21 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
22 Cuộc sống tiểu học của Phạt Vũ Vương so với cuộc sống nhà trẻ càng thêm u ám, không chỉ có quỷ khóc nhè ngồi chung bàn, cộng thêm các giáo viên nữ liên tục đến làm quen hắn, cùng với Tống Hiểu Hoa ngày nào cũng đến đúng giờ quấn lấy hắn.
23 “Í, Khoa Giai Nam khóc rồi. ”“Có nên nói cho cô giáo biết không nhỉ?”Phạt Vũ Vương đau đầu, vốn dĩ hắn chỉ muốn hù dọa thằng nhóc này thôi, không ngờ thằng nhóc này chưa từng bị hù dọa, lúc này mới nói vài câu đã phát khóc, làm sao bây giờ, chỉ có chuồn mất mới là thượng sách nhỉ.
24 Thẩm Cảnh không biết lúc nào mình biến thành ‘Rồng Phun Lửa’ cũng chả có phản ứng gì, lời trẻ con nói không có kiêng dè, vừa vặn mấy đứa trẻ ở trên lớp không có tới làm phiền hắn nữa.
25 Sắp thi học kỳ, không ít bạn nhỏ chơi đùa vui quên trời đất bị ba mẹ túm đi ôn tập, đối với mấy đứa nhỏ học năm nhất, nội dung thi sẽ không khó, đối với Thẩm Cảnh mang linh hồn người trưởng thành mà nói, càng không có gì khó khăn, cho dù ngày hôm sau thi ngữ văn, tôi hôm trước Thẩm Cảnh vẫn ngồi trước TV xem kịch.
26 Edit: Tịch NgữPhần thời gian còn lại của cuộc thi, Chương Cường Quân chép bài của Thẩm Cảnh được kha khá, Từ Tranh và Lập Dương vừa hâm mộ vừa ghen tỵ lại chẳng biết phải làm sao, ai kêu chỗ bọn họ cách xa chỗ ngồi Thẩm Cảnh, chỉ có thể tự lực cánh sinh.
27 Hiếm khi cuối tuần Thẩm Cảnh vất vả lắm mới ngủ thanh nhàn, định đánh một giấc tới mười hai giờ, sau đó dậy luyện đàn, nhưng kim đồng hồ vừa chỉ số chín, ngoài cửa lại truyền tới tiếng gọi nho nhỏ của Tống Hiểu Hoa, Thẩm Cảnh túm chăn trùm lên đầu mình, ngăn cách tạp âm ở bên ngoài.
28 Nói thì nói như vậy, chứ Phạt Vũ Vương hắn không nỡ bỏ TV, nên chẳng có bỏ nhà đi thật đâu. Đến cuối học kỳ, Thẩm Cảnh vẫn giữ phong độ như trước, đạt điểm tối đa, mà Tống Hiểu Hoa cũng không phụ lòng Thẩm Cảnh bỏ thời gian xem TV dạy học bé, môn ngữ văn thi được 100 điểm, toán học 98 điểm, Tống Hiểu Hoa vui sướng hai tay cầm phiếu điểm dâng cho Phương Văn xem.
29 Năm nào cũng đứng nhất, từ nhỏ được gọi là thần đồng, lúc hắn tốt nghiệp thi đậu trường đại học nước ngoài, năm đó chưa tới mười lăm. Một mình đi nước ngoài, kế đó làm nghiên cứu sinh, vốn dĩ tiền đồ vô cùng triển vọng, chờ khi tốt nghiệp xong ở lại trường cũng không thành vấn đề, nhưng Thương Hợp Thuấn đã hai mươi tuổi, nhất quyết muốn quay về cố hương của mình, trở thành thầy giáo tiểu học.
30 Khóe mắt Thương Hợp Thuấn liếc qua quan sát biểu tình của Thẩm Cảnh, khóe môi cố nhịn ý cười, hắn vươn tay chủ động nắm lấy móng vuót nhỏ của Tống Hiểu Hoa: “Hiểu Hoa, ngày nghỉ ở nhà có nhớ thầy hay không?”Tống Hiểu Hoa ngước mặt lên, cười ngọt ngào với Thương Hợp Thuấn, gật đầu, nói: “Nhớ ạ, nếu mỗi ngày đều giống như hôm nay, ngày nào cũng được gặp thầy thì hay biết mấy.
31 Edit: Tịch Ngữ ly @macngulauThời gian trôi qua vô cùng nhanh, theo cách nói của Tống Hiểu Hoa chính là chớp mắt đã đi qua, học kì hai của năm nhất lại đến, dần thích ứng với bạn học năm nhất, các bạn nhỏ đã có mối quan hệ càng ngày càng thân thiết, đương nhiên ngoại trừ Thẩm Cảnh luôn xem mình là người ngoài cuộc.
32 Ngày hôm đó, thành tích tiết mục của hai người đạt kết quả tốt nhất, cô dạy nhạc hết lời khen ngợi kĩ thuật đánh đàn của Thẩm Cảnh, thậm chí còn chủ động nói nếu Thẩm Cảnh muốn luyện đàn ở trường thì cứ tới tìm cô, cô có thể hướng dẫn một chút cho cậu.
33 Trong khi Thẩm Cảnh đang hướng tới mục tiêu của mình, Khương Hồng Cầm vì biểu hiện xuất sắc nên được điều đến tổng công ty nhận chức, tiền lương cũng tăng lên không ít, đối với cô mà nói là cổ vũ không nhỏ, nhưng Khương Hồng Cầm không ngờ ngày đầu tiên đến tổng công ty nhậm chức sẽ gặp người quen…Thương Hợp Thuấn, người từng là chủ nhiệm của Thẩm Cảnh.
34 Đến tổng công ty làm việc gần được nửa năm, không thể không nói Khương Hồng Cầm tài giỏi, rất nhanh được thăng chức lần hai, tiền lương gấp đôi lúc đầu mới đến công ty làm.
35 Edit: Tịch NgữChu Vũ và Trương Nhan từ nhà hàng đi ra, cả hai uống không ít rượu, cảm thấy khoảng cách từ nhà hàng đến lộ không xa, lái cẩn thận một chút sẽ không sao, ai biết đột nhiên phanh không ăn, lúc đèn tới đèn đỏ, lái xe Chu Vũ đạp mấy lần cũng không ngừng, trái lại còn chạy nhanh hơn trước.
36 Edit: Tịch NgữSau giờ học, Thẩm Cảnh sẽ đến thăm Khương Hồng Cầm, cô y tá ở bên cạnh mỗi khi thấy hắn đến liền đi qua, hình như cô này rất thích hắn, động một chút là trêu chọc hắn, khen hắn giống phiên bản người lớn thu nhỏ, thấy Thẩm Cảnh muốn gọt táo cho Khương Hồng Cầm, cô y tá liền chủ động qua giúp đỡ.
37 Một tháng sau, Khương Hồng Cầm trở lại công ty làm việc, nhân viên trong bộ phận thấy cô như thấy người thân, bắt đầu hỏi lung tung, lúc cô nằm viện bọn họ thường kết bạn đến thăm cô, sau khi cô trở về lại được vây quanh an ủi, biếu quà đủ loại.
38 Sau khi có thành tích, Thẩm Cảnh không phụ sự mong đợi của mọi người, Thẩm Cảnh được trường trung học X thành phố B tuyển chọn, so với vui mừng, người lớn càng lo lắng chuyện đứa nhỏ có thích ứng việc xa nhà hơn.
39 Hắn không nhanh không chậm cúi chào một cái, sau đó ngồi xuống ghế, ngón tay để lên trên, hít sâu một hơi, mở mắt, đầu ngón tay bắt đầu múa trên phím đàn.
40 Chương 40Edit: Tịch NgữNguồn: Hội ham hố“Ở đây. ” Thẩm Cảnh nghe tiếng gọi liền đi qua, người gọi hắn là người trong ban giám khảo, thầy ấy chỉ chỉ Khúc Thượng Anh đang trò chuyện với Lộ Tuyết Dương, nói: “Cô Khúc ở đằng kia, cô ấy tìm em…” Cuối cùng, thầy dừng một chút, quay lại nói tiếp với Thẩm Cảnh: “Bạn nhỏ đàn không tệ, tiếp tục cố gắng nữa nhé.