1 Cô ngồi chơ vơ trên mõm đá, nhìn hai người là Tinh Kỳ và Á Mỹ đang chơi đùa cùng nhau trên mặt biển xanh rì không gợn sóng. Chợt, một bàn tay khẽ lay nó, cô tím mặt quay người lại, là Gia Hoành.
2 Tinh Kỳ đang đi với Á Mỹ chợt hỏi vu vơ: _Chúng ta chia tay thì sao? _. . . . Sao tự nhiên anh hỏi vậy? – Á Mỹ lo lắng _. . . _Anh thích Hoàng Tinh Vân thật sao? _Anh cũng không biết Hai người đi với nhau, chỉ như những người bạn.
3 _Phải đấy bác – Gia Vệ đỡ lời – không có gì đâu ạ! _Thật không, Tinh Vân? Cháu trung thực nhất trả lời cho bác nghe xem nào! – Bố Tinh Kỳ điềm đạm nhìn vào mắt của Tinh Vân _Dạ … dạ… không có gì đâu ạ! – Tinh Vân lúng túng trả lời, bỗng chốc mặt cô đỏ ửng Bố Tinh Kỳ nhìn thấy phản ứng đó liền liếc qua Tinh Kỳ, rồi cười tủm tỉm.
4 _Đây, mình lượm cho! – Tuệ Châu cười mới xinh đẹp làm sao Nói rồi, Tuệ Châu chui xuống dưới lượm. Nhìn cô bạn tốt bụng mới quen của mình, Tinh Vân tự hỏi làm sao có thể nói cho cô ấy biết sự thật.
5 _Thấy chưa? Em bảo chị rồi mà. Ông chủ nói đúng mà, đối đãi với cô Hoàng cho tử tế mai mốt cô ấy sẽ về làm dâu mà… _Hì… tại chị cứ nghĩ chị còn cơ hội…(với cậu Tinh Kỳ) Tinh Kỳ bước vào phòng, đặt Tinh Vân xuống giường rồi cậu vào phòng vệ sinh thay đồ, kiếm một bộ đồ của mình cho Tinh Vân mặc.
6 Hồi trống đầu tiên vang lên “Trận đấu chung kết của cuộc thi đấu võ thuật, Âu Tinh Kỳ trường Gia Âu đấu với Trương Gia Phong trường Minh Tường” – trọng tài dõng dạc tuyên bố, khơi mào trận đấu.
7 Tinh Vân nín bặt, chợt nhớ ra món quà. Hôm Tuệ Châu nói cô anh là đội trưởng, cô biết thế nào anh cũng thắng nên chuẩn bị trước cho anh. Sáng nay, trong lúc tắm có đi lấy qua nhà Tinh Kỳ, dặn người giúp việc là giấu dưới gầm giường.
8 _Đủ rồi, Hoàng Vũ cậu về nhà đi! – Tinh Kỳ nói như chửi vào mặt Hoàng Vũ Hoàng Vũ tuy đồng ý ra về nhưng mặt thì rất đểu như đang trêu ngươi Tinh Kỳ _Chào em! _Chào anh! Tinh Vân nói rồi lẳng lặng bỏ vào nhà.
9 _Không, đó là sự thật – Tinh Vân mau chóng né đôi mắt đó đi – Anh tin hay không thì tùy, em muốn về nhà – Cô gằn từng chữ Tinh Kỳ bất lực, tay anh cầm lấy cái vô – lăng như muốn bẻ đôi nó ra, tay anh đỏ hoe.
10 _Ừ, nhỏ Tinh Vân dạo này cũng lạ nữa, hôm qua anh thấy nó lấp la lấp ló nấp trong bụi cây đối diện công ty. _Thì đó, hay tụi mình thử… _Em điên à? Tội cho Tinh Vân, cô bé đã chịu đựng biết bao lâu nay cho Tinh Kỳ với Á Mỹ được viên mãn, để công ti Âu Long hợp tác với công ti Gia Minh trở thành tập đoàn lớn mạnh nhất châu Á.
11 Tinh Kỳ đang hôn thấy đôi môi cô run lên. Anh lo lắng vội kéo cô trồi lên mặt nước. Cô vừa ho vì sặc vừa khóc. Hai má đỏ ửng giữa nước da trắng bóc. Trông vừa đáng yêu, vừa tội nghiệp.
12 _Thôi chết! Đang là mùa mưa. Cửa sổ to, khiến nước mưa như dội vào đầu bốn đứa. Né đi đâu cũng không được. Được hơn vài phút, người ai nấy đều ướt nhẹp.
13 Trốn được đám người canh gác. Cả đám chạy bán sống bán chết theo Hoàng Vũ. May mắn thay cũng ra đến xe. Nhưng đúng lúc bà ta đi về nhà. Bà ta đã trông thấy bọn chúng.
14 Tinh Vân chưa kịp nói gì thì Tinh Kỳ đã đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của cô. _Dù câu trả lời là như thế nào, em vẫn sẽ thuộc về Âu Tinh Kỳ thôi! – Anh bế bổng Tinh Vân lên đặt lên giường – chiếc nhẫn đấy trị giá 63000USD đấy, em mà làm mất, anh sẽ giận Tuệ Châu lập tức rút điện thoại ra bấm, hơn một tỉ đồng, cô suýt ngất.
15 Một lúc sau có một thứ gì đó rất nhỏ bé, cựa quậy trong lòng cô. Cô mở mắt ra _Thật dễ thương quá! – Tinh Vân nhấc sinh vật bé nhỏ ấy lên. Nó trắng muốt như một cục bông, đuôi nó ngắn ngủn.
16 Tinh Vân vừa dứt lời, ông Âu đã sặc, vội chạy ra phòng khách uống miếng nước. Ông chễm chệ ngồi luôn lên chiếc trường kỷ sang trọng. _Con nghĩ Gia Âu là trường gì vậy? – ông Âu điềm đạm chất vấn cô _Dạ, … tại con nghĩ bác đã có thể giúp con vào đó….
17 Trên chiếc Porsche của Gia Vệ _Thằng Tinh Kỳ nó đi kiểu gì vậy nè trời? – Gia Vệ có cảm tưởng mình lúc nào cũng là người theo sát Tinh Kỳ. Chiếc Ferrari của Tinh Kỳ lao 80km/h thì Gia Vệ cũng không kém.
18 Tối 9h, cả bọn mới lết về đến nhà. Tinh Kỳ tắm xong, đến lượt Tinh Vân tắm. Hạ Hy ngủ chung với Tuệ Châu và Á Mỹ. Tinh Vân vừa bước ra đến giường thì đã bị Tinh Kỳ kéo sát vào người, tay anh vòng qua ôm lấy eo Tinh Vân qua cái váy ngủ mỏng bằng lụa.
19 Cô mơ thấy cô bị bà ta đá văng xuống vực, đôi mắt cô trăng trối nhìn bà. Càng ngày đôi mắt bà ta càng mờ ảo hiện ra. Nhưng chưa gì, cô đã tỉnh dậy, thoát khỏi giấc mơ quái ác.
20 Khi tỉnh dậy, cô chỉ thấy xung quanh là một màu trắng toát. Một màu trắng cô đơn, lạnh lẽo, vô hồn. Cô đảo mắt tìm xung quanh, trong đám người này không có con người mà cô muốn thấy.