1 Tên truyện: Prince and Me Tác giả: Jen Rating: K+ Warning: Dành tặng cho những người có trí tưởng tượng bay cao, bay xa CHAPTER 1: Địa Ngục Đã khi nào bạn tự hỏi thế nào là địa ngục? Chưa hả? Vậy thì đừng có hỏi nữa, và sống cho tốt vào! Một khi bạn đã biết thế nào là địa ngục, sẽ chẳng có gì tốt đẹp đâu! " Ta cho cô hai điều ước.
2 CHAPTER 2: Bạn Cùng Phòng Vừa thấy tôi xuất hiện, mấy con mụ xí xọn cùng phòng ( tôi đoán vậy) đã lao ra, hỏi tới tấp " Em là người mới hả?" " Em tên gì?" " Em.
3 CHAPTER 3: Hoàng Tử Sau khi trở về nhà nghỉ ngơi, tôi nhận được thêm một cái phong bì dao găm như vừa nãy, bên trong là 27 000$. Yeah! Tên Quỷ sứ trông vậy mà tốt quá trời! Vậy là tôi hết ốm đói rồi! Ông cha ta nói quả đúng.
4 CHAPTER 4: Hoàng Cung Sau khi bị cái tên mắt ti hí ném vào cái phòng này, tôi hoàn toàn bất lực, chẳng biết nên làm gì và làm như thế nào nữa. =. =! Thật là nản quá mà! Căn phòng sơn màu hồng phớt, tất cả mọi đồ vật đều có màu hồng, kiến trúc đẹp, nói chung là tổng thế đẹp.
5 CHAPTER 5: Quí Phi " Cô biết tôi là ai chứ?" Hắn bỗng dưng hỏi tôi một câu rất ư là không logic. Đang hỏi cái này nhảy sang cái nọ, tên này rốt cuộc đang định giở trò gì hả trời? " ờ! Biết!" TÔi ấp úng" Là.
6 CHAPTER 6: Thái Hậu Khi tôi vừa kịp định thần lại thì tôi đã phát hiện ra rằng mình đang mặc một bộ trang phục quí tộc rất đẹp màu hồng. Amen! cái màu mà tôi căm thù nhất trên quả đất.
7 CHAPTER 7: Đụng Mặt Con Yêu Tinh " Cộc cộc cộc!" Mới sáng sớm mà đã có đứa nào hỗn láo gõ cửa phòng tôi vậy? Chắc chắn không phải là bọn hầu nữ rồi! Bọn nó sợ tôi một vành! tôi bảo gì nghe nấy, và tất nhiên bọn nó biết rằng gọi tôi dậy sớm thì sẽ không ổn chút nào đâu mà! " Đứa nào đấy?" Tôi gắt ầm lên.
8 CHAPTER 8: Gangster " Này, cô đang trêu tôi đấy hả?" Hắn nhìn tôi, ánh mắt chẳng có vẻ gì là sợ hãi cả. Thậm chí trông hắn còn rất đáng sợ " Tôi cấm cô động đến cô ấy!" Tôi cấm cô động đến cô ấy! Ọe! Cảm động thế nhở! " Thế anh định làm gì tôi?" Tôi nhìn hắn, cười " Tốt nhất là bảo cô ta xéo xa ra, đừng dây vào tôi nữa.
9 CHAPTER 9: Em Trai Hoàng Tử Kể ra rời khỏi nơi này cũng không dễ như tôi nghĩ. Tôi bỗng dưng thấy buồn. Tôi nhớ mấy hầu nữ ngày ngày hầu hạ tôi, sợ tôi một vành quá! Ở cái địa ngục này, tôi rất thích thú khi họ là người duy nhất mà tôi có thể bắt nạt.
10 CHAPTER 10: Đánh nhau? Oh ****! Sau một tuần ăn + chơi để xả street, cuối cùng tôi cũng lấy lại tinh thần đôi chút ^-^ Tuy nhiên, cái tên bủn xỉn đểu giả ấy tất nhiên không tăng lương cho tôi rồi, thành ra tôi phải ăn dè hà tiện chứ biết làm sao! Cũng chẳng trách hắn được =.
11 CHAPTER 11: Chiến trường Đúng lúc đang dứ dứ nắm đấm dọa cái con nhỏ ngây thơ như bò đeo nơ kia ( xin đính chính là bò này không phải bò trong cái quảng cáo 100% của Vinamilk đâu nhá! Con đó thì đẹp quá! Bò này chỉ có thể là bò ngoài ruộng thôi ^-^), tôi bỗng thấy các nơron thần kinh của mình hoạt động nhanh + tốt một cách kinh khủng.
12 CHAPTER 12: Chinh chiến Sáng sớm, tôi lại đo giường ngáy o o như bao ngày khác. Tuy nhiên, tôi quyết định hôm nay sẽ ngủ kĩ hơn một chút, vì mai tôi theo hắn lên đường đi chinh chiến rồi! Aish! Khổ thật! mà bạn biết đấy! Quân đội thì nào là dậy sớm, nào là kỉ cương,.
13 CHAPTER 13: Bàn mưu tính kế Sau một hồi ổn định lại, cuối cùng tôi cũng có thể cưỡi con ngựa một cách " ngon lành cành đào". Vừa đi, tôi vừa hỏi hắn " Này! Thế chuyện cưới xin anh định tính sao đây? Hết ông anh rồi đến ông em! Tôi thật sự sợ hoàng cung của các người rồi đó!" Hắn nhìn tôi, quay mặt đi hướng khác " Thực ra vì tôi nhận cô là người yêu, cô cũng vậy, bà già kia tâng bốc thêm nên.
14 CHAPTER 14: Hãy Trở Về Đi! Đêm, tôi lặng lẽ đi ra chỗ hồ nước nằm cạnh doanh trại. Tôi rất thích nơi này vì chẳng có ai thèm bén mảng đến đây cả. Thò chân ngâm vào làn nước mát, tôi khẽ hát một bài hát mà tôi rất thích khi còn sống.
15 CHAPTER 15: Trở Về Đã hơn một tuần từ ngày tôi trở về mà vẫn chưa nghe thấy tin tức gì từ chiến trường. Cái tên đáng ghét đó, tại sao nhất định hắn chưa chịu trở về cơ chứ? Hay là.
16 CHAPTER 16: Gia Đình Đoàn Tụ Một ngày buồn chán như bao ngày khác, tôi dùng laptop để xem phim. -,- Rõ chán! Dưới địa ngục không liên thông với trần gian nên phim cũng là do những diễn viên ở dưới này đóng, có nghĩa là những người đã chết đóng.
17 CHAPTER 17: Come Back Đúng lúc tôi còn đang suy nghĩ mông lung thì tiếng một cung nữ nào đó hét toáng lên " Hoàng tử, người đã về!" kèm theo đó là tiếng vó ngựa gấp gáp.
18 CHAPTER 18: Dissapear Bốn tháng sau. . . Vết thương của Yuu đã bình phục hoàn toàn, và chúng tôi. . . đã chính thức yêu nhau. Hehe! Chuyện này cũng chẳng có gì to tát cả, nhưng nó cũng làm cho khối người đau tim đấy chứ! Ví dụ như bố và mẹ tôi thì ôm nhau nhảy câng câng lên " thế mà cứ tưởng mày sẽ chống ề đến cuối đời"-,- Còn thằng em tôi thì nhìn tôi như thể tôi đang nói phét " người như chị mà cũng có người yêu hả?" Rõ khổ! Nhưng tôi cũng hiểu ọi người thôi! Bởi tôi vốn là kẻ bất trị, tự dưng lại.
19 CHAPTER 19: Death City Mặc dù đã vác được cái xác tới thành phố Tử thần nhưng hi vọng về một tương lai sáng lạn hơn của tôi vẫn chưa khá khẩm thêm một chút nào.
20 CHAPTER 20: WAKE UP! Gió. Gió. Có tiếng gió rất mạnh. Chạy. Chạy. Có tiếng bước chân rất nhanh. Và tôi, hình như tôi đang di chuyển với một vận tốc đáng kinh ngạc.