưng lực cản lại cường đại đến khủng bố! Lâm Lạc giống như hãm thân vào trong vùng lầy, mỗi lần đi một bước đều vô cùng gian nan, ý muốn gia tốc cũng chỉ là tự hò hét trong lòng mà thôi.
469 Lâm Lạc tiếp tục tiến nhanh về phía trước, dù thương thế trên người đau nhức nhưng hắn vẫn không một chút nhíu mày. Ào ào ào!Đám Hắc Minh Ngư phía xa đã càng ngày càng gần!Mà bờ bên kia cách Lâm Lạc cũng đồng dạng càng ngày càng gần, 30 trượng! Hai mươi trượng! Mười trượng! Năm trượng!- Ào.
470 May mắn Lâm Lạc có Tử Đỉnh phòng ngự nên hung vật này căn bản không thể xâm nhập đến gần hắn. Nhưng lực lượng của đại gia hỏa này thật sự khủng bố, mỗi lần đánh trúng tử khí đều khiến Lâm Lạc tiếp nhận phản lực cường đại.
471 Lăng Kinh Hồng khoanh chân ngồi xuống, hộ pháp cho Lâm Lạc. Kỳ thật chuyện này cũng không quá cần thiết, địa phương lạnh lẽo như vậy cho dù là cường giả Thích Biến cảnh tiến vào cũng chết ngay lập tức! Còn nếu là cường giả cấp bậc Linh cảnh thì có nàng thủ hộ hay không cũng không có gì khác biệt.
472 Bành! Bành! Bành!Sơn động đột nhiên xuất hiện chấn động mãnh liệt, một trụ băng còn chưa hoàn toàn hòa tan rầm rầm rớt xuống như lợi tiễn trường mâu.
473 Oành! Oành! Oành!Đại xà bị ngăn cản dĩ nhiên sẽ không cho hai người có thời gian an ổn bỏ trốn, một lần nữa sử xuất thiết đầu công đụng vào Tử Đỉnh khiến Lâm Lạc phải thiêu đốt giọt tử huyết thứ ba, điều này cũng có ý nghĩa hai người sắp tiến vào tình trạng sơn cùng thủy tận!Sau khi chạy được thêm một quãng đường, Tử Đỉnh một lần nữa tự động trở về trong thức hải của Lâm Lạc.
474 “Thần bí nhân kia nói, cẩn thận buổi tối!”“Chẳng lẽ, nguy hiểm ở buổi tối mới có thể xuất hiện?”Nơi này bất đồng tiểu thế giới của hắn, quả thật là có khác biệt giữa ban ngày và đêm tối nhưng cũng chỉ là khác biệt về ánh sáng, cũng không phải thật sự có thể nhìn đến thái dương, ánh trăng cùng sao.
475 "Linh khí thực quý hiếm sao?” Lâm Lạc quay đầu hỏi Lăng Kinh Hồng. “Thập phẩm pháp khí quý hiếm sao?” Lăng Kinh Hồng cũng hỏi lại. “Quý hiếm!”Lăng Kinh Hồng không nói nữa, nhưng Lâm Lạc cũng biết ý tứ của nàng - Uy lực của Linh khí nếu so với thập phẩm pháp khí cường đại hơn không biết bao nhiêu lần, dĩ nhiên liền quý hiếm hơn.
476 “Oa!”Một tiếng rít quái gở vang lên, xa xa đột nhiên bay tới hơn trăm con hắc điểu. Hai cánh mở ra hơi ba trượng, hai mắt đỏ đậm, thiết trảo như câu, cánh chim bén nhọn giống như đao!Mỗi một con hắc điểu ít nhất là cảnh giới Địa nguyên cảnh, có một nửa còn đạt tới Thiên Hợp cảnh! Nếu ở trên mặt đất, Lâm Lạc không hề e ngại, đến một con giết một con, đến hai con giết hai con!Nhưng tại đây là trời cao vạn trượng, chỉ cần bước sai một bước thì hoặc là bị hắc điểu ném trúng đá, tuyệt đối sẽ rơi tan xương nát thịt !Tử miêu kia cũng đủ độc ác, không hề nhắc tới là còn có hắc điểu này!Tốc độ phi hành của loài chim này cực nhanh, qua vài lần vỗ cánh đã đến trước mặt hai người Lâm Lạc, khởi xướng công kích.
477 “Cứ đi như vậy cũng không phải cách!” Lâm Lạc lớn tiếng nói. “Ngươi có chủ ý gì!”“Một chủ ý phi thường nguy hiểm!”“Ngươi cảm thấy chúng ta bây giờ còn không đủ nguy hiểm sao?”“Ha ha ha, lần này chúng ta lại liên hợp! Nắm chặt! lấy”Lâm Lạc sau khi bước trên một khối bạch thạch thì thân hình đột nhiên gập lại, không tiến mà nhảy lui về phía sau.
478 “Các ngươi ở trong cung điện đến tột cùng gặp cái gì?”Điền gia lão tổ nhịn không được hỏi. Chỉ qua thời gian gần một tháng mà thực lực đều đề thăng như thế, điều này rất không hợp thường quy của võ đạo.
479 Tượng đá loại này có đặc điểm lớn nhất là không sợ bị thương, nếu như có thể chất thì tuyệt đối là còn hơn hung thú! Tuy rằng hai lão tổ Dịch, Điền đều đạt tới tiên thiên thập cảnh đỉnh phong thì đối thủ bọn họ cũng không hề thua kém về lực lượng, lại không sợ bị thương, lại càng cảm thấy mất mặt.
480 Hai lão tổ giận đến thiếu chút nữa méo mặt nhưng e ngại mặt mũi Tô Quảng Khai cùng Bao Thức Lễ nên đành cắn răng! Điền gia lão tổ nói:“Tiểu hữu, chúng ta lại muốn mượn ‘cái chìa khóa’ của ngươi !”Ở trong mắt Lâm Lạc, hai lão tổ này chỉ gây phiền hà, tự nhiên không có hảo cảm gì đối với bọn họ.